Người Tình Muốn Bỏ Trốn Của Hoàng Đế

Chương 12: Đại tiệc hoàng cung (H+)



Bắt đầu 3 ngày diễn ra lễ hội lập quốc Azarial, người dân ăn mừng rất lớn, không lúc nào dừng việc tổ chức uống rượu, nhảy múa. Màn đêm buông xuống cũng là lúc các cỗ xe ngựa sang trọng lần lượt đi vào hoàng cung.

Các quý tộc xúng xính váy áo, trang sức dự buổi tiệc do hoàng đế tổ chức hàng năm. Thức ăn, rượu, nước trái cây trưng bày sẵn trên bàn, người hầu đi đi lại lại rất nhiều, bên ngoài lính canh dày đặc đảm bảo an toàn cho tất cả vị khách.

Ngoài ra còn có các sứ thần nước khác sang, họ thấy đây là một dịp quan trọng của đế quốc hùng mạnh nên phải chúc mừng, một phần nhằm tăng sự ngoại giao. Các vị tiểu thư chuẩn bị cho mình ngoại hình thật đẹp, họ dường như có chung mục đích.

Tiếng kèn to cất lên báo hiệu cho mọi người những nhân vật quan trọng đã xuất hiện. Thái hậu Monica, ngôi sao nhỏ công chúa Sofie và trên hết - Vầng thái dương của đế quốc Eugene De Azarial bước vào.

Tối hôm nay Eugene mặc trên người một bộ y phục màu trắng lịch lãm, với nhiều phụ kiện vàng và trang sức đá quý cầu kỳ, vai phải choàng khăn tam giác dài. Mái tóc vuốt ngược một bên.

Cả ba đều ngồi trên ngai vàng, Elodas đem ba ly rượu đến cho họ. Eugene đứng dậy nâng cao để chúc mừng đế quốc Azarial ngày càng trở nên phồn vinh, hưng thịnh. Bản thân Eugene cũng sẽ hết sức cùng các vị triều thần giúp cho đất nước phải hùng mạnh hơn nữa.

Những tiếng hò reo vang lên, âm nhạc bất đầu chơi các giai điệu du dương. Cha con công tước Vincennes tiến vào khán đài, Luna Vincennes mặc trên người bộ váy đen như màu tóc của cô, các phần lấp lánh được mài từ bột kim cương, trên cổ đeo chiếc vòng Thái hậu Monica tặng.

Luna Vincennes lập tức nhận được các lời khen từ mọi người, cô rất hài lòng đáp lại vì nó là điều dễ dàng. Thái hậu Monica bảo với Eugene anh nên xuống đó để nhảy điệu đầu tiên.

Eugene bước tới chỗ Luna Vincennes đưa tay mời cô nhảy một bài, trước những ánh nhìn ngưỡng mộ, hai người họ khiêu vũ dưới ánh đèn lung linh, các bước chân của Luna uyển chuyển như lụa. Cô đã rất mong chờ thời khắc tuyệt vời.

Kết thúc điệu nhảy, Eugene và Luna cúi đầu chào nhau. Anh trở lại ngai vàng, còn Luna đi gặp bạn bè. Có vẻ đêm nay Eugene đã thất vọng, không ngờ Mona cô ấy lại là người vô tình như vậy. Felix Montbard, xem như cậu ta xui xẻo.

...━━━━━━༺༻ ━━━━━━...

Lúc này ở trong phòng Mona, Mirin thở phào nhẹ nhõm khi đã chuẩn bị hoàn tất cho cô. Ngắm mình trước gương, đôi mắt của Mona mở to và chạm vào mặt gương.

Bộ váy màu đỏ làm nổi bật làn da trắng, kiểu cũng rất tôn dáng. Mirin đã búi tóc Mona thật cao để không thể làm uổng phí chiếc lưng trần mảnh mai. Thậm chí cô còn trang điểm cho Mona đậm hơn so với thường ngày.

" Có vẻ hơi mất thời gian, và buổi tiệc cũng trôi qua một nửa. Tới trễ chút chắc không sao đâu nhỉ? " Khóe môi của Mona cong nhẹ, vẻ đẹp chính là sự trả thù hoàn hảo.

Eugene đang trò chuyện cùng các sứ thần ngoại quốc, bổng nhiên anh nghe thấy đám đông xì xào bàn tán rất lớn. Tuy nó cũng không làm gián đoạn việc đang làm, Eugene nhấp ngụm rượu.

" Trời ơi! Nhìn xem mái tóc trắng và mắt đỏ? Đế quốc chúng ta có người như vậy à? "

" Đúng là rất kỳ lạ! Nhưng không phải vị tiểu thư ấy xinh đẹp quá sao?! "

" Không biết xuất thân từ gia đình nào? Lần đầu tiên tôi được thấy đó! "

Eugene lúc này mới nghe rõ lời của mọi người nói, anh tạm thời cáo từ các sứ thần. Chắc chắn người mà anh mong đợi cũng đã đến. Mona thu hút sự chú ý từ khi bước vào, cô cảm nhận từng ánh mắt như đâm xuyên người mình, cố giữ bình tĩnh.

Mona lấy một ly nước ép mà không tiếp xúc với bất cứ ai, nhìn thấy các cặp đôi đang nhảy với nhau, thì ra thứ gọi là khiêu vũ là như thế. Những vị công tử đều nhìn Mona một cách đắm đuối. Mona vén tóc mai của mình lên vành tai, uống cạn ly nước.

Hình như không thấy Victoria và công tước Conal tham gia tối hôm nay.

" Tôi thật sự rất vui khi được gặp quý cô Mona ở bữa tiệc đó. Tuy rằng có hơi trễ nhưng hãy tận hưởng nó nhé! " Luna Vincennes bước tới chỗ Mona, mày cô hơi nhíu lại.

" Vâng! Hoàng tộc thật hào phóng khi tổ chức một đêm xa hoa như vậy, tôi thật tâm phục khẩu phục về sự giàu có của Azarial. Đêm nay công nương Vincennes chắc là quý cô đẹp nhất? " Mona nở một nụ cười thân thiện, thậm chí cô còn khen Luna Vincennes làm cô ta hơi bất ngờ.

Luna Vincennes bật cười nhẹ cảm ơn Mona vì lời khen, cô bảo do được nhảy điệu đầu tiên với Hoàng đế nên phải chuẩn bị thật kỹ. Không dừng lại ở đó, mục đích chính của Luna chính là hỏi Mona ở Elmer cô có tham dự những bữa tiệc như thế này không?

Đám đông bất đầu ồ lên mãnh liệt vì họ biết Mona chính là người Elmer. Đôi mắt cô hơi nheo lại nhìn gương mặt cười mỉa mai của Luna, chắc không ai để ý vì cô ta che nó bằng chiếc quạt lông vũ.

Chuyện cũng đã tới tai Thái hậu Monica, người sẽ chuẩn bị về nghỉ sớm nhưng phải quay lại. Bà chậm rãi cùng người hầu dìu dắt đứng trước mặt Mona.

" Ra là quý cô Elmer được đưa về đây, sống trong cung điện của ta. Đây là dịp lễ quan trọng của người Azarial chúng ta, một kẻ ngoại bang như cô sao lại xuất hiện làm gì? " Thái hậu Monica tỏ vẻ không vui.

Khóe môi của Mona cong lên, nếu vô lễ với Thái hậu sẽ bị quy vào tội bất kính và bị treo cổ chăng? Chi bằng sẵn có đám quý tộc tề tựu về đây, Mona sẽ cho họ thấy cô là người ngang ngược như thế nào.

" Xin lỗi Thái hậu vì tôi đã đến đây. Tuy nhiên tôi rất được hoàng đế ưu ái nên khi thấy buổi đại tiệc hoành tráng, nếu ở mãi trong phòng cũng buồn! Vậy thì tôi cũng góp mặt! "

" Đồ ăn ngon, rượu ngon, lại còn thưởng thức âm nhạc tuyệt vời. Tuy nguồn gốc của tôi là người Elmer, nhưng tôi đã bước chân vào đế quốc. Sẽ không phiền nếu tôi cũng có thể thành người Azarial chứ ạ? " Mona đặt tay lên ngực. Thái hậu Monica không ngờ cô ta lại vô liêm sĩ như thế

Eugene vỗ tay cho màn hùng biện của Mona, dù sao mọi người cũng sẽ biết. Tuy anh chưa lập ngôi hậu, nhưng sẽ không có vấn đề gì nếu anh có tình nhân. Đừng bảo là những quý tộc ở đây không có tình nhân bên ngoài, ai cũng im bật.

Sẵn tiện Eugene muốn giới thiệu nàng tình nhân bé nhỏ Mona của mình trước toàn thể quý tộc. Cô thấy biểu hiện của anh có vẻ rất tự tin nên không có ai buông lời phản đối. Eugene kéo Mona sát người mình, thì thầm vào tai cô.

" Mona, em lúc nào cũng thật xinh đẹp! "

Đôi tai của Mona đỏ dần, cô để ý Luna Vincennes đang nhìn mình với biểu cảm nổi giận. Lúc nãy cô ta tự đến tìm cô để mỉa mai, giờ thì Eugene lại khiến Luna phải ganh tỵ với Mona. Sự trả đũa này không phải rất ngọt ngào sao?

Thái hậu Monica nghiến răng, bàn tay bà co lại hình nắm đấm. Đứa con này của bà bị ả tiện nhân ấy quyến rũ đến điên rồi sao? Monica lập tức bỏ đi. Eugene còn nói thêm, dù sao anh cũng đã trưởng thành nên sẽ tính đến chuyện lập hoàng hậu trong tương lai gần.

" Ở đây ta thấy có rất nhiều mỹ nữ. Biết đâu các vị được ta để ý thì sao? Đừng lo lắng về địa vị, rất có thể hoàng hậu tương lai của Azarial là con gái của một nam tước không chừng? "

Các quý tộc bất đầu ồ lên, họ bàn tán sôi nổi hơn hẳn, quên mất chuyện của Mona. Cô cũng phải khen tính lèo lái dư luận của Eugene.

Anh để ý cô nhìn mình, liền mỉm cười đáp lại, nhưng Mona thật muốn đấm vào mặt anh. Cả hai dắt nhau đi vào phòng riêng trong khi mọi người không chú ý.

" Có vẻ em không vô tình như ta nghĩ. Felix Montbard thật may mắn. Sẵn tiện, chiếc váy này hợp với em quá, đến mức ta muốn tìm cho em một tấm màn để che đi chiếc lưng cuốn hút này! " Gương mặt của Eugene và Mona tiến sát lại nhau, chỉ còn vài mili là chạm.

" Ngài thật biết đùa, chẳng phải chính ngài đã cho người đem đến, dùng Felix để đe dọa tôi hay sao? " Mona cười khảy, vị hoàng đế này không những bị điên mà còn đãng trí.

Eugene nhúng vai bảo rằng tuy anh ra lệnh nhưng Elodas là người đã lấy nó, anh vẫn chưa được nhìn qua. Chắc sau chuyện này Eugene sẽ tăng bổng lộc cho Elodas, Mona đẩy anh nhưng Eugene đã choàng tay qua eo cô nhất quyết không buông.

Luna Vincennes lúc này đã đi tìm Eugene nhưng không thấy anh, một người lính canh đã nói cho cô rằng, anh thấy hoàng đế cùng tình nhân của mình đi vào căn phòng cuối hành lang.

Khi Luna chạm vào tay nắm cửa, những âm thanh rên rỉ từ một người phụ nữ ập vào tai làm Luna bất động. Sự thù ghét kẻ ti tiện mang tên Mona ngày càng lớn trong Luna.

" Công nương Vincennes, bệ hạ đã ra lệnh đây là khu vực riêng tư, bất cứ ai cũng không được phép bước vào! " Elodas đứng chỉnh tề trước Luna. Vì theo Eugene đã lâu nên anh biết sẽ làm gì

Luna Vincennes lập tức đi nhanh qua Elodas, anh còn thấy những giọt nước mắt lăn trên má cô. Elodas thở dài vì phải tiếp tục đứng canh gác để cho cặp đôi phía sau cánh cửa này mặn nồng.

" Dừng lại đi! " Mona thở dốc sau khi kết thúc nụ hôn ướt át, Eugene liếm môi vì nếm được mùi vị nước trái cây vẫn còn trong miệng Mona. Còn cô thì cảm nhận thứ nước có cồn từ Eugene.

Eugene nắm lấy tóc của Mona kéo nhẹ về sau, chiếc cổ trắng nõn hiện ra trong mắt anh, thèm khát cắn vào như một bá tước ma cà rồng. Anh hôn và mút nó như chiếc kẹo ngon ngọt, trái rồi lại phải. Eugene để Mona nằm xuống chiếc ghế sofa dài.

Dùng đôi bàn tay khô ráp của mình xoa bóp bộ ngực dưới lớp áo cô, một cảm giác dễ chịu đã lâu Eugene chưa gặp lại. Nhìn thấy gương mặt đỏ lên của Mona, anh lại thích ngắm nó vô cùng. Cơ thể cô trả lời cho từng cái chạm từ Eugene.

Mona sờ vào mặt của Eugene, nhan sắc này thật điên rồ, nó in sâu vào trong tâm trí cô. Dù cho Eugene có làm ba cái trò bẩn thỉu này nhưng Mona vẫn không từ chối. Cô cũng chẳng hiểu vì sao?

Eugene làm ướt hai ngón tay của mình và đưa xuống đùi Mona, luồng qua chiếc quần lót. Hai ngón tay anh tiến vào vùng nhạy cảm của Mona khiến cô rên lên bất ngờ.

Cô ngơ ngác nhìn anh, còn Eugene lại tỏ ra thích thú. Chuyện này Mona chưa từng gặp qua, Eugene bất đầu chuyển động khớp tay ra vào liên tục. Mona ngửa đầu về sau vì một cảm giác kỳ lạ xâm chiếm tâm trí cô, nó thật kích thích.

Hai người tiếp tục hôn nhau và một chất dịch nhày tứa ra, Eugene cũng dừng lại và rút ngón tay. Anh thấy mình sắp chịu không nổi và bất đầu chửi rủa, phải chi bây giờ cả hai đang nằm trên chiếc giường có thể là phòng anh hoặc phòng cô.

" Thưa bệ hạ, thần biết bây giờ không phải lúc nhưng xin ngài hãy ra bên ngoài để kết thúc bữa tiệc đi ạ! " Elodas nói từ bên ngoài vọng vào.

Eugene hôn lên má của Mona để nói lời tạm biệt tới cô, dù bây giờ Mona không thèm nhìn anh một cái. Sau khi cánh cửa khép lại, Mona nghiêng người, hai chân co lại vì sự sảng khoái mà Eugene vừa mang đến cho cô.

" Đáng ghét! Cơ thể này, mình chẳng còn điều khiển nó được nữa! " Mona cay đắng thì thầm trong miệng