Người Vớt Xác

Chương 44



Tiếng nói vừa rơi xuống, hai tay Chu Tam vẫn không ngừng quẫy đập, bộ dạng như thể ngay giây tiếp theo hắn sẽ chết đuối.

Thậm chí lúc tôi vươn tay ra, tên này còn không quên cho tôi một đấm vào mồm, tuy tôi biết đây chỉ là vô tình nhưng một vả này vẫn làm tôi phát hỏa

“Anh cmn có thể có chút tiền đồ được không?”

Phải biết rằng thường ngày đều là hắn giáo huấn tôi, bao giờ mới tới lượt tôi giáo huấn lại hắn chứ? Câu oán giận vừa dứt, Chu Tam thành thực yên lặng, để mặc tôi ôm cổ hắn, lôi hắn lên mặt nước

Xung quanh đen đặc, vừa rồi lúc tôi rơi xuống, đèn pin gắn trên đầu rớt thẳng vào nước, chẳng biết hiện tại nó đang ở xó nào, của Chu Tam cũng vậy.

“Đèn, trong túi vẫn còn một cái đèn!”

Nói rồi, Chu Tam lại bắt đầu đong đưa lần nữa

“Tiểu tử cậu vịn cho chắc tôi …. ặc” Một câu chưa nói xong Chu Tam đã bị sặc một ngụm nước lớn, trực tiếp đem mấy lời tiếp theo của hắn nuốt trở vào bụng

Chu Tam vùng vẫy thật lâu, rốt cuộc cũng lôi ra được một cái đèn pin từ trong túi của mình, sau đó mới phủ phục trên mặt nước, giẫy giụa bò lên một khối gỗ nổi

Có đèn pin, tôi nhìn thoáng qua phía trên đỉnh đầu trước, chỗ hố sâu vừa nãy chúng tôi đứng bây giờ đã hoàn toàn nghiêng 90 độ, ngoài ra thạch quan cũng bị treo lơ lửng giữa không trung

Theo hướng rọi của Chu Tam, tôi từ trong nước ngước mắt nhìn, đôi mắt run lên

Chỗ pho tượng bên dưới thạch quan không biết có thứ gì, vừa rồi có lấp lóe, nhưng tôi và Chu Tam hai người đều đã xem xét mà cái gì cũng không nhìn ra

Giờ Chu Tam vừa rọi qua, tôi liền thấy chỗ đó vẫn nhấp nháy. Tuy nhiên lần này có chút khác biệt, tia chớp nháy loang loáng ngày một nhiều, hơn một chục đốm sáng xuất hiện gần như ngay lập tức, tất cả đều lít nha lít nhít không động đậy, tập trung lại một chỗ

“Đệch mợ, cái quỷ gì vậy?”

Chu Tam bám vào cái cây, một cử động cũng không dám, ngoài việc ngẩng đầu xem xét pho tượng bên dưới thạch quan thì chính là giơ đèn pin lên.  Chẳng qua hiện tại tay hắn đã sớm run rẩy đến cầm đèn không vững, nghĩ đến đã là nỏ mạnh hết đà.

Vốn dĩ Chu Tam muốn hạ tay xuống, nhưng khi tôi ngẩng đầu lên một lần nữa, cả người liền đột nhiên giật mình, vội vàng hô lớn, “Phắc, mau tắt đèn pin đi!”

Chu Tam hẳn là không phản ứng kịp, tôi nhìn thạch quan đang sáng lập lòe, bây giờ mấy thứ kia tụ càng ngày càng nhiều, chỉ trong chớp mắt, điểm nhấp nháy ấy bởi vì mặt đất bị nghiêng, bắt đầu rơi xuống từng cái một

Mục tiêu rơi không nơi nào khác ngoài đỉnh đầu chúng tôi

Mà ngay khi tôi nhìn lại, đã có cái gì đó rơi xuống

Chu Tam còn chưa kịp tắt đèn pin đi, điểm chớp nháy kia đã trực tiếp rơi xuống khúc gỗ hắn đang bám. Tên này gan cũng thật lớn, còn giơ đèn pin rọi thứ kia, kết quả ánh sáng vừa lia qua, thứ xuất hiện liền dọa rớt cả đèn pin trong tay hắn

Tôi nhanh tay lẹ mắt chụp lấy cái đèn pin suýt rơi vào nước, vội vã tắt nó

“Mau xuống”

Khẽ quát một tiếng, tôi có thể cảm nhận được gợn nước bên mình có biến hóa, “tùm” một tiếng, Chu Tam lại lặn vào trong nước

Tôi mò mẫm, vất vả lắm mới lôi Chu Tam từ dưới nước lên, tên này chắc nín thở lâu quá, đầu vừa nhô ra mặt nước liền vội vã hít lấy hít để không khí

“Cái đó, thứ kia sao có thể ở nơi này!”

Chu Tam nhỏ giọng thì thầm một câu, tôi tự nhiên hiểu hắn nói thứ kia là đang chỉ cái gì. Ngay vừa nãy, lúc hắn cầm đèn pin lia qua, tôi thấy rõ ràng một con rắn màu đỏ chỉ nhỏ bằng ngón tay. Quỷ dị nhất chính là trên đỉnh đầu nó còn lồi lên một cục u to đen như mực.

Bất cứ ai nhìn thấy loài vật này ở một nơi như vậy đều cảm thấy xúi quẩy. Huống hồ con rắn kia vừa nhìn đã biết chẳng phải loại tốt lành gì. Hẳn là nó bị ánh sáng đèn pin của Chu Tam thu hút nên mới rơi xuống

“Đừng nhúc nhích!”

Chu Tam thành thực nói một câu

Phải biết rằng ở trên thì hắn là lão đại, còn dưới nước hắn chỉ là đệ đệ, nếu tôi không giữ lấy hắn phỏng chừng giờ này hắn đã chạm được đáy sông

Nhưng ngay cả khi chúng tôi không động đậy, tôi vẫn nghe thấy tiếng rơi xuống nước sột sột soạt soạt. Âm thanh kia không giống như tảng đá hay khối gỗ rơi xuống nước mà càng giống thứ gì đó đang bơi trong nước hơn

Tôi nhẹ nhàng rẽ nước, bắt lấy Chu Tam bơi vào chỗ bóng tối, cứ bơi một đoạn tôi lại ngưng để nghe động tĩnh xung quanh, ngoại trừ tiếng hô hấp đè nén của Chu Tam, vẫn còn âm thanh sột soạt trong nước, hơn nữa là càng ngày càng gần

Mấy con rắn này giống như biết chúng tôi đang ở đâu, nhưng hiện tại chúng tôi cả người đều ngâm trong nước, chỉ lộ nửa cái đầu phía trên, sao chúng có thể tìm được?

“Hít một hơi thật sâu trước đã”

Qua mấy giây, tôi không biết liệu Chu Tam bên kia có hít vào hay chưa, trực tiếp ấn hắn vào trong nước, chỉ là tên này ở trong nước cũng không cử động, hẳn là đang nín thở

Tôi cũng lặn xuống, bắt đầu gióng tai nghe thật cẩn thận động tĩnh trên đầu

Kỳ quái chính là sau khi âm thanh sột soạt kia đến ngay đỉnh đầu chúng tôi liền bất động, liên tiếp đều như thế

Đã gần một phút trôi qua kể từ khi chúng dừng lại, tôi đoán Chu Tam sẽ sớm đến cực hạn, hắn không giống tôi, hồi còn nhỏ xíu tôi đã từ trong nước lớn lên, nín thở hai ba phút không thành vấn đề

Mấy con rắn ngừng ngay trên đỉnh đầu chúng tôi, hiện tại mà ngoi lên không chừng sẽ gặp phải chuyện gì đó, không còn cách nào khác, tôi đành túm lấy Chu Tam, trực tiếp kéo hắn lặn sâu hơn nữa

Bất quá tên này chắc chắn đã đến cực hạn, bắt đầu giãy giụa không ngừng trong tay tôi

Sau khi bơi ra xa được mấy mét, tôi mới một lần nữa kéo hắn nổi lên mặt nước

“Đệch mợ, tiểu tử cậu có phải đang công báo tư thù, muốn nín thở chết tôi phải không!”

Chu Tam thở gấp một hơi, nhưng nói cũng không ít từ

“Đừng lắm mồm, mấy con rắn kia còn đi theo đấy!”

“Đờ phắc, không ngờ Chu Tam này cũng có lúc chật vật như vậy. Nếu là trên mặt đất, tôi đã sớm đưa bọn oắt con này đi chầu ông bà rồi, xem bọn nó còn có thể đuổi theo không?”

“Được rồi, trước tiên im miệng lại đi”

Tên Chu Tam này cứ ở trong nước là phế, tôi cũng lười nói lời vô nghĩa với hắn, dù sao phía sau vẫn còn mấy con rắn, Tôi bắt Chu Tam bật đèn pin, tìm một chỗ lên bờ rồi tính tiếp

Ở trong nước tôi luôn có cảm giác không được tự nhiên.

Đèn pin đột nhiên sáng lên, Chu Tam rọi phía trước, tôi phát hiện cách chúng tôi hơn mười mét vừa vặn có một cái bục nhô ra, liền mang theo Chu Tam bơi qua

Cái bục kia càng nhìn càng thấy giống một viên gạch lớn màu xanh nhô ra khỏi mặt nước

Khi tôi đến gần mới biết bên trên là cả một thế giới

Đưa Chu Tam lên trước, tên này sau khi lên bờ lập tức đặt mông ngồi dưới đất, mở miệng thở dốc, cũng không hỏi gì nhiều, vươn tay túm tôi lên.