Người Thành Thật O Và Chồng Cũ A

Chương 12: Xin lỗi cũng hữu dụng



Chồng cũ A nhìn vẻ mặt sửng sốt của người thành thật O, gã cúi xuống nhặt cái sạn lên đưa lại cho anh.

Sau lần đầu tiên, rõ ràng là gã không còn nói lắp nữa.

Chồng cũ A nhìn mặt người thành thật O nói: “Anh… chắc là anh đã nghe thấy em nói.”

Mặc dù người O không thích việc chồng cũ A hay ăn nói cứng ngắc. Nhưng lúc này chồng cũ A đang lắp bắp nói xin lỗi trước mặt mình lại càng khiến anh cảm thấy kỳ quái hơn.

Người thành thật O ngơ ngác nói: “Anh vừa mới nói gì vậy?”

Trên mặt chồng cũ A hiện lên một tia kinh ngạc: “Cái gì? Vừa rồi anh không nghe thấy sao? Em nói…”

“Anh nói gì?”

“Em đã nói, ừm… em xin lỗi…đêm qua… em nghĩ lại thấy anh nói đúng…”

Người thành thật O để cái sạn chưa rửa sạch vào bồn, sau đó đặt tay lên trán chồng cũ A, vội vàng kiểm tra nhiệt độ của gã: “Anh không phát sốt sao lại nói năng vớ vẩn vậy?”

“Em không nói vớ vẩn.”

Nói xong, người thành thật O buông tay, sau đó mang theo cảm giác nghi hoặc nhanh chóng rời đi.

Chồng cũ A đứng đó không mấy tự nhiên mà sờ trán mình, hình như trên đó còn sót lại chút hơi ấm của người thành thật O, gã quay người lại nhìn về bóng lưng đang rời đi của anh, hồi lâu sau mới lẩm bẩm: “Thì ra lời xin lỗi rất có ích.”

Mặc dù chồng cũ A chỉ nói xin lỗi nhưng cú sốc này đối với O thật sự quá lớn. Nên khi anh ngồi ở bàn làm việc vẫn còn thất thần.

Khi trợ lý đến gần người thành thật O, hắn đã sớm cảm nhận được áp lực do pheromone tạo ra.

Mặc dù nó rất nhẹ nhưng vẫn có tác dụng nhất định.

Pheromone của A không chỉ bảo vệ O mà còn có tác dụng cảnh cáo, ngăn cản những người A khác đến quá gần người của mình.

Theo một nghĩa khác, nếu một O dính mùi pheromone của một A nào đó, thì trong mắt hầu hết mọi người đó là một lời khẳng định chủ quyền rõ ràng.

Advertisement



Đây là người của tôi, không ai được phép đụng vào em ấy.

Trợ lý còn tưởng rằng con đường theo đuổi vợ của ông chủ sẽ còn kéo dài, nhưng không ngờ gã lại thành công nhanh đến vậy.

Đêm qua Lệ Lệ nhất quyết đòi ôm chiếc áo khoác của chồng cũ A mới chịu ngủ. Sau đó, người thành thật O đã cẩn thận cởi chiếc áo khoác ra đặt ở đầu giường, nhưng khi tỉnh dậy thì anh không biết tại sao lại có nó nằm trong tay mình.

Người thành thật O nghĩ có lẽ là mình đã ôm áo khoác ngủ cả đêm, cơ thể sẽ dính đầy mùi pheromone của chồng cũ A là điều khó tránh khỏi.

Trợ lý vẫn phải tìm những ưu điểm mà người thành thật O đã liệt kê về chồng cũ A, hắn hơi bối rối nói: “Phó tiên sinh, tôi có thể hiểu được những điều khác như sự nghiêm túc và xuất sắc. Nhưng điều gì đã khiến anh viết ra ưu điểm là lòng tốt vậy?”

Người thành thật O nói: “Anh ta… trước đây không như vậy. Anh ta đã từng cứu một con mèo trong một ngày mưa và thậm chí anh ta còn giúp một bà cụ qua đường.”

Người trợ lý nghi ngờ: “Phó tiên sinh, người mà anh nói không phải ông chủ của chúng ta đúng không?”

Người thành thật O: “…Mặc dù những ưu điểm của anh ta gần như không như khuyết điểm, nhưng khách quan mà nói thì anh ấy không tệ lắm.”

Đúng lúc này, chồng cũ A đẩy cửa phòng làm việc đi vào, nhìn hai người đang nói chuyện, nụ cười vốn có thể nhìn thấy bằng mắt thường của gã đã dịu đi hơn một nửa: “Anh đang làm gì ở đây vậy? Không phải đang trong giờ làm việc sao?”

Người thành thật O bình tĩnh di chuyển máy tính sang một góc rồi giả vờ làm việc nghiêm túc.

Trợ lý vội vàng đi ra ngoài, sau khi đợi người khác ra ngoài, chồng cũ A tiến vài bước di chuyển đến chỗ làm việc của người thành thật O.

“Anh cố ý đi làm sớm đúng không? Em định bảo tài xế đưa anh đi nhưng quản gia lại nóianh đã đi trướcrồi?”

Anh không biết nên nói gì: “Liêu tổng, tôi đang làm việc, xin ngài đừng làm phiền tôi được không?”

“Anh gọi em là gì?”

Người thành thật O thở dài nói: “Không phải sao? Ngoài số tiền tôi nợ anh ra thì chúng ta còn mối quan hệ nào khác không? Không, không phải tôi nên gọi anh là Liêu tổng sao?”

Chồng cũ A: “Sáng nay anh vẫn chưa nghe rõ em nói gì đúng không?”

Người thành thật O thật cau mày, nhìn thấy vẻ mặt của chồng cũ A không hề giả tạo mà rất chân thành: “…Tôi nghe thấy hết nên mới nói thế.”

“… Em đã nói là em xin lỗi anh.”

Người thành thật O nói: “Vậy à?”

Chồng cũ A cho rằng người thành thật O thật ngốc: “Là em muốn lấy lòng em, muốn dỗ dành anh, anh hiểu không?”

Người thành thật O nghĩ có lẽ lần này chồng cũ A thật sự bị bệnh nặng rồi, anh sốc đến không nói nên lời, không khỏi thắc mắc phải chăng chồng cũ A lại bị chấn thương não nữa không, chỗ đó cũng từng bị nứt một lần rồi nên không biết có lần thứ hai không nữa.

Nhưng chồng cũ A đang đứng trước mặt anh lại có đôi mắt sắc bén, khi nhìn anh chằm chằm lại giống như háo hức muốn được thưởng.

“Tại sao lâu như vậy mà anh không nói chuyện?”

Sau khi nghe điều này, người thành thật O lùi lại và nói: “… Anh làm tôi sợ.”

Chồng cũ A lập tức nói trôi chảy: “Ồ, vậy em xin lỗi.”

Người thành thật O: “… Không sao đâu.”

“Vậy anh đừng gọi em là Liêu tổng được không?”

“Không.”

“Tại sao?”

“Chúng ta không có mối quan hệ nào khác ngoài chủ nợ và con nợ, cứ gọi như vậy đi.”

“Chúng ta có thể bắt đầu một mối quan hệ khác được không?”

Người thành thật O nhìn gã chằm chằm.

“Em xin lỗi.”

“…”

“Vậy anh đừng gọi em là Liêu tổng được không?”

“…Không có lý do gì để tôi không gọi như vậy.”

“Tại sao?”

“Liêu Dực Tu, hiện tại có ai nói anh vô lại chưa?”

Chồng cũ A hài lòng đi ra ngoài nhưng người thành thật O vẫn không cảm thấy nhẹ nhõm.

Trong bữa trưa, chồng cũ A nhất quyết muốn cùng anh trải nghiệm không khí ở căn tin công ty, khi gã ngồi đối diện với người thành thật O, anh liền cảm thấy khoảnh khắc đẹp nhất trong buổi sáng của mình đã bị phá hủy.

Chồng cũ A nhanh chóng gắp đồ ăn rồi trở về bàn.

O có thể cảm nhận được những ánh mắt dè chừng xung quanh mình, nhưng có lẽ vì chồng cũ A nên không ai dám nhìn quá trắng trợn.

“Thịt này bị xào chín quá, món này mặn quá, em đã bảo quản gia mang đồ ăn lên. Tại sao anh phải đến đây ăn vậy? Rõ là đầu bếp trong biệt thự nấu đồ ăn rất ngon mà.”

Người thành thật O phớt lờ, kệ gã đang lảm nhảm.

||||| Truyện đề cử: Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm |||||

“Người đàn ông vừa chào anh là người của bộ phận nào? Tại sao anh ta lại nhiệt tình với anh vậy? Nếu em không tới có phải anh sẽ đi ăn cùng anh ta đúng không?”

Người thành thật O tiếp tục phớt lờ gã.

“Đồng nghiệp bình thường không ai thân thiết như vậy, lần trước em nhìn thấy hắn ôm vai anh, thế này thì quá đáng rồi. Hắn đã lập gia đình chưa? Cho dù không có thì hắn cũng không biết ý tứ sao? Không lẽ hắn không biết anh là O? Có lẽ anh ta biết, nhưng anh ta cố tình làm vậy. Anh có nghĩ hắn ta… thích anh không?”

Chồng cũ A nói xong câu cuối cùng, gã liền cảm thấy như trời sắp sập tới nơi rồi.

Việc chồng cũ A là kẻ chuyên gây rối đã bị vạch trần từ lâu.

Người thành thật O nhìn vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc của chồng cũ A, đặt đũa xuống nói: “Để tôi nói cho anh biết điều này, có lẽ anh vẫn chưa biết, từ nhỏ tôi đã là một người có sức hút và ai từng gặp tôi cũng yêu thích tôi, họ đều tỏ ý muốn ở bên cạnh chăm sóc tôi.”

Tự nhiên chồng cũ A hóa đá.

Người thành thật O dựa vào việc chồng cũ A không nhớ chuyện quá khứ mà nói hưu nói vượn: “Có thể anh không nhớ, nhưng những ngày chúng ta còn ở khu R. Anh đã yêu tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên nhưng tôi lại không thích anh, nên anh luôn tìm cách để tôi chú ý, còn tranh giành tình cảm của tôi với những người khác…”

Cuối cùng, chồng cũ A nghẹn ngào nói: “Em biết mà, chẳng trách…”

Chồng cũ A nghĩ đến tên lưu manh A hay thù địch mình và ông chủ A thường công khai bày tỏ tình cảm với người thành thật O. Đúng như dự đoán, hai người kia đều yêu người thành thật O. Hừ, vậy là ban đầu gã đã đoán đúng.

Còn có thằng Tạ Dận khó ưa kia, khó trách những năm gần đây hắn thường xuyên nhắc tới Phó Tang Nhạc trước mặt gã trong khi chồng của anh vẫn còn chưa chết mà.

Người thành thật O nhìn vẻ mặt của chồng cũ A như thể gã đang xây dựng lại quan điểm sống của mình, anh lắc đầu rồi bưng khây đồ ăn rời đi.

Chồng cũ A nhanh chóng đi theo anh.

Tạ tổng tài đang làm việc chăm chỉ thì đột nhiên điện thoại reo, hắn nhìn thấy tin nhắn của chồng cũ A.

Rõ ràng đây là một tin nhắn bày tỏ lòng biết ơn và hy vọng.

[ Thì ra “xin lỗi” rất có ích, lẽ ra tôi nên nghĩ tới chuyện đó sớm hơn. Tôi nghĩ là có khả năng chúng tôi sẽ tái hôn, anh ấy còn chạm vào tôi, tôi nghĩ bữa tiệc sẽ tổ chức tại khách sạn XX. Với tư cách là một người bạn, tôi sẽ miễn cưỡng để cậu làm phù rể cho tôi. ]

Kết quả tiếp theo câu chính là.

[ Tạ Dận, mày là thằng rác rưởi, tao đã nhìn thấu tâm tư không tốt đẹp gì của mày, vậy nên mày hết hy vọng rồi. ]

Tạ Dận: “…”