Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 2662: Nguy hiểm



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tất cả những gì cô ta muốn là sống một cuộc sống hạnh phúc với gia đình của mình.

Nặc Nhất nói vài câu để khiến những người có mặt ở đây bình tĩnh lại. Cảm xúc của họ đã dần trở lại bình thường, cửa hàng vẫn mở cửa và lượng đồ bán ra mỗi ngày đều bắt đầu tăng lên gấp đôi.

| "Những đồ mà chúng ta bán đi đã tăng lên rất nhiều. Tiếp theo có thể sẽ phải đối mặt với rất nhiều nguy hiểm cho nên nhóm người kia cũng cần phải dự trữ nhiều loại đan dược và vũ khí hơn một chút. Vì vậy, nếu chúng ta bán ra giá gấp đôi | thì có thể thu được rất nhiều lợi nhuận.”

Nặc Nhất là một người thông minh nên cô ta biết rõ ràng mình phải làm gì lúc này.

Những người đoán được những chuyện sắp xảy ra đương nhiên sẽ không chút do dự mà đến cửa hàng này để tiêu tiền như nước, cho dù có phá sản thì họ cũng muốn mua một số đồ để có  thể bảo vệ bản thân mình.

| Mọi người ở các thành phố xung quanh đang | lần lượt di chuyển. Tất cả mọi người đều dẫn theo gia đình của mình và nhanh chóng chạy trốn.

Mà thành Thiên Lăng không thể nghi ngờ là một nơi rất tốt để trốn tránh yêu thú.

Thành phố này có quy mô rất lớn, và quan trọng hơn là khả năng phòng thủ của nó cũng rất mạnh. - Nếu họ có thể được thành phố này cho phép đi vào thì có thể coi là họ đã được đảm bảo an toàn.

Nếu không có thành phố lớn nào có thể bảo vệ bọn họ, thì đến cuối cùng, bọn họ cũng chỉ có thể đi đến Hoàng thành.

Nhưng một nơi như Hoàng thành lại có thể thoải mái để người bình thường đến định cư sao?

| Tất cả mọi người đều biết rằng có khả năng cao là họ sẽ không được Hoàng thành thu nhận, cho nên tốt nhất là vẫn nên đến những thành phố lớn này đều được an toàn.

Nặc Nhất và những người khác đang ăn cơm trong cửa hàng. Họ nhìn thấy có vô số người đang chạy trốn ở bên ngoài đi vào và vẻ mặt của ai cũng tràn đầy hoảng sợ và bất lực.

| Những con yêu thú này đang giẫm đạp thoải mái lên thành phố của họ. Chúng thẳng tay phá hủy nền móng đã được những người dân ở đây xây dựng lên từ nhiều năm trước.

Đối mặt với sự tấn công của yêu thú, họ không thể làm gì cả. Họ chỉ có thể mang những thứ có giá trị của mình và nhanh chóng chạy trốn khỏi thành phố này, ngay cả quân đội cũng không thể bảo vệ họ được nữa cho nên họ và gia đình của mình phải di chuyển thôi.

Lúc này, Nhật Nguyệt thành đang ở trong tình huống rất khó khăn. Vì có vị trí gần sát biên giới nhất nên nơi đầu tiên mà yêu thủ tấn công chính là Nhật Nguyệt thành.

Bây giờ, Nhật Nguyệt thành đã sớm trở thành một thành phố hoang tàn và đổ nát. Vốn dĩ lực lượng quân đội của thành phố này cũng không mạnh lắm, sau đó lại bị những con yêu thú này tàn phá nên hiện tại nơi đây trông cực kỳ thê thảm.

Người dân trong thành phố đang chạy tán loạn. Họ cực kỳ muốn bản thân có tám cái chân để có thể nhanh chóng chạy thoát khỏi thành phố này.

Người của nhà họ Lâm cũng vội vàng mang | theo đồ đạc chạy trốn. Vì họ có rất nhiều tài sản cho nên tốc độ chạy trốn của họ thậm chí còn không nhanh bằng những người dân bình thường.

Nhưng những thuộc hạ mà bọn họ thuê đều có năng lực khá mạnh nên bọn họ vẫn có thể lấy tốc độ cực nhanh mà chạy đến Hoàng thành.

Sau khi bị yêu thủ tấn công thì người của nhà họ Lâm chỉ còn lại chưa đến một nửa.

Do vậy, bọn họ đi đến Hoàng thành là vì muốn tìm cậu chủ lớn của nhà họ Lâm để nương tựa.

Người bình thường chắc chắn không thể được người của Hoàng thành giúp đỡ, nhưng nhà họ Lâm thì khác. Cậu chủ lớn của nhà họ làm quan chức trong Hoàng thành, vì là người nhà nên đương nhiên bọn họ sẽ được che chở rất tốt.

Lúc này, chỉ có nhà họ Lâm là may mắn như vậy, còn những người khác thì đang lần lượt đi đến các thành phố xung quanh.

May mắn thay, các thành phố này đều giúp đỡ lẫn nhau và không ngăn cản mọi người đi vào