Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 2115: Dị hỏa xuất thế



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mọi người nghe xong những lời của Trần Bình không nhịn được sửng sốt, nghi ngờ nhìn Trần Bình.

Nếu là tổ chức, dĩ nhiên nhân viên phải chia cấp bậc, nếu không phân chia sẽ quản lý rất khó.

Cho nên những lời này của Trần Bình rất có thâm ý.

Có thể miêu tả cơ cấu của một tổ chức rõ ràng như vậy, tất nhiên không thể nào nói nhảm.

Sau đó, Trần Bình bình tĩnh nói: “Tôi sẽ không nói rõ về chuyện phân chia chức quyền và cấp bậc, sau này tổ chức Bắc Đẩu chủ yếu chia làm bốn cấp bậc.

Hay là nói vòng tầng, phân thành vòng trụ cột, cao tâng, tâng bên trong, tâng ngoài.

Giai đoạn hiện tại, các người là cao tầng, vòng nòng cốt trước mắt mà nói chỉ có một mình tôi.

Quyết sách do vòng nòng cốt và cao tâng quyết định, mấy ngày nữa sư phụ thánh nhân Bình Diễn của tôi sẽ tự làm chủ vòng nòng cốt, còn những người khác, tôi sẽ xem xét sự cống hiến và thực lực bản thân của mọi người với tổ chức để quyết định.

Còn nhân viên tâng ngoài và tâng bên trong, thì do chính mọi người tự quyết định.

Ngoài những chuyện này ra, tất cả đều là người cao tâng, sau ba mươi năm dốc sức vì tổ chức, hoặc cống hiến được trọng đại sẽ được tôi giải trừ khế ước.

Còn bây giờ, mọi người có ý kiến gì không?”

Mọi người vốn còn định nói vài lời, nhưng nghe Trần Bình nói xong, ánh mắt ai cũng sáng ngời, hết người này đến người khác lắc đầu, bày tỏ mình không có ý kiến.

Lúc này, Trần Bình mới gật đầu một cái, sau khi suy nghĩ một chút, không thấy có gì khác, mới lên tiếng.

“Chuyện còn lại, do chính mọi người tự quyết định, ai phụ trách bộ phận nào tự xử lý, sắp xếp ra sao, tôi muốn mọi người tự có suy nghĩ.

Tôi cũng không xen vào nữa, vấn đề giải quyết quyên phân phối Vạn Đạo Thạch, mọi người nhanh chóng phái người giải quyết.”

Lúc Trần Bình bên này đang thương nghị, mấy người Đồng Uy đứng từ xa nhìn họ, nhíu chặt chân mày.

Đúng lúc này, một tia sáng rực rỡ đột nhiên phát ra từ chỗ Dị Hỏa.

Dị Hỏa ủ men đã lâu, cuối cùng cũng phá vỡ nham thạch, toát ra ánh lửa đỏ rực rỡ.

Nhất thời, sức mạnh của đất và lửa bắn ra bốn phía, năng lượng nguyên tố xâm nhập bốn phía, tất cả mọi người ai cũng có thể cảm nhận được hơi nóng ập vào mặt, trong hơi thở, có cả mê huyễn.

Ánh mắt Trần Bình bỗng nhiên sáng lên, Dị Hỏa xuất thết Lúc trước anh đã từng khai thông ấn ký Kỳ Lân, ấn ký Kỳ Lân muốn lớn, một mặt dựa vào chí bảo của hệ lôi hệ hỏa, một mặt hấp thu nguyên khí và lực quy luật trong trời đất.

Hơn nữa ấn ký Kỳ Lân, có thể có một ít chức năng của Dị Hỏa! Những chức năng đó thể hiện trong ấn ký Kỳ Lân trêи người anh lúc ở lĩnh vực.

Cho nên nói, ấn ký Kỳ Lân nuốt Dị Hỏa là phương pháp phân phối thích hợp nhất, bây giờ lá bài mạnh nhất của Trần Bình chính là ấn ký Kỳ Lân.

Một giây sau, Trần Bình trực tiếp bay lên trời, lao nhanh về phía Dị Hỏa, nhưng anh mới vừa tới thì đã nghe thấy một tiếng rống to từ vang lên sau lưng.

“Đứng lại!”

Trần Bình nhíu mày, chợt quay đầu lại nhìn. ——————-