Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 558: Gió đến mưa đến, mối nguy đến!



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chẳng lẽ toàn bộ bảo an ở bên ngoài đều bị tiêu diệt rồi?! Sao lại thế được? Chẳng lẽ người đàn ông này là ma quỷ à? Hồng Thừa Nguyên cuống cuồng, vô cùng sợ hãi! Ông ta biết rõ toàn bộ tòa nhà thương hội Hồng Môn này có bao nhiêu bảo an vệ sĩ! Được bảo vệ nghiêm ngặt như thế mà đối phương vẫn đi lên được mà không hề bị thương dù chỉ là một cọng tóc.

Bản lĩnh kinh người! Diệp Phàm thản nhiên cười một cái, đi tới trước giá để rượu, cầm lấy một chai rượu vang uống mấy ngụm, sau đó ngồi xuống ghế sô pha, móc một điếu thuốc ra, châm lửa và hít một hơi rồi nhả khói ra.

Hiện tại Hồng Thừa Nguyên đang rất căng thẳng, đứng sau bàn làm việc, âm thầm đặt tay dưới ngăn kéo, sẵn sàng rút khẩu súng Desert Eagle ra bất cứ lúc nào.

“Cậu đến được đây chứng tỏ cậu có một chút bản lĩnh, hay là hợp tác với tôi đi, sao hả? Tôi sẽ trả lương cho cậu một năm là năm mươi triệu.”

Hồng Thừa Nguyên nói, trêи mặt nở một nụ cười.

Năm mươi triệu! Cái giá này không hề lỗ chút nào! Chí ít là Hồng Thừa Nguyên cho rằng, người đàn ông này xứng được cái giá đói Một mình xông vào, đã thế lại còn giết tới tận tâng cao nhất của thương hội Hồng Môn.

Sức mạnh quá khủng bốt Nhưng.

Diệp Phàm lại khẽ cười một tiếng và nói: “Ông chủ Hồng, năm mươi triệu mà đòi hợp tác với tôi, hình như hơi ít đấy nhỉ?”

Hồng Thừa Nguyên run lên, cắn răng nói: “Hai trăm triệu! Sao hả?”

Diệp Phàm trầm mặc, đứng dậy, gẩy tàn thuốc rồi vứt vào trong thùng rác, sau đó nói: “Xin lỗi nhé ông chủ Hồng, lần này tôi tới là để chuyển mệnh lệnh của cậu chủ, cảnh cáo thương hội Hồng Môn của ông đừng có nhúng tay vào chuyện của nhà họ Hồng ở trong nước.

Nói cách khác, cậu chủ muốn ra tay với nhà họ Hồng ở trong nước.

Nếu như nội đường nhà họ Hồng mấy người nhúng tay vào ngoại đường thì kết cục của mãy người chỉ có một, chính là bị cậu chủ tiêu diệt.”

Giọng điệu rất thản nhiên.

Dứt lời, bâu không khí trong phòng làm việc của chủ tịch lập tức trở nên yên lặng như tờ.

Khuôn mặt Hồng Thừa Nguyên đông cứng lại, lập tức rút khẩu Desert Eagle từ trong ——————-