Người Yêu Cũ, Em Đừng Hòng Chạy Thoát Khỏi Tôi

Chương 65: Mặn nồng (H)



Tịnh Nhu trở về nhà đã là 10h tối, cô tranh thủ đi tắm rửa rồi chui tọt lên giường nằm, Sở Hạo Dương tắm xong đi ra ngoài đã thấy cô chùm chăn kín đầu. Anh lên tiếng nhắc nhở.

“Em uống thuốc bổ chưa?”

Tịnh Nhu giật mình, cô lại quên mất tiêu rồi!

Sở Hạo Dương nắm một góc chăn lật ra khỏi người cô, liếc mắt đe doạ cô.

“Mau lên”

Tịnh Nhu hùng hổ đứng dậy khỏi giường dậm chân đứng đối diện anh nhìn anh một hồi lâu, Sở Hạo Dương cứ ngỡ anh đã làm sai cái gì, mặt anh nghệt ra, đưa ánh mắt khó hiểu nhìn cô. Nhưng Tịnh Nhu cũng không nói gì cho kham, cô hừ nhẹ một cái rồi lon ton chạy xuống bếp nhắm tịt mắt uống hết bát thuốc bổ mà anh đã đun trước đó.

Uống xong bát thuốc mà mặt Tịnh Nhu cứ bí xị ra, còn anh lại khoanh tay đứng nhìn cô than vãn với vẻ mặt cưng chiều.

“Ôi…đắng quá đi mất!”

“Trong tủ đầu giường có kẹo đó, lấy ra ngậm một viên đi”

Tịnh Nhu lại lật đật chạy lên phòng mở ngăn kéo đầu giường, lấy ra một chiếc kẹo, nhưng cô lại hướng ánh mắt uỷ khuất nhìn anh.

“Nhưng em vừa mới đánh răng xong…”

“Vậy thì…đánh lại lần nữa đi!”

Sở Hạo Dương không chần chừ bóc vỏ kẹo, đưa một nửa vào miệng mình, nhanh chóng cúi đầu xuống mớm kẹo sang miệng cô. Tịnh Nhu cũng phối hợp há miệng đón lấy miếng kẹo, đồng thời tiếp tục nụ hôn nồng cháy của hai người.

Dứt bốn cánh môi khỏi nhau, Tịnh Nhu mặt đỏ lựng thắc mắc.

“Anh cũng đánh lại lần nữa hả?”

“Ừm, anh với em…”

Sau đó, Sở Hạo Dương không nói năng gì chỉ tiến tới kéo cô vào lòng, đặt lên môi cô một nụ hôn nữa. Hai người mỗi lúc một dính chặt vào nhau nhiều hơn. Đầu lưỡi anh vội vã luồn lách vào trong khoang miệng cô, nhẹ nhàng cạy răng cô ra, lưỡi anh liền xông vào thăm dò.

Nhận lấy thêm một nụ hôn nữa Tịnh Nhu bỗng sững người lại, cô vội đẩy bả vai anh ra hổn hển nói.

“Chẳng…chẳng phải nói là cùng nhau đánh răng lần nữa sao?”

Sở Hạo Dương mị hoặc nhìn cô âu yếm.

“Chuyện đó tính sau, bây giờ làm chuyện này trước”

Dứt lời, Sở Hạo Dương ngay lập tức ép sát cô vào kệ tủ đầu giường, tiếp tục môi lưỡi dây dưa. Hai tay của Tịnh Nhu đặt trước ngực của Sở Hạo Dương, cô bất giác đưa tay lên ôm lấy cổ anh, bàn tay thon thả trắng nõn từ từ đan vào từng sợi tóc, chà sát vào da đầu của người đàn ông. Tịnh Nhu hơi nghiêng đầu một chút, tiến đầu lưỡi vào sâu bên trong khoang miệng anh, bắt đầu cháo lưỡi đùa nghịch cùng anh.

Anh vừa hôn vừa thuận tay bế sốc cô lên, chân cô theo bản năng quấn chặt lấy thắt lưng của anh. Chẳng mấy chốc cô đã tiếp giường an toàn, cơ thể tráng kiện của Sở Hạo Dương phủ lên người cô. Hai người tiếp tục hôn nhau triền miên không dứt, nhịp nhàng vấn vương lấy đầu lưỡi của đối phương, hơi thở quyến luyến hoà quyện vào với nhau.

Tư thế nằm trên đột ngột thay đổi, Hạo Dương bất giác để cô ngồi lên đùi mình, toàn thân anh dựa vào phía sau đầu giường, sau đó đôi môi anh lại hôn lên chiếc cổ trắng ngần để lại vài ấn kí đỏ ửng minh chứng cho việc cô mãi mãi là của anh. Bàn tay anh cũng không rảnh rỗi, một tay anh giữ chặt ót cô, tay còn lại vén nhẹ tà váy ngủ lên, cũng bởi vì sự vướng víu nên anh lập tức xé rách chiếc váy ngủ đó rồi vứt thẳng xuống sàn nhà.

Khi mảnh vải rơi xuống làm lộ ra đôi gò bồng nảy nở, Sở Hạo Dương mỉm cười tà mị.

“Em đang quyến rũ anh đấy à? Đi ngủ mà thả rông luôn sao?”

Tịnh Nhu ngại ngùng không nói gì, chỉ thuận tay giúp anh cởi luôn chiếc áo choàng tắm trên người xuống. Cơ thể của anh và cô hiện giờ chính là không một mảnh vải che thân, thân thể trần như nhộng ôm ấp nhau, trao cho nhau những nụ hôn nồng nhiệt, đằm thắm nhất.

Đôi môi cùng hơi thở nam tính của Sở Hạo Dương cứ mơn trớn khắp mọi nơi trên cơ thể ngọc ngà của cô, những nụ hôn cháy bỏng cứ liên tục tiếp xúc với da thịt nhạy cảm, di chuyển đôi môi khỏi chiếc cổ trắng ngần xuống xương quai xanh tinh tế rồi lại lướt sang hôn lấy bờ vai gợi cảm, từ từ tịnh tiến xuống bầu ngực căng tròn. Sở Hạo Dương hé miệng ngậm lấy đỉnh đồi đẫy đà mà ra sức trêu đùa, đầu lưỡi anh vờn qua vờn lại nụ hoa màu hồng, thi thoảng lại dùng sức nghiến nhẹ.

Một mặt anh trêu đùa đôi đào căng mọng ấy, mặt khác anh lại cùng lúc dùng tay trêu đùa cơ thể nhạy cảm của cô. Mọi chỗ Sở Hạo Dương lướt qua đều như đang thắp lên những đốm lửa vô hình làm cho nhiệt độ trong cơ thể cô mỗi lúc một tăng lên, dục vọng ham muốn ngày càng mãnh liệt.

Tịnh Nhu biết mình bị rơi vào bẫy ngay lập tức khép chặt đôi chân lại, nhưng lại không thể che được hết cảnh xuân vì thắt lưng của ai đó đã ngang nhiên chen vào giữa. Đoá hoa ngại ngùng e ấp không dám nở rộ dưới những đợt kích thích từ ngón tay của anh, từng động tác ra ra vào vào của đầu ngón tay cũng đủ khiến khoái cảm trong cơ thể cô đưa cô đạt đến cao trào. Không chỉ thế, lực đạo ở đó ra vào càng ngày càng mất kiểm soát làm cho mật dịch từ cửa động cứ ào ạt chảy ra, quấn quanh ngón tay của anh.

Cô xấu hổ ngượng ngùng ôm chặt lấy đầu anh, cổ họng thoát ra những âm thanh nỉ non, yêu kiều. Một bên gò bồng bị anh nhào nặn như cục đất sét thành đủ thứ hình dạng, còn dưới hạ thể lại bị từng luồng xâm nhập lạ lẫm của đầu ngón tay, âm thanh ướt át ngày càng vang vọng khắp không gian phòng ngủ. Cô bất lực vùi mặt vào hõm cổ của người đàn ông năn nỉ.

“Anh…anh mau vào đi!”

“Anh tưởng em thích thế này hơn”

Vừa nói anh vừa dùng hai ngón tay tiến thẳng vào sâu bên trong hang động, cảm nhận tầng tầng lớp lớp thịt mềm đang bao chặt lấy ngón tay mà anh sung sướng đến mức rùng mình. Rồi đột nhiên, Sở Hạo Dương không nói gì chỉ rút nhẹ hai ngón tay ra rồi cứ để yên như vậy, ngước mặt nhìn từng biểu cảm trên gương mặt cô.

Tịnh Nhu giờ đây dường như đã cảm nhận được cơ thể hiện tại của mình rất trống rỗng, cảm thấy thiếu thiếu đi một thứ gì đó quan trọng. Mới vừa nãy vẫn còn cảm nhận được sự kích thích từ những đầu ngón tay đang vùi sâu vào trong cơ thể mình thôi vậy mà giờ đây tự dưng lại cảm thấy hoàn toàn trống rỗng. Tịnh Nhu không thể nhịn được khoái cảm đang thôi thúc trong người mình nữa, cô trực tiếp cầm lấy vật đàn ông đã căng cứng như dây đàn cẩn thận đặt vào hang động chật hẹp, cô hít một ngụm khí lạnh để trấn an bản thân rồi từ từ ngồi thụp xuống.

“A!”

Động tác ngồi thụp xuống bất ngờ khiến nơi đó truyền đến một cơn đau đớn nhưng cái dư vị đê mê lưu luyến giữa nơi giao thoa của hai con người lại giống như đang được lấp đầy. Toàn thân Tịnh Nhu run rẩy, hai tay cô ôm chặt lấy cổ của người đàn ông không rời, vùng trán mịn thẫm đẫm những giọt mồ hôi li ti, cơ thể lúc này rất rạo rực. Sở Hạo Dương vẫn giương mắt nhìn từng hành động của cô nãy giờ mà bật cười.

“Sao em vội vàng thế? Gấp gáp đến mức đấy cơ à?”

Tịnh Nhu đưa đẩy thân mình, hổn hển lẩm bẩm.

“Anh đừng trêu em nữa! Tập trung vào chuyên môn đi!”

Sở Hạo Dương khẽ rít lên, hơi thở nam tính phà vào một bên tai, miệng anh hơi hé mở gặm nhắm một bên vành tai mẫn cảm của cô gái. Hai tay anh ôm chặt lấy eo cô, nói nhỏ.

“Có đau không?”

Sau đó, Hạo Dương cũng không vội vàng luận động thân mình, mà một tay anh đỡ lấy ót cô, cô chưa kịp phản ứng mọi chuyện đã thấy gương mặt của ai đó phóng đại ngay trước mắt mình rồi lại cảm nhận sự ướt át tràn vào trong khoang miệng.

Hôn xong anh liền quay ngoắt 360 độ ra hành cô, khi thân dưới của anh bắt đầu di chuyển cũng là lúc anh dùng lực ấn eo cô xuống khiến hai cơ thể lần nữa dính chặt vào nhau.

“Ưm…a…ha…”

Hô hấp của Tịnh Nhu thêm phần gấp gáp khi mỗi lần cơ thể cô hạ xuống lại là một trận khoái cảm trào dâng lên tận đại não. Cơ thể cô co rút khiến cho tầng thịt non mềm trong hang động bỗng chốc siết chặt lấy vật nam tính nóng hổi kia.

Nghĩ đến vừa nãy anh cợt nhả với cô, cô hận không thể bắt chước mọi chiêu trò của anh dã khiêu khích cô trước đó để trả đũa lại. Cô ép chặt bả vai anh, cúi xuống hôn lên môi anh ban đầu là cắn mút lấy cánh môi, sau đó thì dùng lưỡi tách hàm răng ra, rồi từ từ đưa lưỡi xâm nhập vào sâu bên trong khoang miệng.

Động tác chậm chạp của Tịnh Nhu lại càng khiến cho bản năng cầm thú của Sở Hạo Dương trỗi dậy mãnh liệt, ai mà ngờ người phụ nữ của anh lại thù dai đến mức học cách hôn của anh để khiêu khích lại đâu chứ. Anh kiềm chế hết nổi liền đảo người đè cô dưới thân, ngấu nghiến hôn lấy hôn để đôi môi căng mọng của cô.

Ban đầu cô vốn là người chủ động trong việc này giờ đây đột nhiên biến thành bị động khiến cô có chút không phản ứng kịp.

Đầu lưỡi nhạy bén của anh cứ không ngừng càn quét bên trong khoang miệng cô, cuốn lấy từng hương vị ngọt ngào. Bàn tay anh không ngừng du ngoạn trên thân thể cô, khiến cho toàn thân cô nóng rẫy lên tựa như vừa mới bước ra khỏi đốm lửa nào đó.

Sau khi vờn chán chê mê mỏi miệng nhỏ, vật cứng nãy giờ vẫn vùi sâu vào nơi ướt át của cô bắt đầu di chuyển, hai tay anh giữ chặt bên eo cô, thắt lưng nhịp nhàng nâng lên rồi hạ xuống xỏ xuyên liên tục vào hang động mê người.

Bờ mông đẫy đà của người con gái liên tục bị tác động bởi những cú thúc mạnh của người đàn ông. Sức nóng gay gắt từ người của anh truyền sang cô, tất thảy những gì như mồ hôi rồi những âm thanh ướt át khi hai xác thịt va chạm vào nhau.

Trong căn phòng ngập tràn tiếng rên rỉ cùng tiếng ma sát quen thuộc. Sau một hồi hoan ái, một cảm giác cuồn cuộn dồn thẳng lên đại não của Tịnh Nhu, cô ôm chầm lấy tấm lưng trần của anh, miệng nhỏ khẽ rên lên một tiếng. Cũng bởi tiếng rên mê người đó mà cơn dục vọng thèm khát của Sở Hạo Dương không thể kìm nén nổi nữa, anh đỡ bờ eo hiện rõ đường cong mĩ miều của cô, đầu nấm căng trướng phun trào mầm mống của mình vào sâu bên trong bức tường trơn ướt của cô.

Sau cuộc kích tình, Sở Hạo Dương lật người để cô nằm trên người mình, anh vuốt ve tấm lưng trần của cô, lau mồ hôi và đặt lên trán cô một nụ hôn thoả mãn. Cô thật sự rất muốn xuống khỏi người đàn ông này nhưng khổ nỗi anh cứ bắt ép cô nằm lên trên còn vật nóng hổi kia vẫn ghì sâu bên trong không chịu ra khỏi. Tịnh Nhu đấm nhẹ vào ngực anh nỉ non.

“Anh rút ra đi chứ? Sao vẫn ở trong mãi thế?”

“Anh thích!”

Câu trả lời ngắn gọn khiến Tịnh Nhu cạn lời. Cô bất lực nằm im bất động, hơi thở phì phò phả lên người anh. Sở Hạo Dương biết cô đang dỗi cũng không muốn làm khó liền lật người lại đồng thời rút vật nam tính ra khỏi nơi đó. Sở Hạo Dương nằm nghiêng người sang một bên, để gương mặt cô nằm đối diện với khuôn ngực rắn chắc mà ôm gọn cô vào trong lòng.

Toàn thân cô xụi lơ sau cuộc va chạm xác thịt vừa rồi, ngay sau khi được người đàn ông ôm vào lòng, Tịnh Nhu lập tức nhắm nghiền mắt thư giãn rồi ngủ luôn lúc nào không hay. Sở Hạo Dương cứ nghĩ cô vẫn còn thức, chỉ đến khi hơi thở đều đặn của cô phả ra, lúc đó anh mới biết cô đã ngủ quên. Sở Hạo Dương ghì chặt cô vào trong lòng mình rồi cũng thiếp đi…