Người Vợ Mất Trí Nhớ

Chương 134



Thời gian làm việc của Mạnh Nghênh tương đối tự do, không cần thường xuyên đến tòa soạn đưa tin, lúc không có nhiệm vụ quay phim thì tương đối nhàn rỗi.

Nhưng tổng biên tập của bọn họ gần đây đã giao cho cô ấy một công việc, để cô ấy dựa vào lần quay phim này viết một chuyên mục.

Mạnh Nghênh thích chụp ảnh, nhưng hoàn toàn không cảm thấy thích công việc viết lách, lúc đi học phải viết một bài luận về chủ đề nào cũng có thể vò đầu bứt tai chứ đừng nói là chuyên mục tự do.

Hai ngày nay cô ấy đều ngâm mình trong tạp chí, đem chuyên mục của các tác giả nổi tiếng trước đây đào hết lên, quan sát học tập.

Mạnh Nghênh đang vùi đầu khổ học, Wechat bỗng nhiên vang lên không dứt, cô ấy sờ qua điện thoại di động, mới một chút đã có hơn mười người cùng nhắn tin cho cô ấy, gần như mỗi người đều hỏi cùng một chuyện: [Trình Vũ Ngũ có chuyện gì thế?]

Mạnh Nghênh không hiểu ra sao nhắn trả lời: [Không có gì, sao thế?]

[Vậy sao anh ta lại gửi lời xin lỗi cậu lên vòng tròn bạn bè vậy? Còn gửi như vậy...tớ cứ tưởng anh ta làm chuyện gì không thể tha thứ với cậu cơ]

Mạnh Nghênh chả hiểu chuyện gì mở vòng bạn bè, sau khi kéo xuống vài cái, liền thấy năm phút trước Trình Vũ Ngũ đã chia sẻ một động thái có thể làm cho vòng bạn bè chung của bọn họ cùng nhau nổ tung.

[Tôi, Trình Vũ Ngũ xin trịnh trọng xin lỗi Mạnh Nghênh, tôi sai rồi, là tôi có mắt không tròng, con người tôi ngốc nghếch đê tiện, tôi đã sai rất lớn!

Tôi là đại ngu xuẩn! Tôi là đại ngu xuẩn! Tôi là đại ngu xuẩn!

Bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ làm trâu làm ngựa cho. Mạnh Nghênh trong vòng ba tháng, mặc cho cô ấy sai phái!

Vòng tròn bạn bè này sẽ không xóa, xin mọi người vui lòng làm chứng cho tôi]

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, khu vực bình luận ở. dưới đã náo nhiệt đến mức load không kịp.

Mạnh Nghênh quả thực hoài nghỉ tiểu thiếu gia này uống quá nhiều hay lại lên cơn động kinh gì, cô ấy còn chưa kịp hỏi, Trình Vũ Ngũ đã chủ động tìm cô ấy nói chuyện.

[Cô có yêu cầu gì thì nói đi, ngoại trừ mấy chuyện vi phạm pháp luật, tổn hại người nhà và bạn bè, còn có bảo tôi bán thân thì những thứ khác tôi tuyệt không dám hai lời]

Mạnh Nghênh: "..."

Mạnh Nghênh trả lời: [Được, cậu đợi chút.]

Cô ấy gọi điện thoại cho Chung Lê.

"Vòng bạn bè của Trình Vũ Ngũ là cậu để câu ta gửi hả?"

Chung Lê hiển nhiên đã sớm biết chuyện, hỏi cô ấy: "Hả giận chưa?”

"Quá hả giận.", Mạnh Nghênh cười häc hắc. "Chẳng qua để cậu ta làm trâu làm ngựa ba tháng có phải là quá nhiều không, thiếu gia này có thể nguyện ý sao?"

"Cậu ta không muốn thực hiện lời hứa thì đành phải tự mình trả giá.", Chung Lê thảnh thơi nói: "Chọc cho bảo bối của chúng ta mất hứng, ba tháng đã tiện nghi cho câu ta lắm rồi."

"Bảo bối, tớ yêu cậu quá đi mất. Cậu là thần của tớ!" Mạnh Nghênh cảm động vạn phần, thuận tiện nhắn tới: "Đúng rồi, chuyện này La Uyển Oánh chắc đã biết rồi, đêm qua còn gửi tin nhắn xin lỗi tớ."

La Uyển Oánh mặt ngoài là xin lỗi với cô ấy, nói không nghĩ tới Trình Vũ Ngũ lại bởi vì bảo vệ mình mà không khách khí với cô như vậy, cô ta sẽ giải thích rõ ràng với Trình Vũ Ngũ, bảo anh ta đến bồi thường cho Mạnh Nghênh.

Còn nói: [Tôi biết cô có công cứu động vật, phương diện này cô mới là tiền bối, tôi không có ý muốn so sánh với cô, hy vọng cô không để trong lòng, cũng không vì những chuyện nhỏ này mà làm ảnh hưởng đến chính mình, hy vọng cô có thể tiếp tục kiên trì, động vật nhỏ sẽ rất cảm kích cô.]

Mạnh Nghênh thật sự không am hiểu ứng phó với trà xanh, nếu không cũng sẽ không bị Chung Lê năm chặt từ nhỏ.

Cô ấy chuyển tiếp lịch sử trò chuyện qua, thở dài: "Cậu nhìn mấy trà ngôn trà ngữ của cô ta nè."

Đại sư trà nghệ Chung Lê lướt qua một lần, đưa ra một đánh giá không quá cao: "Khách sáo rồi, trà đâu có thơm như của tớ."

Mạnh Nghênh nhất thời vui vẻ, dỗ dành: "Đương nhiên, cậu là tiểu trà xanh ngọt ngào mà."

Giúp Mạnh Nghênh xả giận, trong lòng Chung Lê giận chó đánh mèo với Phó Văn Thâm mới xem như được xoa dịu.

Hai ngày nay cô không thèm để ý đến Phó Văn 'Thâm, trong hai ngày nay Phó Văn Thâm cũng về nhà sớm, hôm nay Lộ Hàng tới một chuyến, đưa tới một chiếc túi xách được đặt từ nước ngoài.

Chiếc túi này đang rất khan hiếm, toàn nước đều đã hết hàng, kể cả ra nước ngoài cũng rất khó tìm.

Nhận được túi xách, Chung Lê quyết định chiều chuộng chồng.