Người Nối Nghiệp Chân Chính

Chương 137: Cô nhân viên bán nhà siêu trâu bò



NGƯỜI NỐI NGHIỆP CHÂN CHÍNH (P137)

Tác giả: Hà Phong Xuy

Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang

Chương 55: Cô nhân viên bán nhà siêu trâu bò

Lâu nay cô lăn lộn giang hồ mạng, từng bóc không ít người nổi tiếng. Địa vị xã hội cùng tài lực, thế lực của những đối thủ đó kém xa so với Soái Quan Vũ. Từ Càn lại là tay trùm ngang sức trong giới kinh doanh, xét vai vế thì khi gặp cô còn phải kính nể gọi một câu “chú Từ”. Cô bêu tên réo họ ông ta ra chửi trước hàng tỷ cư dân mạng như này thì không khỏi bị người am hiểu hoài nghi về tình trạng tinh thần, không biết đầu óc cô có bình thường hay không.

“Nháo Nháo điên rồi phải không, vụ nguýt lần trước mới qua bao lâu, nó lại xông ra chửi Từ Càn. Lão Từ cướp mẹ kế của nó hả?”

“Bình thường cắn bọn sao với KOL thì bỏ qua, giờ còn cắn cả ông lớn, xem ra nó muốn lên trời thật.”

“Tài sản của Từ Càn không thể ít hơn nhà nó, đến Soái Quan Vũ gặp cũng phải kiêng dè ba phần, Nháo Nháo đúng là mất dạy. Trò lườm nguýt lần trước cười nhạo một hồi là xong. Lần này chửi thẳng mặt Từ đổng, tôi xem nó lau chùi thế nào.”

“Chuyện các công ty nẫng người quá bình thường, nào có quản lý cấp cao nhảy ra cắn nhau, low vãi.”

“Chưa từng gặp đứa con nhà giàu nào EQ thấp thế, về sau không có bố nó, chắc chắn nó sẽ vấp váp trên thương trường. Tập đoàn Quan Vũ được như ngày nay không dễ dàng gì, trăm ngàn đừng để rơi vào tay nó nhé.”

“Việc này Soái Quan Vũ biết không? Con gái chửi bới trước công chúng, ông ta không ra mặt xin lỗi Từ Càn, tôi lại có lý do nghi ngờ Nháo Nháo ít nhất cũng được bố nó ngấm ngầm đồng ý, làm như vậy quá là thiếu tôn trọng người cùng ngành.”



Thôi Minh Trí năm phút lướt Weibo một lần, nỗi sợ hãi làm lông tơ khắp người dựng đứng, cảm giác lạnh toát xua tan cái nóng tháng Tám rám vỏ bưởi.

Chủ tịch coi trọng thể diện lễ nghĩa, lần trước vụ Ninh tổng lườm nguýt ở diễn đàn Hương Giang đã khiến ông giận điên người. Lần này Soái Ninh công khai nhục mạ Từ Càn, gây rắc rối nặng hơn, liệu ông có tức lên mà trực tiếp cách chức cô không?

Hắn tỏ vẻ lo âu với Soái Ninh, lại nghe nói cô đã đánh tiếng với Soái Quan Vũ, lý do nghe thật phải kêu là cả gan làm loạn!

“Tôi nói với ba tôi là Quảng Hạ nẫng hết người của phòng kinh doanh bên mình, tôi muốn ổn định giai đoạn quá độ, hơn nữa còn thêm mắm muối lăng-xê. Lần này là cấp dưới của Từ Càn bày ra, lão ta làm chủ phải chịu trách nhiệm là đúng rồi. Dù sao hình tượng ngang ngược hỗn hào của tôi đã in sâu trong lòng mọi người, la lối om sòm cũng chẳng lạ lùng gì. Sau đây nhờ ba tôi đi gặp Từ Càn nói câu xin lỗi, lại mắng mỏ tôi vài câu công khai là mọi sự tốt lành thôi à.”

Cây không có vỏ thì chết chắc, người không biết xấu hổ thì vô địch thiên hạ. Cách suy nghĩ của cô luôn vượt khỏi tưởng tượng của người khác, khiến người ta không biết đâu mà lần.

Thôi Minh Trí đã đọc “Hậu hắc học” của Lý Tông Ngô, trong sách liệt kê những tay gian hùng thời xưa đều mang hai đặc điểm da mặt dày và tâm địa đen tối. Tâm địa sếp không rõ có đen tối hay không, nhưng độ dày của da mặt thì đã đạt tới cảnh giới tối cao “dày như tường, cứng như sắt, không tự nhận biết”.

Con gái tiền trảm hậu tấu, Soái Quan Vũ giậm vỡ sàn nhà, đập nát điện thoại vẫn chẳng thay đổi được gì, không cần đeo dây cương cũng đành đi theo con đường cô đã vạch ra.

Ông đang ở Bắc Kinh ký hợp đồng đối tác với mấy tập đoàn. Trong cuộc họp báo, phóng viên gạt chủ đề sang một bên, tập trung phỏng vấn về cảm nghĩ của ông trước việc Soái Ninh chửi Từ Càn trên mạng hôm qua.

Mấy vị tai to mặt lớn dự cuộc phỏng vấn cùng ông không khỏi bật cười, có lẽ là cảm thông nỗi niềm người làm cha làm mẹ, có lẽ là muốn đứng ngoài xem kịch vui, hoặc có thể là cả hai.

Soái Quan Vũ giữ vẻ bình thản vững chãi, cười hiền hòa khổ sở, nói: “Nó lần đầu làm dự án, sắp mở bán đến nơi mà cả phòng kinh doanh đột nhiên đi hết, cũng sốt ruột chứ. Cuống lên thì nóng tính muốn trút giận lung tung, xong rồi cũng hối hận lắm, chạy tới hỏi tôi giờ sao. Lúc đó tôi cũng sạc nó nên thân rồi, nói mày là lớn đầu rồi sao mà còn bốc đồng vậy? Còn làm như mình là con nít, hờn dỗi với người lớn rồi người ta sẽ không chấp nhặt mày. Mày giờ là đại diện cho hình ảnh của một công ty, cần phải chú ý tác động ảnh hưởng tới công chúng, càng không thể làm hỏng hình ảnh đối ngoại của người khác. Nó thấy tôi cáu thì kiểm điểm ngay, nhờ tôi thay nó nhận lỗi với Từ đổng.”

Phóng viên vội hỏi ông đã liên lạc với Từ Càn chưa.

Soái Quan Vũ gật đầu: “Liên lạc rồi, tôi gửi lời xin lỗi chân thành tới ảnh, ảnh cũng tỏ vẻ thấu hiểu. Ảnh bảo là đã làm cha mẹ cả, bọn trẻ máu lửa cứng đầu, xử sự bồng bột, thế hệ đi trước chúng tôi cũng cần thông cảm hơn.”

Đổ dầu vào lửa là mánh vợt tiền của truyền thông, lại có phóng viên dò hỏi ông nghĩ thế nào về việc Từ Càn đã làm.

Soái Quan Vũ vui vẻ đáp lại: “Tôi và Từ đổng là chỗ bạn bè bao năm, thời trước còn làm chung dự án ở Quảng Đông. Ảnh là người rất có tài, có cái nhìn riêng. Có thể cảm nhận được trách nhiệm, trí tuệ và nỗ lực trong con người ảnh. Cho nên tôi vẫn luôn khâm phục ảnh lắm, thường xuyên dùng các câu chuyện cũ của ảnh khích lệ bản thân.”

Phóng viên lại hỏi ông thấy thế nào về việc Quảng Hạ cướp người.

Giọng ông lại càng nhẹ nhàng: “Đây là chuyện quá bình thường. Bản thân nguồn nhân lực đã có tính chất rất linh hoạt. Người ta vì lợi cả, ai trả nhiều hơn thì nhân viên họ theo. Nghề sale bất động sản còn linh hoạt hơn các ngành nghề bình thường, thù lao đãi ngộ chắc chắn phải đặt lên hàng đầu. Nghe nói lần này bên đó trả thù lao gấp ba cộng 100 ngàn tiền mặt, là tôi, tôi cũng sẽ nhảy việc.”

Nghe qua thì như đang nói đỡ cho Quảng Hạ, nhưng người thông minh lại nhìn ra là ông đang bảo vệ danh dự cho bên mình. Tiếng cười lắng xuống, có người hỏi: “Nói thế tức là việc nhân viên sale của Tây Thành Lãnh Địa thôi việc tập thể chỉ bởi vì Quảng Hạ đưa ra mức đãi ngộ cao hơn?”

Soái Quan Vũ nói chắc như đinh: “Tình hình trước mắt theo tôi biết là như vậy. Hiện nay sale bất động sản giỏi không dễ tìm, Tây Thành Lãnh Địa sắp mở bán. Nếu các bạn có người thân bạn bè làm mảng này mà kinh nghiệm tương đối dày dạn thì chào mừng đến ứng tuyển nhé. Đãi ngộ nhất định ưu việt.”

Buổi đối thoại gián tiếp phủ định việc Tây Thành Lãnh Địa có tồn tại tình trạng “quản lý không tốt, kinh doanh hỗn loạn, chất lượng thi công tồi” v.v., ngăn chặn sự phá hoại lén lút của Quảng Hạ, còn khiến công chúng xác nhận hành vi nẫng nhân sự ác ý của họ, do đó tranh thủ sự ủng hộ mạnh mẽ của dư luận.

Nhân vật chính khác trong vụ việc, Từ Càn, tối hôm đó cũng đăng nhập tài khoản Weibo đã bỏ không vài năm, đưa ra bình luận liên quan.

“Tôi và Soái đổng quen biết 20 năm. Ấn tượng sâu nhất anh ấy để lại cho tôi là thái độ trân trọng người tài, ngay ngắn cẩn thận. Còn nhớ năm năm trước tôi tình cờ gặp hai cậu con trai anh ấy ở Bắc Kinh, trò chuyện hết sức vui vẻ. Hai cậu đều là thanh niên có tài, học nhiều hiểu rộng, nho nhã bặt thiệp, kế thừa phong thái lịch lãm của Soái đổng. Đáng tiếc ‘trời làm chi cực’ khiến hai người trẻ trung tài giỏi như thế không may mất sớm, đến nay nghĩ lại vẫn khiến tôi đau lòng sâu sắc.”

Lão bị Soái Ninh công khai mạo phạm hai lần liên tục, cục tức dồn to tướng. Tiếc rằng Soái Quan Vũ xin lỗi kịp thời, thái độ thành khẩn, lời nói nhũn nhặn, lão đành khoan dung.

Tạm thời lão không trị được hai cha con tung hứng này, bèn lên mạng đăng Weibo cạnh khóe cho hả giận. Quần chúng đều hiểu lão mượn cớ tưởng nhớ khen ngợi hai anh em họ Soái để châm chọc Soái Quan Vũ gia môn bất hạnh, con trai tài giỏi thì chết cả, còn lại mỗi đứa con gái bất hiếu. Nhìn từ góc độ quan niệm của người Trung Quốc thì ý tứ không khỏi hơi bị nham hiểm.

Đám anh hùng bàn phím thích hóng hớt mù quáng bắt đầu chê Từ Càn cay nghiệt, xát muối lên vết thương người ta, cũng không phải dạng vừa. Soái Ninh nhân cơ hội sai seeders mồi than quạt gió, một lần nữa dùng kế giương đông kích tây giải quyết khủng hoảng.

Thông qua gián điệp mua chuộc được, cô đã sớm biết phản ứng chân thật của Từ Càn. Lão già này đọc Weibo cô xong đã nổi nóng trước mặt mọi người hai lần, chửi Soái Quan Vũ ầm lên rằng “nuôi con gái mà không dạy thì nuôi lợn còn hơn”. Thế mà trước mặt người ngoài vẫn buộc phải giả giọng nhẹ bẫng bâng quơ năm tháng êm xuôi, nghĩ cũng buồn cười thật.

Thể diện là vinh quang của những người tầng lớp trên, cũng là điểm yếu của họ. Soái Ninh biết rõ điều đó nên lần này bóp đúng chỗ luôn.

Có thêm gia vị xịn là Từ Càn, câu chuyện cô “đích thân bán nhà” được xào nấu thơm nức vạn dặm. Hôm đó, rất nhiều người bị mánh lới này thu hút mà tới sàn giao dịch bất động sản Tây Thành Lãnh Địa, trong đó không thể thiếu các tòa soạn truyền thông lớn.

Người đến đông nghịt, công an Thước Châu cử lực lượng cảnh sát đến giữ gìn trật tự, đoạn đường trước sàn giao dịch thậm chí còn phải giới hạn xe cộ lưu thông, sau đó còn phải tiến hành giải tán khẩn cấp đám đông chen chúc.

||||| Truyện đề cử: Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo) |||||

Có tới mấy chục ngàn người đến xem tận nơi, chỉ 1% số ấy may mắn gặp tận mặt Soái Ninh. Hôm nay, cô mặc đồng phục vest đen, tóc vấn cao, tạo hình theo chuẩn nhân viên sale, trang điểm nhẹ nhàng, dáng điệu đoan trang, khóe miệng luôn thường trực nụ cười, như làn gió nhẹ tháng ba.

Mọi người có thể thấy tận mắt phong cách của thiên kim tiểu thư của nhà giàu hàng đầu đã hưng phấn rồi, làm khách hàng được cô phục vụ tư vấn mua bán mới gọi là háo hức sung sướng gấp mười.