Người Vợ Câm Của Tiêu Tổng

Chương 183: Kinh ngạc



Sự kích thích này với anh ta còn nghiêm trọng mặt trời mọc ở đăng tây gấp một trăm lần.

Phải biết, đừng nói là anh ta, ngay cả anh Giang Nguyên cũng đã ở bên cạnh sếp Tiêu hơn mười năm, cho tới nay cậu chủ nhỏ cũng chưa từng để cho hắn động vào một đầu ngón tay của mình.

Ngay cả bà chủ, anh ta cũng chưa từng thấy cậu chủ nhỏ để bà chủ ôm lần nào.

“Dự An, con buông tay ra trước được không?” Dư Kiều chỉ đành dịu giọng khuyên cậu bé.

Nhưng Tiêu Dự An lại lắc đầu, càng ôm chặt Dư Kiều không buông.

“Cậu chủ nhỏ... cậu không sao chứ?”, Tống Kiều mắt nhìn Dư Kiều, thấy bóng lưng người này khá mảnh mai, vì Tiêu Dự An ôm chặt lấy cô nên cô không thể quay đầu lại, Tống Kiều cũng chỉ nhìn thấy sườn mặt thanh tú và trắng trẻo của cô.

“Cậu chủ nhỏ, chúng ta đến bệnh viện kiểm tra được không? Nếu không sếp Tiêu sẽ lo lắng lắm, chúng ta kiểm tra xong, chắc chắn không sao thì mọi người cũng có thể yên tâm hơn, đúng không?”

Nói rồi Tống Kiều muốn giơ tay kéo Tiêu Dự An ra, nhưng Tiêu Dự An lại rụt tay tránh đi: “Không sao.

“Nhưng sếp Tiêu đã dặn phải đưa cậu đến bệnh viện...”

Gương mặt đầy thịt của Tiêu Dự An sầm lại, miệng cũng mím chặt thành một đường thẳng.

Tống Kiều nhìn càng dựng tóc gáy, vẻ mặt này giống hệt lúc tâm trạng sếp Tiêu không tốt.

“Vậy... cậu không sao thật chứ?”

Tiêu Dự An gật đầu.

“Không chỗ nào không thoải mái chứ?” Tiêu Dự An lại gật đầu.

Lúc này Tống Kiều mới thở phào: “Vậy... tôi quay về báo cáo nhé?”

Tiêu Dự An chưa bao cảm thấy trợ lý Kiều lại phiền phức giống mấy bà cụ già như lúc này, anh ta không thể biến đi nhanh một chút, đừng làm phiền cậu được sao?

'Tống Kiều lại nhìn Dư Kiều, mấy năm nay quả thật có quá nhiều phụ nữ để ý đến sếp Tiêu.

Khi ra ngoài đi dự tiệc, những người phụ nữ ăn mặc đẹp đế luôn bày đủ chiêu trò: Không giả vờ tỏ ra quyến rũ thì cũng “bất cẩn” đánh đổ ly rượu, yểu điệu nhỏ nhẹ xin lỗi thu hút sự chú ý của sếp Tiêu, còn có kiểu đi đến cạnh sếp Tiêu thì “vô tình” bị bong gân, khóc lóc đáng thương mong mình được. anh hùng cứu mỹ nhân...

Nhưng trước giờ sếp Tiêu của họ đều không thèm liếc mắt nhìn.

Bên ngoài lại có tin đồn Tiêu Định Bân lụy tình nhưng người thân thiết bên cạnh mới biết sau khi kết hôn sếp Tiêu và vợ luôn ly thân, cũng bốn năm rồi.

Nhưng bà chủ là ân nhân của nhà họ Tiêu, lại là mẹ ruột của cậu chủ nhỏ, vị trí này vững như Thái Sơn, yêu ma quỷ quái bên ngoài đừng hòng bước vào cửa nhà họ Tiêu.

Hôm nay người phụ nữ này... Tống Kiều lại nhìn Dư Kiều một cái, làm sao mà lừa gạt dỗ dành được cậu chủ nhỏ hay vậy nhỉ, muốn cướp vị trí của bà chủ sao?

Nếu như thế thật, người phụ nữ này cũng rất thủ đoạn.

Ít nhất trong ba năm anh ta đi theo sếp Tiêu, anh ta chưa từng thấy người nào lợi hại như vậy.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu cậu chủ nhỏ bị người phụ nữ này dỗ ngọt thành công, với sự yêu thương của sếp Tiêu dành cho cậu chủ nhỏ, anh sẽ chọn cái gì?

Với tư cách là trợ lý đặc biệt thăng tiến nhanh nhất, đầu óc Tống Kiều vẫn rất linh hoạt, anh ta quyết định không nên đắc tội với người phụ nữ này.

“Cô Tô, vậy cậu chủ nhà tôi đành làm phiền cô nhé”.

'Tống Kiều rất khách sáo, Dư Kiều lại cảm thấy áy náy: “Là lỗi của Bé Con nhà tôi, mong anh về giải thích lại với bố đứa bé...

Tống Kiều mỉm cười gật đầu.

Cô Lý tiễn anh ta ra ngoài, Tống Kiều nhân lúc này mới hỏi: “Cô Tô này làm nghề gì thế?”

“Cô Tô vừa về nước, con gái cô ấy là Nhất Niệm vừa chuyển vào trường mầm non này hôm qua, tôi đọc trên lý lịch thì thấy là nghề nghiệp tự do”.