Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 1868: Thành phố trên không



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hơn nữa điều này còn chưa kết thúc, Quạ Đen lúc này cũng ra tay.

Lời nguyên của anh ta đã lơ lửng trên không ngay khi Trần Bình vừa hành động, đồng thời Quảng Xuyên cũng bắt đầu thay đổi hình dạng cơ thể mình.

Cơ thể của cậu ta dần biến lớn thành một con quái thú bốn chân chấm đất, trong miệng không ngừng thở ra bong bóng nước.

Cậu ta đột nhiên lao về phía người tu luyện đã bị nuốt trọn bởi ngọn lửa màu trắng, mà lời nguyên vốn dĩ treo lơ lửng trêи không trung giây phút này cũng ngưng tụ thành bùa chú bằng chữ.

Đầu Quảng Xuyên đụng vào lời nguyên đó.

Bong bóng được phun ra từ trong miệng trực tiếp bao trùm lên bùa chú nguyền rủa bằng chữ kia.

Đúng lúc này ngọn lửa màu trắng của Trần Bình cuối cùng cũng rụi tắt.

Mà người tu luyện kia đã bọc kín toàn thân bằng nguyên khí, vẫn đang duy trì trạng thái chống lại ngọn lửa đỏ trắng đó.

Thậm chí ông ta còn không nhận ra ngọn lửa đã biến mất từ lúc nào.

Đúng thời điểm này con quái thú mà Hoàng tử Quảng Xuyên của Hoàng tộc Thao Thiết biến thành đã đến trước mặt người đó.

Cậu ta mở miệng phun ra bong bóng mang theo bùa chú nguyền rủa trực tiếp rơi vào người của ông ta.

Mà lúc này cậu ta cũng đã vọt tới, sau đó giơ tay tát thẳng lên người của người đó.

Ông ta trực tiếp bị đánh cho rơi xuống khe hở kia, mặt đất ngay lập tức khép lại.

Mặc dù đây là lần hợp tác đầu tiên của ba người, nhưng khi ra tay vô cùng nhuần nhuyễn như thể đã phối hợp với nhau rất nhiều lần vậy, động tác nước chảy mây trôi không hề chậm trễ.

Thậm chí đám người chim trêи khán đài còn chưa kịp phản ứng lại.

Thực ra Trần Bình ngay từ đầu đã phát hiện, người tu luyện này chính là một cường giả chín sao, hơn nữa còn sở hữu mấy nguyên tố cùng lúc.

Tuy rằng thực lực của ông ta cũng đủ mạnh, nhưng chỉ vì quá kiêu ngạo nên mới chết nhanh như vậy.

Huống chi ba người bọn họ lại phối hợp vô cùng ăn ý, cho nên trận chiến mới nhanh chóng kết thúc như vậy.

Còn vê phần người tu luyện kia sẽ không bao giờ có thể rời khỏi sàn đấu này được nữa.

Đúng lúc này một người chim trông rất kỳ quái từ trêи trời bay xuống.

“Loài người thấp kém kia, ba người các anh thật sự làm chúng ta bất ngờ.”

Người chim đó vừa lên tiếng đã khiến anh cau mày lại.

Cho dù đây là thứ gì thì vừa mở miệng đã tỏ ra khinh thường loài người, rõ ràng con người ở đây hoàn toàn không được coi trọng.

“Các vị mọi người cũng đều thấy rồi đó, ba người này tựa hồ có thể mang lại những điều bất ngờ cho chúng ta, hay là để họ thay thế những tên nô ɭệ vô dụng trước đây thì sao?”

Nghe thấy người chim này nói vậy, tất cả khán giả đều sôi nổi hò hét từng đợt.

Họ dường như vô cùng thích thú khi nhìn thấy loài người tàn sát lẫn nhau, giống như Trần Bình đã từng đến xem trường đấu thú trong thế giới dưới lòng đất.

Chẳng qua ở đây con người mới là thú dữ. ——————-