Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 2897: Trúng chiêu



Người đàn ông này thật sự rất đẹp trai, hơn nữa dáng vẻ còn rất phong độ.

“Anh là người bảo vệ Thiên Đạo sao? Không ngờ anh lại đẹp trai như vậy” Bồ Phong Hoa không chút khách sáo mà đi lên, mở miệng nói.

Vân Phi Long rất ngạc nhiên, lần này chỉ có một người tiến vào, anh ta vô thức nhìn thoáng qua phía bên ngoài, phát hiện có rất nhiều người bên ngoài.

Cho nên anh ta quyết định tạm thời không ra tay với Bồ Phong Hoa, chờ tất cả người ở ngoài tiến vào rồi. mới ra tay.

Mặc dù năng lực bây giờ của anh ta chưa đạt đến mức khống chế trên phạm vi lớn, nhưng trong phạm vi của chỗ Thiên Đạo giao giới, nó vẫn có thể áp dụng được kế hoạch giết người.

Tại cổng của chỗ Thiên Đạo giao giới, anh ta không có cách nào chạm được đám người này.

Cho nên nếu đám người này có thể ngay trước khi anh ta ra tay mà nhanh chóng rời khỏi nơi này, vậy thì anh ta cũng không thể làm được gì.

Bồ Phong Hoa nói chuyện với đối phương rất tự nhiên, đáy mắt cũng hiện lên nồng đậm chờ mong, hiển nhiên là muốn giao lưu cùng đối phương.

Nhưng giờ phút này, anh ta không có bất kỳ suy nghĩ nào muốn bắt chuyện với đối phương, anh ta chỉ cảm thấy người này thật phiền phức.

“Đám anh chị em của cô đâu? Mau gọi tất cả bọn họ lại đây.” Vân Phi Long nhìn đối phương rất mong chờ, đợi cô ta gọi toàn bộ người đến.

Mà lúc này, các vị trưởng lão cũng dẫn theo người lục tục đến nơi này, trên mặt bọn họ đều mang theo hưng phấn, trong lòng đều nghĩ, có lẽ người này chính là người của Thiên Đạo.

Chỉ có mỗi Tứ trưởng lão vẫn luôn duy trì cảnh giác, ông ta không đi về phía trước mà là yên lặng theo ở đằng sau, cẩn thận nhìn cảnh trước mắt.

Ông ta vẫn luôn cảm thấy người này có chút kỳ lạ, hình như không phải là người mà mình muốn tìm.

Là một trưởng lão phụ trách tuyển chọn đệ tử và xử lý các loại công việc trong thời gian dài, ông ta rất mẫn cảm với hơi thở của Ma đạo.

Dù sao, khi ông ta tuyển chọn đệ tử thì cần phân biệt thân phận của đối phương, nếu như đó không phải là người tốt lành gì thì ông ta tuyệt đối không cho phép nhận vào trong Tông môn của mình.

Sau khi ông ta trông thấy tên này, sắc mặt vô cùng khó coi, ông ta luôn cảm thấy chuyện này có chút không thích hợp.

“Sao người kia không tiến vào? Chẳng lẽ ông không muốn thừa kế Thiên Đạo sao?”

Lúc này, Vân Phi Long đã không nhịn được hướng về phía bên ngoài hỏi một câu, vẻ mặt tò mò, không biết tại sao đối phương lại không muốn đi vào.

Tứ trưởng lão phất phất tay, trên mặt ông ta xuất hiện chút lúng túng. Bất kể thế nào, bây giờ ông ta không thể tùy ý ra vào nơi này được.

Là một người đàn ông luôn đề phòng mọi chuyện, ông ta chắc chắn sẽ không dễ dàng đưa lưng của mình cho bất kỳ người nào.

Nhìn thấy đối phương sống chết không muốn tiến vào, Vân Phi Long cũng không còn cách nào, chỉ có thể im lặng nhún vai, tạm thời đặt mục tiêu của mình lên đám người trước mắt.

Nếu mọi người đều đã đến rồi, vậy thì tôi sẽ nói với mọi người chút chuyện liên quan đến Thiên Đạo” “Là một người bảo vệ Thiên Đạo, tôi cần một lượng năng lượng nhất định để nâng cao thực lực của mình, mà năng lượng của tôi lại bắt nguồn từ mọi người”

Nói xong lời đó, anh ta trực tiếp triển khai pháp lực của mình, bao vây đám người ở trong lại.

Tứ trưởng lão nhìn thấy cảnh này, trên mặt ông ta lộ ra vẻ khiếp sợ, liên tiếp lùi về sau rồi ngã xuống đất, vội càng lăn ra khỏi phạm vi của chỗ Thiên Đạo giao giới.

May mà ông ta rời ra khỏi phạm vi này kịp lúc, cho nên lần này ông ta vô cùng may mắn không bị vây vào trong.

Hơn nữa, đám người này cũng không có cách nào để khống chế được ông ta. “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao tất cả đệ tử đều bị hóa đá cả rồi?”

Giờ phút này, cả người ông ta hoàn toàn mờ mịt, hoàn toàn không hiểu đã xảy ra chuyện gì, nói tóm lại, bây giờ nội tâm của ông ta cảm thấy rất kinh hoàng.

Đại trưởng lão yên lặng đứng ở một bên nhìn cảnh này, vẻ mặt ông ta lộ ra thần sắc hưng phấn.

Trong lòng ông ta rất rõ kế hoạch của mình hoàn toàn thành công rồi dù sao loại chuyện này trước lạ sau quen, tiếp theo đây, ông ta có thể hoàn thành nhiệm vụ của mình rất nhanh thôi.

Tứ trưởng lão phản ứng lại rất nhanh, ông ta vội vã chạy ra bên ngoài, bây giờ ông ta chỉ muốn nhanh chóng đi tìm Trần Bình.

Lúc này, Vân Phi Long đang điên cuồng hấp thụ đám người, căn bản không có tâm trạng đi quan tâm tên. phế vật kia.

Thực lực của Tứ trưởng lão quả thật có chút thấp, nên ntrong lòng ta rất xem thường.

Đối với phế vật này, anh ta cảm thấy có thể triệu tập được ai đến hay không cũng không còn quan trọng nữa.

Cho dù hấp thu thực lực của ông ta cũng không có bất cứ tác dụng nào.

Mà Đại trưởng lão đang hoàn toàn chìm đắm trong trạng thái phấn khởi, nên không biết đã xảy ra chuyện gì.

Tứ trưởng lão lảo đảo nghiêng ngả xông ra ngoài, trong lòng ông ta vô cùng sợ hãi, vội vã muốn mau chóng giải quyết chuyện này.

“Trời ơi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Thật sự quá kinh khủng rồi”

Hiện giờ, trông Tứ trưởng lão cực kỳ chật vật, ông ta nằm mơ cũng không ngờ bản thân mình sẽ trở nên đáng thương như vậy.

Lúc này, quần áo của ông ta đều đã rách nát hết, hiện giờ lại có chút không biết phải làm sao. Cuối cùng, ông ta vẫn lựa chọn lợi dụng bí pháp của mình, thành công tìm ra được nơi ở của Trần Bình.

Hiện tại, Trần Bình đang nghỉ ngơi trong khách sạn bình dân, anh không có tâm tư muốn làm gì cả.

Vừa từ chỗ Thiên Đạo giao giới trở về, trong lòng anh đang rất mệt mỏi, anh cần một chút thời gian để sắp xếp lại những vấn đề này.

Ngay vào lúc này, có người điên cuồng gõ cửa phòng anh, Trần Bình chau mày, trực tiếp khống chế cửa mở ra.

Rất nhanh, anh liền nhìn thấy Tứ trưởng lão tràn ngập hoảng loạn, trong đối phương rất tiều tụy, có lẽ là do trên người bị thương nặng nên không dám động nhiều.

Lúc này, Trần Bình mới nhìn thấy trên cơ thể của đối phương có rất nhiều vết thương.

Nhìn dáng vẻ của tên này đáng thương như vậy, Trần Bình không nhịn được thở dài, tiện tay lấy ra một viên đan dược đưa cho đối phương.

Anh luôn cảm thấy nếu tên này mà không chữa trị kịp thời, có khả năng là một lúc nữa sẽ chết mất.

Tứ trưởng lão cảm kích nhìn Trần Bình, không ngờ Trần Bình lại đưa cho mình đan dược quý giá như vậy, ông ta không nói hai lời liền nuốt xuống.

Khi ông ta nuốt viên đan dược xuống, mới phát hiện chỗ lợi hại của Trần Bình,

Viên đạn dược này vào miệng liền tan, thật sự rất thoải mái, đem đến cho người ta cảm giác sảng khoái.

“Thật là thần kỳ, tôi cảm thấy cơ thể mình đã hoàn toàn khôi phục lại bình thường. Không hổ là đan dược cấp bậc Thiên Đạo, quả nhiên là vô cùng lợi hại. Với thực lực của tôi, có lẽ cả đời này cũng không luyện ra được loại đan dược như thế này”