Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 2008: Thành phố tội lỗi



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Tôi cảm thấy chỉ có đi đến nơi đó, tôi mới có thể biết tất cả chân tướng sự việc.

Tôi cũng có thể biết về di tích này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.”

Trần Bình gật đầu nghiêm túc nói.

Nhưng lời Trần Bình nói Đường Béo ngược lại nhíu nhíu mày “Không phải nói di tích Huyền Sóc là Tộc Thao Thiết phát hiện sao?”

“Cậu thật sự cho rằng như vậy sao? Nếu là bộ tộc người ham ăn phát hiện thì người dân bản xứ ở trong này gán lên mác thành phố tội lỗi sao? Thành phố tội lỗi với mảnh đất tội lỗi là một câu chuyện xưa, đừng nói cậu không biết việc này.”

“Dựa theo cách nói kia của cậu từ trước khi Tộc Thao Thiết phát hiện thì có người đã phát hiện nơi này rồi sao?”

“Không phải là phát hiện mà là tạo nên, người kia tạo nên tất cả di tích này, cậu căn bản là không biết mà thôi.”

Trần Bình nhìn Đường Béo nói.

Đường Béo ngược lại có chút hiếu kì, Trần Bình như thế nào biết được thông tin này.

Những thông tin này đối với Trần Bình mà nói cũng không phải là dễ dàng biết được.

“Lai lịch của cậu tôi ngày càng hiếu kì.

Đại sư huynh của tôi.”

Đường Béo đột nhiên cười ha ha nói với Trần Bình.

“Nếu dựa theo cách nghĩ của cậu, chúng ta bây giờ chúng ta sẽ đi thành phố tội lỗi.”

Cô gái ngốc ngoải cổ nhìn Trần Bình, tiến lên trước hai bước một cây kim châm đâm vào ngón tay của Trần Bình lấy một giọt máu.

Cô gái ngốc khóe miệng cười xấu xa nhìn Trần Bình, tiện tay đem kim châm kia tiêu hủy.

“Cô phát hiện cái gì không?”

Đường Béo nhìn Cô gái ngốc làm vậy nghi hoặc hỏi, “Đây là một bí mật giữa tôi và anh ta, không thể nói cho anh.”

Cô gái ngốc cười hì hì, dường như lại nói thêm một chuyện nhỏ nữa.

Trần Bình nhìn một loạt thao tác của Cô gái ngốc cũng không có nghĩ nhiêu.

Cô gái ngốc ngược lại nói với Trần Bình: “Anh phải bảo vệ tốt máu quý trêи người của mình bằng không sẽ xảy ra phiền phức lớn.”

“Cô là nói?”

Trần Bình truy hỏi “Đấn lúc đó anh sẽ biết thôi.”

Cô gái ngốc có chút nhàm chán, ngâm nga một ca khúc ngắn đi theo phía sau hai người.

Dọc đường đi bọn họ lại thấy được không ít người.

Phương hướng của rất nhiêu người chính là thành phố tội lỗi.

Trong lòng bọn họ đều biết thông tin nhưng nhịn không được muốn đi thăm dò một phen.

Nghĩ xem có thể sẽ có cơ duyên thuộc về bọn họ.

Người ôm suy nghĩ này không ít, bóng dáng của một đám ở phía trước gào thét tới.

Tất cả mọi người đều vội vàng chạy đi.

Ở bên ngoài thành phố tội lỗi.

Có một thị trấn nhỏ, đây là một thị trấn được giữ lại bởi những người đã tiến vào di tích trước đây, chính là muốn quan sát tình hình trong thành phố tội lỗi như thế nào. ——————-