Người Yêu Dã Thú

Chương 7



Nhân viên nghiên cứu giúp hắn tắm rửa sạch sẽ, hắn liền nhảy thẳng đến góc, giống như chỉ cần có động tác gì là có thể nhào ra cắn xé đối phương.

Không có cách nào khác, mấy người đó liền tới xin tôi giúp đỡ.

Tắm rửa?

Tôi mới chỉ là thiếu nữ hơn 20 tuổi, sao có thể giúp một người đàn ông chuyện tắm rửa?

Cuối cùng tôi đành chịu khuất phục.

Nếu ở bên ngoài hắn sẽ tự mình xử lý, nhưng hiện tại ở đây, nếu không tắm thì thật có mùi, mà tôi thì không chịu được mùi lạ.

Gội đầu thì còn có thể hỗ trợ, chứ tắm rửa....

Huhu, chết mất!

Tôi một tay che mắt, một tay cầm bông dính sữa tắm chà lên người hắn.

Không nhìn không được, khó mà chạm chính xác.

Bắp tay, cơ ngực, cơ bụng, cảm giác chạm vào thật rắn chắc và cứng rắn.

Tôi nhìn thấy trong lòng thầm cảm thán, hóa ra còn có người sở hữu cơ bụng tám múi, cảm giác chạm vào này....thật tốt mà.

Tôi khẩn trương mà nuốt nước miếng, cảm giác gương mặt cháy bùng lên, chứ đừng nói còn có nhân viên nghiên cứu đi cùng ở bên cạnh, cả đôi mắt đều sáng lấp lánh, giống như đang mong chờ điều gì vậy.

Hơn nữa, toàn bộ quá trình hắn đều nhìn chằm chằm tôi, giống như con mèo khi nhìn chằm chằm vào người khác vậy.

Nhìn qua thì vô hại, nhưng lại khiến người ta sợ hãi.

Tôi chỉ có thể an ủi bản thân, hắn bây giờ cái gì cũng chẳng hiểu, cũng không biết tôi đang làm gì với hắn.

Tốt nhất là không biết!

Tay tôi di chuyển xuống bụng tìm kiếm, đôi mắt tôi liếc sang một bên như muốn lé luôn.

Ở chỗ đó của hắn mặc một miếng vải dệt mỏng, là tôi đã yêu cầu không được cởi ra điểm mấu chốt đấy.

Tôi lau lau, hắn đột nhiên rên một tiếng, thân mình cũng đột nhiên run rẩy.

Tôi sợ đến mức tay run, bông tắm cũng thiếu chút mà rơi xuống.

Tay lại bị hắn cầm lấy. ngôn tình ngược

Nóng bỏng, nhiệt độ này khiến tôi muốn bỏng theo luôn.

"Làm gì vậy?!"

"Đau" Gương mặt hắn bị hơi nước nóng làm đỏ ửng lên, ánh mắt sáng quắc nhìn tôi chằm chằm.

Gia hỏa này vừa học được nói chuyện cách đây không lâu, giọng trầm khan nghe khiến da đầu tôi tê dại.

Ngay sau đó hắn khó chịu nhíu mày, như muốn hỏi nên sắp xếp từ ngữ như nào cho hợp lý: "Ừm,khó chịu....vì sao?"

"Khó chịu ở đâu?"

Hắn chuẩn bị muốn nói đã bị tôi cướp lời: "Tắm bằng nước ấm rất bình thường, sau này anh quen rồi thì sẽ thấy thoải mái! Anh đã là người lớn rồi, phải tự mình tắm rửa có biết không?"

Hắn nhìn chằm chằm vào nước chảy, sau đó lại nhìn về phía tôi: "Nước ấm, tắm rửa....Doanh Doanh....cùng nhau,lần sau tắm..."

Tôi bị nghẹn đến gương mặt muốn bốc khói.

Thôi hắn không hiểu chuyện, tha thứ cho hắn.

Nói chuyện như học sinh tiểu học, nhưng với gương mặt trai ngoan này, nhìn một cái liền cảm giác mình muốn phạm tội.

Lúc lau đến dưới chân, tôi cũng không dám ngẩng đầu lên.

Hắn vẫn còn run rẩy, như là cảm thấy không thoải mái.

Tắm xong tôi như lột ra một lớp da, vô cùng lo lắng chuẩn bị đi.

Cô gái bên cạnh nhìn tôi cười xấu xa, thậm chí còn có chút tiếc nuối.

Ra cửa đụng phải Dương Tự đang đi tới, hắn giữ tôi lại "Em giúp hắn ta tắm rửa?"

Có lẽ là ảo giác, tôi cảm thấy thanh âm hắn có chút khô khốc.

"Chúng tôi, rất nhiều người giúp hắn tắm...." Tôi đáp lại theo bản năng.

Dương Tự ngẩn ra, ánh mắt sâu xa: "Ra là vậy."

Tôi tránh khỏi hắn, cảm giác không thể hiểu được "Em về nghỉ ngơi đây."

Đã đến chương mới nhất rồi!
Xin vui lòng quay lại sau để đọc chương tiếp theo, hoặc thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới trong lúc chờ đợi!