Người Trước Mắt

Chương 95: Đôi lời



Dưới đây là ý nghĩa từng cái tên mà má Yến dành cho nhân vật, dựa theo hiểu biết của cá nhân tui, đúng sai hoan nghênh góp ý nhé, thật ra thì tui thích làm mấy cái giống vầy nè, mn lỡ đọc rồi thì đọc thêm thôi chứ có sao đâu đúng hông =))))

- Phương Sùng Viễn 方崇远: một con người biết nhìn xa trông rộng, cương trực ngay thẳng, được người kính nể.

- Lan Tranh 兰峥: đầu truyện đã có giới thiệu, chính là “cao lĩnh chi hoa” = bông hoa lan kiêu ngạo xinh đẹp.

- Trần Tiêu 陈霄: “Trần” là cũ kĩ, lâu năm, “Tiêu” là mây trời hoặc là khoảng trời trống, tên này rất đúng với nhân vật, Trần Tiêu đã từng là mây trời, nhưng là mây trời của những ngày tháng quá khứ, tương lai mây bay rồi, biết chỗ đâu mà tìm.

- Lan Đình 兰亭: cũng là hoa lan nhưng chữ “đình” lại nghiêng về sự đều đặn ổn định.

- Tiêu Tầm 肖寻: “Tầm” là tiềm kiếm, “Tiêu” là giống, còn một nghĩa nữa là mất mát, và tui nghiêng về nghĩa hai nhiều hơn, tìm kiếm cái gì đó bị mất.

- Tiểu Ngải 小艾: cây ngải con, còn có nghĩa là đẹp lòe loẹt.

- An Địch 安迪: dùng sự vững chắc, ổn định của mình để dẫn dắt một ai đó, "Địch" là dẫn dường.

- Liễu Cầm 柳琴: một loại đàn hình quả lê, giống như tỳ bà nhưng nhỏ hơn, có 3, 4 hoặc 5 dây.

- Ngô Vũ 吴宇: ngô hông phải là bắp đâu nha, tên này ngụ ý cho người ăn to nói lớn, rất có phong độ (đùa chứ mỗi lần tới cảnh của ông ấy là tui lại kiểu: Bắp đại nhân đến rồi ×3 =))))

- Lục Văn Úc 陆文郁: người có học thức cao, phẩm hạnh tốt đẹp, "Úc" là tỏa hương, "Văn" là văn hóa, văn học.

- Phương Sùng Lễ 方崇礼: Người cương trực ngay thẳng, có lễ độ.

- Trần Lệ Quyên 陈丽娟: xinh đẹp mỹ lệ.

- Khương Phong 姜枫: cây gừng + cây phong =))))

Đôi lời của tác giả:

Mỗi một lần kết thúc là tôi lại cảm thấy bồi hồi trong lòng, lúc thật sự cần nói thì một lời cũng không nói được.

Lúc tâm trạng tôi chán nản nhất, tôi đã vẽ ra một cái kết viên mãn cho Phương Sùng Viễn và Lan Tranh, có thể đây cũng là một loại kì vọng đối với bản thân mình, mọi thứ rồi sẽ tốt lên, giống như hai người bọn họ, đã từng dằn vặt, hành hạ lẫn nhau, cứ cho là cả quãng đời còn lại cũng sẽ không thể tìm được ngã rẽ, nhưng cuối cùng lại vì chấp niệm trong lòng mà một lần nữa nắm lấy đối phương, rất dũng cảm, không phải sao? Chúc phúc hai người ấy, trong khoảng thời gian và không gian chỉ thuộc về hai người, trải qua cuộc sống nháo nháo náo náo với nhau mỗi ngày nhưng lại chẳng thể tách rời.

Cuối cùng, cảm ơn tất cả mọi người vì đã đồng hành cùng tôi trên chặng đường này, phiên ngoại sẽ có, mọi người đợi tôi nhé.

Đôi lời của editor:

Phiên ngoại sẽ có, mọi người đợi mình nhé =)))

Đây là đứa con lớn của mình, rất nhiều hồi ức và kỉ niệm đều gắn với nó. Vốn dĩ ban đầu mình bắt tay vào làm chỉ với một chấp niệm duy nhất là phải full, nhất định phải full, bởi vì sao, trước đây mình đã từng làm 2 bộ, nhưng mà giống như là hai đường thẳng song song cắt nhau vậy, mình đều drop ngang và xóa truyện khi chưa đi được nữa đoạn đường, nó tạo cho mình một cái cảm giác thất bại, làm gì cũng không ra hồn, đấy kiểu kiểu vậy, chính vì thế mà vào một ngày tháng tám, mình quyết định thử lại, lần này vẫn quyết tâm sẽ full, nhưng tâm thái lại nhàn hơn rất nhiều, cứ từ từ, gấp làm gì, thế là bắt tay vào làm, từ 2 ngày 1 chương, dần lên tới 1 ngày 1 chương, có khi là 1 ngày 2 chương, cũng có khi không có chương nào (cái này hơi nhiều =)))), sau đó là ngẫm nghĩ, nghĩ xem nếu dịch tới chương cuối rồi thì sẽ làm gì, cái ngày cuối đó không biết khi nào mới tới. Mình thường hay bị kiểu nói trước bước không qua ấy, nhưng lần này thì bước qua rồi mọi người ạ!

Thật ra trình mình không cao, mình biết điều đó, cho nên rất hoan nghênh mọi người giúp mình chỉnh sửa hoặc là giải nghĩa từ ngữ, đương nhiên là nhẹ nhàng thôi, editor thủy tinh tâm dễ đổ vỡ lắm a!

Cuối cùng là cảm ơn mọi người rất nhiều, những bạn theo truyện từ những ngày đầu hay là những bạn sau này mới biết đến truyện, đều rất cảm ơn mọi người (mình nhớ hết acc của mấy bạn luôn đó =))))

Hẹn gặp lại vào một ngày không xa. Bai bai👋

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!