Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 614: Lấy đi tất cả mọi thứt



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhìn vê phía Tưởng Văn Lệ, lúc này khuôn mặt bà ta vừa sưng vừa đỏ, bà ta gần như phát điên mà hét lên! “Con khốn, mày xong đời rôi, dám đánh tao, chồng tao đang tức tốc đến đây rồi, ông ấy chính là người mở hàng ngàn trường học ở Thượng Hải này, là chủ tịch của Tập đoàn Vạn Kim đấy!”

Tưởng Văn Lệ không ngừng gào thét ầm ï, hai mắt đỏ rực, vô cùng đáng sợ.

Kể từ khi bà ta ra mắt đến nay, chưa bao bị sỉ nhục hay bị đánh đập nhiều như vậy! Bà ta là một diễn viên, là người nhà họ Tưởng mà ai cũng phải nể sợi Bà ta còn là bà chủ của nhà họ Vạn, là vợ của Vạn Hưng Học! Ai mà không biết ở Thượng Hải này, nhà họ Vạn là một gia tộc quyền thết Ai mà không biết, ở Thượng Hải này, Vạn Hưng Học nổi tiếng là một người hết mực yêu thương vợ! Dám động đến Tưởng Văn Lệ, thì chính là đang đối đầu trực tiếp với Vạn Hưng Học, chính là đối đầu với nhà họ Vạn.

Tưởng Văn Lệ vô cùng tức giận, bà ta từ dưới đất đứng dậy, đã mất đi dáng vẻ kiêu ngạo trước đó, giống như một người đàn bà bình thường, bà ta chỉ vê phía Trần Hàm quát lớn: “Trần Cẩn, mày là con khốn nạn, dám để cho anh mày đánh tao, tao sẽ không để yên chuyện này đâu, tao phải giết chết mày, phải hủy hoại mày! Mày cứ giả vờ ngây thơ đi, một lát nữa chồng tao sẽ tới, mày và thằng anh trai chết tiệt của mày, cả hai đứa chúng mày sẽ phải trả cái giá đau đớn nhất cho hành động vừa rồi!”

Bây giờ Tưởng Văn Lệ phát điên đến nơi rồi, nóng lòng muốn giết chết anh em họ ngay lập tức.

Nhưng mà.

Trần Bình chắp tay sau lưng ánh mắt lạnh lùng nhìn Tưởng Văn Lệ đang nổi điên, nói: “Tất cả chuyện này đều là do bà tự chuốc lấy mà thôi, nếu như không phải do bà muốn hãm hại em gái tôi, tôi cũng sẽ không ra tay với bà, là do bà hung hăng hống hách nên mới gây ra cục diện như bây giờ.

Con người tôi thù dai lắm, chỉ cần kẻ thù chưa chịu từ bỏ ý định, thì tôi sẽ hủy hoại người đó đến cùng!”

“Mày quá kiêu ngạo rồi đấy! Mày cho rằng mày là ai? Chồng tao sẽ mau tới đây thôi, lúc đó ông ấy sẽ nghiền nát mày ra, còn không quỳ xuống mà van xin tao đi!”

Tưởng Văn Lệ nghiến răng nghiến lợi nói, trong mắt tràn đấy sự căm giận, nói tiếp: “Ha ha, lúc đó cho dù đầu mày có bị đập nát tao cũng không buông tha cho mày đâu! Những hành động mày làm với tao ban nãy, tao sẽ trả lại lên người em gái mày gấp trăm lần!”

Trong lòng Tưởng Văn Lệ vô cùng phẫn nộ, bà ta đã nghĩ đến cảnh chồng mình đến. ——————-