Người Tình Của Quý Tổng

Chương 25: Người Đã Chết Trong Quá Khứ



Cô đẩy máy truyền nước biển đi đến phòng bệnh của mình, đúng lúc Sam Sam mua cháo về, thấy cô đứng dậy, vội vàng đi tới.

“Cậu vừa hạ sốt đã đi lung tung khắp nơi, không muốn sống nữa à?”

Sam Sam đè cô ngồi xuống giường bệnh, nghiêm mặt giáo dục cô, "Bản thân có bệnh tim, không biết chú ý một chút.”

Trái tim Thư Vấn ấm áp, hé miệng cười, "Tớ đi lấy báo cáo.”

Sam Sam vừa mở nắp hộp cháo vừa nói: "Tớ sẽ giúp cậu đi lấy, cậu đi tới đi lui làm gì”

Nói xong, cô lại ân cần vươn tay, 'Báo cáo ở đâu? Đưa cho tớ xem.”

Thư Vấn chớp mắt, không muốn lừa Sam Sam, nhưng vẫn trái lương tâm nói: "Tớ mang đi tìm bác sĩ xem báo cáo, để ở phòng khám của người ta rồi”

Sam Sam nghe cô nói như vậy, cũng không nghĩ nhiều, chỉ quan tâm đến tình trạng sức khỏe của cô, "Vậy báo cáo. nói thế nào?"

Thư Vấn không nhanh không chậm trả lời: "Xét nghiệm máu mà thôi, không có chuyện gì.”

Sam Sam dừng đũa khuấy cháo trong tay, vô cùng nghiêm túc nhìn Thư Vãn, "Cậu không giống người bình thường, cậu có bệnh tim, xét nghiệm máu là kiểm tra quan trọng nhất."

Thư Vấn cười cười, 'Biết rồi, bác sĩ nói không có chuyện gì, tim bình thường, cậu cũng đừng lo lắng.”

Lúc này Sam Sam mới yên lòng, đưa cháo nguội cho Thư

Vẫn, "Mua cháo thịt nạc trứng muối cậu thích ăn nhất, cậu ăn trước đi."

Thư Vẫn nhận lấy, dùng thìa, từng muỗng từng muỗng nhỏ đưa vào miệng.

Sam Sam nhìn säc mặt Thư Vẫn tái nhợt, có chút muốn nói lại thôi.

Nếu vừa rồi cô không nghe lầm, Thư Vấn gọi Tống Tư Việt.

Thiếu niên kia vẫn là cấm ky của Thư Vấn, nhiều năm như vậy trôi qua đây là lần đầu tiên cô nghe được Thư Văn trong lúc ngủ gọi tên Tống Tư Việt.

Sam Sam muốn hỏi Thư Vẫn, ở sâu trong trí nhớ của cô, có phải còn chưa quên Tống Tư Việt hay không, nhưng cô lại không muốn vạch trần vết sẹo của Thư Vấn.

Sam Sam suy nghĩ thật lâu, cuối cùng vẫn lựa chọn câm miệng, Tống Tư Việt đã là người chết trong quá khứ, nhắc tới hắn ngược lại còn tăng thêm phiền não.

Thư Vấn ăn non nửa bát liền no, cô đặt thìa xuống, hỏi Hướng Sam Sam, "Có phải cậu nên đi làm không?”

Sam Sam chỉ chỉ đồng hồ, "Đã giờ này rồi, còn đi làm gì

“Xin nghỉ hai ngày để ở bên cậu.”

Sam Sam nằm trên giường trống bên cạnh, "Vừa lúc tớ cũng nhân cơ hội này nghỉ ngơi thật tốt.”

Chương 26: Tin nhắn xa lạ

Bỏ phiếu đề cử Chương trước - Chương mục —¬ Chương sau gia nhập Bookmark

Sách mới đề cử: Con rể Diệp Thần Tiêu Sơ Nhiên cự tuyệt hôn nhân bên ngoài: Yến thiếu theo đuổi vợ xin xếp hàng ta có tiền mặt một trăm ức Diệp Thần Tiêu Sơ Nhiên Yến thiếu không tốt, phu nhân nói ngươi xanh cao lãnh Phó thiếu thần y ngốc thê Tiêu Sơ Nhiên Cửu Long nâng quan tài yêu là công dã tràng vui mừng Trấn quốc thái tử

Ở bệnh viện cả đêm, Thư Vãn sốt cao hoàn toàn rút đi, chỉ là thân thể còn có chút suy yếu, nhưng không cần phải ở lại bệnh viện nữa.

Cô bảo Sam Sam trả tiền viện phí, hai người làm xong thủ tục xuất viện, liền trực tiếp trở về nhà.

Sam Sam vừa về đã bận trước bận sau trong bếp, Thư 'Vãn muốn giúp, Sam Sam không cho.

Ngươi trở về nghỉ ngơi cho tốt, nơi này liền giao cho ta đi. Sam Sam phất phất tay, đuổi cô ra ngoài.

Cơn sốt của Thư Vãn đã hạ, nhưng bệnh tình suy tim lại nặng thêm.

Ngực rất đau, đầu cũng rất choáng váng, cung cấp máu, cung cấp dưỡng khí đều không đủ, cả người mệt mỏi, ngay cả đứng cũng đứng không vững.

Bộ dạng này của cô cũng không có cách nào giúp Sam Sam, đành phải ngoan ngoãn nghe lời, cố gắng chống đỡ trở lại phòng ngủ.

Sau khi cô nằm xuống giường, muốn ngủ một giấc thật sâu, điện thoại di động trên tủ đầu giường bỗng nhiên truyền đến một tin nhản, là tin tức giải trí cô quan tâm.

Cô đi theo Quý Tư Hàn tới nay, đối với hành trình của anh không hiểu rõ lắm, nhìn thấy anh thỉnh thoảng sẽ lên tin tức, liền chú ý một ít số giải trí.

Cô mở mắt ra nhìn, paparazzi chụp được hình ảnh Quý Tư Hàn ôm Ninh Uyển đi cấp cứu, nội dung là đưa tin tình cũ của hai người lại cháy.

Cô trượt xuống từng chút một, phía dưới bình luận đều là tán thưởng diện mạo cùng gia đình hai người, nói là trai tài gái sắc, thập phần xứng đôi.

Sau khi Thư Vấn nhìn thấy, cũng cho là như vậy, nam trong trẻo nhưng lạnh lùng cao quý, nữ tao nhã hào phóng, quả thật rất xứng đôi.

Cô cay đẳng cười, xóa tin nhắn này đi, muốn tắt điện thoại, lại thấy có tin nhắn chưa kịp xem.

Cô mở tin nhắn kia, là một số lạ gửi, mặt trên biểu hiện: Anh đi bệnh viện làm gì?

Thư Vấn sửng sốt một chút, người này làm sao biết cô đi bệnh viện?

Cô nhìn đồng hồ, là tối hôm qua gửi vào, vừa vặn là thời gian sau khi cô tỉnh lại ở bệnh viện...

Thư Vấn nhìn đi nhìn lại tin nhắn này, có chút không dám tin.

Người tối hôm qua cô gặp ở bệnh viện, chỉ có Quý Tư Hàn, chẳng lẽ là anh gửi?

Tay cô run rẩy, đánh hai chữ qua, "Anh là?

Cô còn tưởng rằng đối phương sẽ không trả lời tin nhắn nhanh như vậy, không nghĩ tới giây tiếp theo, đối phương rất nhanh trả lời ba chữ.

Thư Vấn dịu dàng cười, "Cảm ơn cậu, Sam Sam.”

Sam Sam khoát tay, ngáp một cái, "Vãn Vãn, tớ chợp mắt một lát, cậu có việc thì gọi tớ nha.”

Thư Vấn gật đầu, "Có bác sĩ kiểm tra phòng ở đây, cậu yên tâm ngủ đi”

Lúc này Sam Sam mới nhắm mắt lại, mệt mỏi ngủ thiếp đi.

Sam Sam làm việc ban đêm, phần lớn thời gian đều là ca đêm, bề bộn nhiều việc rất mệt.

Cô không thi đậu đại học, thiếu một viên gạch gõ cửa, không thể ngồi thoải mái trong phòng làm việc như một thành phần tri thức bình thường.

Hơn nữa sau khi tốt nghiệp trung học cũng không tìm được công việc gì tốt, lại một lòng muốn đặt chân ở thành phố A, cho nên phải làm việc ở vũ trường.

Mới đầu là làm nhân viên bán rượu, sau đó thành tích tốt được thăng lên làm vị trí quản lý.

Chịu đựng vài năm, mua nhà mua xe, cũng coi như là có chút thành tựu, nhưng lại vô cùng vất vả.

Cũng may Sam Sam có một người bạn trai tương đối đáng tin cậy, ngày 9 tháng sau hai người sẽ kết hôn.

Chờ cô ấy kết hôn xong, là có thể thoát khỏi thân phận cô nhi, tạo dựng một gia đình thuộc về riêng mình.

Tuy rằng mấy năm nay Sam Sam rất vất vả, nhưng tương lai của cô ấy luôn có triển vọng.

Mà Thư Vẫn, những thứ khác, cũng không yêu cầu xa vời, chỉ cần có thể sống đến ngày hôn lễ của Sam Sam, đưa Sam Sam xuất giá, cũng sẽ không còn gì tiếc nuối.