Người Quan Tài

Chương 39: Oan uổng



Khuôn viên trường đại học sư phạm Tô thành rất lớn, đoạn đường từ cổng Nam đến cổng Bắc, đi bộ cũng mất hơn nửa tiếng.

Khu vực tập trung nhiều câu lạc bộ của trường, phạm vi cũng rất rộng, các công trình kiến trúc nối liền nhau, người ra vào khu vực này cũng rất nhiều.

Khi mà ta đi cùng Hoàng Vân Vân đến khu vực huyền học xã, cả người chợt ngơ ra!

So với các câu lạc bộ khác, thì câu lạc bộ huyền học có phải có chút gì gì đó không?

Những câu lạc bộ lớn chút như là câu lạc bộ bóng chuyền, vẽ tranh... đều nằm trong những tòa nhà vừa lớn vừa đẹp, trai gái vào ra cũng không ít, mà câu lạc bộ huyền học bên này, giống như nhà tranh vách đất nằm bên cạnh một tòa nhà cao tầng hoành tráng vậy, diện tích còn không lớn bằng phòng của ta trong chung cư, hơn nữa còn vỡ nát giống như một căn phòng sắp sụp vậy.

Đây chính là câu lạc bộ huyền học mà Hoàng Vân Vân khen lên tận mây xanh à?

Con m** nó, ta bị lừa rồi phải không?

Giờ phút này ta có chút do dự, đang suy nghĩ xem có nên bước vào hay không, thì đã bị Hoàng Vân Vân vừa lừa vừa lôi kéo vào bên trong câu lạc bộ.

Sau khi đi vào cửa chính của câu lạc bộ huyền học, Hoàng Vân Vân hưng phấn hô to:" Chủ tịch, em lại lừa... à không đúng, em lại tìm được một người có hứng thú với câu lạc bộ huyền học của chúng ta rồi, chúng ta đủ người rồi, câu lạc bộ huyền học sẽ không bị giải tán nữa!"

Giây phút này ta đen mặt không biết phải nói gì nữa, một trăm phần trăm chắc chắn rằng bản thân đã bị lừa

Từ trong miệng của Hoàng Vân Vân được biết, theo quy định của đại học Sư phạm Tô thành, câu lạc bộ phải có ít nhất 10 thành viên, nếu không sẽ bị giải tán. Cũng có nghĩa là, nếu ta không đồng ý tham gia vào câu lạc bộ huyền học, thì câu lạc bộ này không lâu nữa sẽ bị giải tán.

Ánh mắt của ta đảo qua những thành viên khác của câu lạc bộ huyền học hiện đang có mặt ở hiện trường,nhìn rất bình thường, còn có một người nhìn cái là biết cũng bị lừa giống ta, sắc mặt tương đối oán hận.

Chỉ là, không biết có phải do cảm giác của ta hay không, ta luôn cảm thấy một vài thành viên lâu năm của câu lạc bộ huyền học này có gì đó là lạ

Ví dụ như cậu học sinh đeo kính đang ngồi trên ghế cầm một cái bàn chải nghiêm túc đánh bóng một cái đầu lâu, bộ dáng nhìn rất mê mẩn, giống như hoàn toàn chìm đắm vào thế giới của mình, không hề để ý đến Hoàng Vân Vân và ta đi vào.

Còn có, ngồi bên cạnh cậu ta, còn có một cô gái cao ráo mặc quần áo thể thao, trong tay đang nghịch một con dao găm hăn rỉ, lạnh lùng giống như người đẹp làm bằng băng, sau khi bị ánh mắt lạnh lùng của cô ta đảo qua, ta không nhịn được run lên một cái, đối với loại người đẹp lạnh lùng người sống đừng gần này, cho dù cô ta có xinh đẹp, ta cũng không có chút hứng thú nào.

Những người còn lại, cũng có những chỗ cổ quái, có người đang cầm bút vẽ một đống phù trú lung tung nhìn không hiểu gì hết, có người thì lẩm bà lẩm bẩm giống như ông thần nhảy đi đi lại lại...

Đây là câu lạc bộ huyền học?

Sao ta lại có cảm giác như đi lạc vào viện tâm thần thế này?

Tương đối bình thường, ngoài hai thành viên mới đến chúng ta ra, chắc còn sót lại Hoàng Vân Vân và vị chủ tịch câu lạc bộ đó.

Vị chủ tịch câu lạc bộ đó là một thanh niên nhìn có vẻ lười biếng, cho dù Hoàng Vân Vân luôn nhấn mạnh hắn là sinh viên năm tư chuẩn bị tốt nghiệp, nhưng ta nhìn thế nào cũng thấy cái tên mang theo lười nhác thậm chí là lôi thôi này ít nhất cũng tầm ba mươi tuổi

Uhm, có lẽ là do người ta nhìn có vẻ già dặn trưởng thành chăng!

" Chào mừng, chào mừng, có hai bạn gia nhập, câu lạc bộ huyền học của chúng ta về sau sẽ nổi bật hơn các câu lạc bộ khác trong trường, vỗ tay!"

Chủ tịch lôi thôi rất không có thành ý vỗ tay hoan nghênh, ngoài Hoàng Vân Vân phụ họa vỗ tay ra, những thành viên cũ thì nên làm gì làm đấy, giống như không nghe thấy vị chủ tịch lôi thôi đó nói gì vậy

Chủ tịch lôi thôi cũng không phật ý, cười ha ha giới thiệu với hai kẻ oan uổng mới đến chúng ta về những thông tin cơ bản của các thành viên cũ của câu lạc bộ, sau khi yêu cầu hai người mới gia nhập chúng ta sau này lo việc vệ sinh của câu lạc bộ, liền tuyên bố để chúc mừng thành viên mới, tối nay hắn sẽ ra tiền mời mọi người đi ăn ở cửa hàng ngoài trường học.

Cũng chỉ có Hoàng Vân Vân hưng phấn vỗ tay, ta phát hiện ánh mắt cô ta nhìn về phía xã trưởng lôi thôi có chút không đúng, sùng bái quá mức, cô gái như Hoàng Vân Vân không phải là có ý tứ gì với chủ tịch câu lạc bộ lôi thôi đấy chứ

Thẩm mĩ của cô ta có phải là có vấn đề rồi không?

Người mà mới cùng ta tham gia câu lạc bộ không có ý kiến gì, giống như chấp nhận số phận, mà ta vội vàng nói:" Chủ tịch, tối nay em còn có việc, em không tham gia ăn uống được đâu!"

Hoàng Vân Vân chớp mắt, nhẹ giọng nói:" Đàn em, em mới đến ghi danh, có thể có việc gì được chứ? câu lạc bộ huyền học của chúng ta rất ít tụ tập, chủ tịch cũng rất ít khi mời khách, nếu không có việc gì quan trọng, chúng ta cứ tụ tập đi, cũng có thể tăng thêm tình cảm!"

Nghe những lời này, ta nhăn nhó nói:" Cái đó.... Trong nhà em quản lý nghiêm lắm, trời tối bắt buộc phải về nhà!"

Ta cũng không có cách nào mới nói dối, buổi tối bắt buộc phải trở về chung cư bên đó, đây là lời mà ông nội nhờ Đường Lưu nói với ta. Quan trọng nhất là, hai ngày trước Đường Hiên mới nói, trong khoảng thời gian này sẽ có người bên Thượng Kinh đến tìm ta gây chuyện, tên mập Đường Lưu chết bầm hiện nay cũng không biết đang ở nói nào, ta vẫn là cẩn thận chút thì tốt hơn, đã hạ quyết định ban ngày ở lại trong trường, trước khi trời tối sẽ về đến bên chung cư.

" Đàn em, em không ở trong trường à?"

Hoàng Vân Vân hồ nghi hỏi:" Nhà em ở đâu? chắc là không xa trường học đâu nhỉ?"

" Ồ, ta ở chung cư trên đường Hướng Dương, cách trường học không xa lắm, ngồi xe buýt không đến ba mươi phút đã đến rồi!"

Nói với bọn họ chỗ ta ở chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ? ít nhất thì ta cho rằng như vậy

Nhưng mà, khi bọn họ nghe xong câu cuối cùng, liền cảm thấy không khí chung quanh có chút không đúng.

Tên học sinh nam đeo kính vẫn luôn dùng bàn chải chà chiếc đầu lâu bỗng nhiên ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn chằm chằm về phía ta, trong mắt dường như lướt qua tia ánh sáng bất thường. Đôi tay của người đẹp lạnh lùng vẫn luôn nghịch con dao găm hoen rỉ cũng ngừng lại, híp mắt nhìn về phía ta, trong đôi mắt lạnh lùng dường như có thêm loại tình cảm khác.

Nhảy nhót đại thần, kẻ đang hưng phấn vẽ lung tung, kẻ cầm dao điêu khắc gỗ...

Những thành viên cũ của câu lạc bộ huyền học, vào lúc này giống như bị ta thu hút vậy, từng ánh mắt kỳ lạ cổ tập trung vào người ta, ta cảm nhận được sự nhiệt tình, điên cuồng, trong những ánh mắt ấy, khiến cho trong lòng ta sởn da gà, không được tự nhiên!

Mà tên chủ tịch lôi thôi Trương kiện, cũng thay đổi bộ dạng lười biếng không có sức lực trước kia, rất nghiêm túc đánh giá ta, nhẹ giọng nói:" Cậu nói nhà cậu ở tòa chng cư trên đường Hướng Dương, là tòa ở cuối đường đó à?"