Người Yêu Giả Tưởng

Chương 52: Tối nay chúng ta thử trong bồn tắm này xem sao



Trong lúc hai người ăn video vẫn không dừng lại, Liêu Thần Hi đã quen với cách quay chụp kiểu này, quay thì cứ quay, cậu ăn thì cứ ăn, xong xuôi thì Jeffrey sẽ tới xem bộ phận cắt nối biên tập, những phần có vấn đề sẽ bị xoá đi.

Sau bữa trưa, Cao Duy hỏi Liêu Thần Hi có muốn đi tắm biển không? Liêu Thần Hi như không xương dựa vào anh bảo “Nhiều người lắm, mình về bể bơi khách sạn cũng được.”

Cao Duy cười cậu “Hiếm khi tới một lần, cuối cùng lại loanh quanh trong khách sạn.”

Liêu Thần Hi gật đầu “Đây mới là tận hưởng cuộc sống, chứ ra ngoài toàn người với người chen chúc nhau, quá đáng sợ.”

Ê-kíp chương trình đúng thật là muốn quay trên bãi biển nhưng tầm này đang là mùa du lịch cao điểm, quá nhiều du khách, không có cách nào quay chụp một cách bình thường được.

Toàn bộ ê-kíp lại cùng Cao Duy và Liêu Thần Hi về khách sạn, đến cửa, nhân viên công tác bị Liêu Thần Hi nhốt bên ngoài.

“Mọi người vất vả rồi, tối nay chúng ta gặp nhau lúc mấy giờ?” Liêu Thần Hi nhớ Cao Duy bảo tối nay gặp mặt hai tổ còn lại, tuy cậu không thích nhưng cần phối hợp thì vẫn phải phối hợp.

Hôm nay Ngô Dục Lâm không ở cùng hai người mà phải đi nhìn chòng chọc một tổ khác, sáng nay lúc Liêu Thần Hi lên máy bay thấy có người tiết lộ trên weibo rằng tổ bên đó có người thuê phòng với một ngôi sao nữ, phỏng chừng là Ngô Dục Lâm bây giờ đang đau đầu lắm đây.

“Bảy giờ tối, tại sân thượng bên khách sạn của La Huân.” Người của ê-kíp chương trình thấy Liêu Thần Hi không cho họ vào thì bắt đầu thu dọn thiết bị, dù sao trong phòng cũng có camera, không lo không có tư liệu.

“Đó là đâu?” Liêu Thần Hi căn bản không biết các tổ khác ở đâu, tuy bịn cậu từng gặp La Huân khi đi mua quần áo vào buổi trưa nhưng thật ra cũng không tiếp xúc gì nhiều.

“Đến lúc đó chúng tôi sẽ tới quay, hai người chuẩn bị cho tốt là được.” Phó đạo diễn dặn dò, “Camera bên trong tuyệt đối không được làm hỏng, cũng không cho phép tắt đi!”

Liêu Thần Hi cười hì hì vừa đóng cửa vừa bảo “Đã rõ, đảm bảo hoàn thành tốt nhiệm vụ ạ!”

Trở lại phòng khách sạn, Liêu Thần Hi vọt ngay vào phòng tắm, chuẩn bị mặc quần bơi mới đi bơi.

Cậu vừa mở vòi sen thì Cao Duy chen vào.

Phòng tắm khách sạn này rất đặc biệt, chia làm ba cửa, cửa thứ nhất là bồn cầu, cửa thứ hai là bồn rửa mặt, gương và buồng tắm có vòi sen, cửa thứ ba ngăn cách với bồn tắm mát xa hình tròn bằng một tấm kính.

Buồng tắm có vòi sen thật ra cũng có hai cái, đối diện nhau, nhưng Cao Duy tiến vào lại cố tình chen cùng một chỗ với Liêu Thần Hi.

“Anh sang cái đối diện đi!” Liêu Thần Hi đẩy anh lại bị ôm vào lòng.

“Em xấu hổ à?” Tay Cao Duy không thành thật xoa nắn bờ mông mềm mại của Liêu Thần Hi, đồng thời vô cùng tình sắc hôn liếm rái tai Liêu Thần Hi.

Liêu Thần Hi bị trêu chọc đến có phản ứng nhưng nghĩ đến còn phải đi bơi nên không muốn làm bây giờ, nếu không lát nữa làm gì còn sức mà đi hưởng thụ bể bơi chứ.

“Anh hâm à! Ai thèm xấu hổ!” Liêu Thần Hi trốn thoát, tự chạy tới vòi sen đối diện.

Ánh mắt cậu không tự chủ liếc tới thằng bé đựng thẳng của Cao Duy, tim cậu đập thình thịch, hô hấp rối loạn.

“Tối nay chúng ta thử trong bồn tắm này xem sao?” Cao Duy tiếp tục gạ gẫm cậu.

Liêu Thần Hi nhìn bồn tắm bên kia, nháy mắt tưởng tượng ra tư thế của hai người.

Cậu thật sự không chịu nổi, cứ tiếp tục thế này có khi chẳng cần Cao Duy chòng ghẹo cậu sẽ chủ động sáp tới cầu ấy ấy mất, vậy nên cậu vội vàng vọt ra khỏi phòng tắm.

Cậu qua quýt lau qua người, còn chưa kịp lau khô đã nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang.

Không phải chuông điện thoại cậu, lần theo âm thanh, cậu tìm thấy điện thoại trong đống quần áo Cao Duy ném trên giường.

Màn hình hiển thị số lạ, cậu cho là mấy cuộc gọi rác quảng cáo linh tinh.

Cậu mang điện thoại tới phòng tắm tìm Cao Duy, gọi vào trong “Ây, điện thoại anh này!”

Cao Duy đang gội đầu, bảo cậu “Em nghe hộ anh đi.”

Vốn là nghĩ, dù sao hai người cũng không có bí mật gì, nếu có chuyện thì Liêu Thần Hi nghe xong báo lại cho anh một tiếng cũng sao.

Liêu Thần Hi thấy Cao Duy bảo cậu nghe máy hộ, tâm trạng tốt vô cùng, loại cảm giác đối phương không hề giữ lại điều chi làm cậu cảm thấy bản thân ở rất gần Cao Duy, rất tin tưởng lẫn nhau.

Cậu vẫn chưa mặc quần áo, vừa nghe điện thoại vừa vào phòng tìm quần bơi.

“Cao Duy.” Là giọng một cô gái, Liêu Thần Hi nghe hơi quen tai.

“Alo, xin chào, Cao Duy hiện tại không tiện nghe máy, xin hỏi chị là ai vậy?” Liêu Thần Hi rất ngoan ngoãn, đối phương có thể nói tên Cao Duy nên nhất định là người quen, cậu muốn để tất cả người quen của Cao Duy đều cảm thấy cậu là một người tốt, vì vậy mới nói chuyện chậm lại, thậm chí còn hơi dè dặt để ý từng li từng tí.

“Tôi là Chu Tiểu Hồng, cậu là … Liêu Thần Hi?”

Liêu Thần Hi nghe thấy là Chu Tiểu Hồng, thở phào nhẹ nhõm, sau lại nhớ ra đối phương lúc nào cũng muốn tác hợp Cao Duy với Vu Tiêu, thái độ lập tức không còn tốt như trước “Chị Tiểu Hồng, chị nghe ra giọng em à.”

“Ừ.” Thái độ Chu Tiểu Hồng cũng thay đổi, giọng nói lạnh lùng, “Cao Duy đang làm gì thế?”

“Đang tắm!” Liêu Thần Hi mỉm cười, “Bọn em quay chụp bên ngoài, giờ đang là thời gian nghỉ ngơi, em vừa tắm xong, anh ấy còn chưa ra ngoài, chị tìm anh ấy có việc gì?”

Chu Tiểu Hồng nghe ra ý tứ trong lời nói của Liêu Thần Hi, dừng một chút, sau đó bảo “Có ít chuyện, vốn định nói trực tiếp với anh ấy nhưng nhờ cậu chuyển lời giúp cũng được, bây giờ chị đang bên Mỹ, Vu Tiêu bị bệnh, mong Cao Duy tới thăm cậu ấy một chút, dù sao bọn họ cũng đã thật tâm yêu nhau.”

Liêu Thần Hi bị câu nói sau cùng chọc giận, rất muốn trực tiếp dập máy, nhưng lại cảm thấy mình không thể có thế mà đã thua được, như thế nào cũng phải nén giận, vì vậy bảo “Là đã từng, chị Tiểu Hồng nói chuyện vẫn nên chú ý tìm từ một chút, Cao Duy từng không cẩn thận yêu phải Vu Tiêu nhưng bây giờ họ đã sớm không còn quan hệ, nếu ai từng quen biết một chút bị bệnh anh ấy cũng cần tới thăm thì hẳn Cao Duy không cần làm việc, cũng không cần sinh sống, mỗi ngày chạy đi thăm người ta là được.”

“Thái độ của cậu là sao đây?” Chu Tiểu Hồng rõ ràng cũng bị chọc giận, “Cao Duy có tới hay không là chuyện của anh ấy, liên quan gì tới cậu? Cậu lấy tư cách gì xem vào chuyện của bọn họ?”

“Em không có tư cách? Em không có tư cách thì chị có tư cách?” Liêu Thần Hi bị cô chọc tức tới bật cười, “Chị Tiểu Hồng, có phải chị cũng bị bệnh? Đầu óc có vấn đề rồi? Em là người yêu hiện tại của Cao Duy, còn chị? Chị là quản lý cũ của anh ấy, chị nói hai chúng ta ai mới có tư cách xem vào chuyện của anh ấy?”

“Liêu Thần Hi.” Chu Tiểu Hồng hít sâu một hơi, sau đó bảo, “Cậu cảm thấy anh ấy thật sự coi cậu là người yêu? Cậu quá ngây thơ rồi! Cậu nghĩ tại sao cậu lại tham gia “SH”? Cậu nghĩ tại sao người cậu hợp tác lại là Cao Duy mà không phải người khác? Còn nữa, tại sao quá trình quay lại dẫn tới tình cảnh hai người không thể không giả làm người yêu, còn bây giờ tại sao lại bên nhau, cậu từng nghĩ qua những vấn đề này chưa?”

Liêu Thần Hi dần cau mày khi nghe Chu Tiểu Hồng nói, người bên kia hãy còn tiếp tục “Cậu cho rằng Cao Duy thật sự tốt với cậu? Cậu chẳng qua chỉ là một thằng nhóc chưa từng trải, Cao Duy chơi người như cậu chẳng tốn chút sức nào cũng có thể đùa giỡn trong lòng bàn tay, cậu còn cho rằng đó là tình cảm thật lòng? Tình cảm thật lòng mà tôi biết không giống như hai người, cậu chẳng qua chỉ là công cụ để anh ấy quay trở lại thôi, cậu biết lúc trước anh ấy đối với Vu Tiêu như thế nào không? Là trao trọn con tim, là chỉ hận không thể…”

Liêu Thần Hi không nghe Chu Tiểu Hồng nói hết, thằng thừng cúp máy.

Vừa khéo đúng lúc này Cao Duy tắm xong đi ra, thấy Liêu Thần Hi trần trụi đứng bên kia, cười cậu “Làm gì đấy? Chờ bị làm hở?”

Liêu Thần Hi nhìn anh, không lên tiếng, quay người vào phòng.

Cậu đóng cửa, lưng dán vào cánh cửa lạnh lẽo, cảm giác lạnh buốt từ sau lưng lan vào trong lòng.

Lời Chu Tiểu Hồng liên tục phát lại trong đầu cậu, một lần lại một lần, từng câu từng chữ, cậu biết cô ta cố tình châm ngòi ly gián nhưng cậu làm sao cũng không thể tự tin đánh trả như lúc đầu.

Cậu sợ, nhất là khi Chu Tiểu Hồng nói cậu chỉ là công cụ để Cao Duy quay trở lại.

Cậu không muốn phỏng đoán Cao Duy theo cách ác ý như vậy, nhưng đối phương là Chu Tiểu Hồng, là người từng thân thiết nhất với Cao Duy, những lời kia có lẽ cũng có một chút chân thực.

Người bên ngoài gõ cửa, hỏi cậu sao vậy.

Liêu Thần Hi mím môi trượt xuống thảm trải sàn, cậu rất ấm ức, rất sợ nhưng cậu cũng không muốn để Cao Duy biết, nước mắt cứ chực trào ra lại bị cậu ngẩng đầu mạnh mẽ nuốt trở lại.

Liêu Thần Hi điều chỉnh hô hấp, kím nén không khóc nức nở, vờ bình tĩnh bảo “Không sao, em đang tìm quần.”

Thật sự không có gì, Liêu Thần Hi nghĩ, để em bình yên một lúc, chẳng mấy chốc em sẽ tự điều chỉnh cảm xúc sau đó sẽ lại tung tăng nhảy nhót theo anh nói chuyện yêu đương.

Giống như khi nãy em không nghe thấy gì cả, sẽ vờ như anh cũng giống em yêu anh, không giữ lại chút nào mà yêu em.