Quý Tư Hàn thấy cô vờ như không biết, bàn tay hắn đang giữ eo cô di chuyển ngược lên giữ sau gáy cô.
Hắn kéo cô đến trước mắt, cúi đầu lạnh lùng nhìn chăm chăm vào mắt cô.
“Cô và Cố Cảnh Thâm đã quen biết nhiều năm, sao cô lại nói với tôi là mới quen!” "Cô hết lần này đến lần khác lừa gạt tôi, có vui không?"
Đáy mắt hắn bốc cháy lửa giận ngập trời, ngay cả giọng nói cũng tràn ngập hàn khí.
Thư Vấn bị ép đối diện với cặp mắt đầy phẫn nộ kia. Giờ đây cô có muốn tránh cũng không thể tránh.
Cô sợ Quý Tư Hàn như vậy, nhưng không biết nên giải thích như thế nào cho hắn hiểu.
Hôm đó cô nói dối hẳn là mới quen Cố Cảnh Thâm, cũng là sợ tiết lộ quá khứ của Cố Cảnh Thâm và cô. Cô lại không nghĩ tới Quý Tư Hàn nhanh như vậy đã biết chân tướng sự việc và càng không nghĩ tới hắn sẽ đến chất vấn mình.
Cô luôn cảm thấy Quý Tư Hàn không để ý gì đến mình, cũng sẽ không quá chú ý đến chuyện có liên quan đến cô.
Nhưng cô đã đánh giá thấp Quý Tư Hàn. Hăn ngay cả việc cô và Lâm Trạch Thần có ngủ với nhau hay không cũng tra ra được thì chuyện này tất nhiên sẽ không thể nào qua mắt được hẳn.
Chỉ là phía Cố Cảnh Thâm, nếu biết Thư Vẫn tiết lộ quá khứ của bọn họ cho hắn, cô sợ anh ta sẽ không dễ dàng. buông tha cô.
Nghĩ tới đây, Thư Văn liền mím chặt môi không giải thích gì.
So với thủ đoạn tàn nhẫn của Cố Cảnh Thâm. Chẳng thà tốt hơn là bị Quý Tư Hàn hiểu lầm, hoài nghi, chất vấn.