Nguyện Một Đời Yêu Em

Chương 20: Tranh Giành



Cả lớp trật tự!

Thầy chủ nhiệm đập cây thước xuống mặt bàn, đợi cả lớp im lặng hết rồi mới bắt đầu triển khai công việc.

- Hôm qua chúng ta đã hoàn thành xong việc trả điểm, thầy có một số nhận xét thông qua kì thi như sau. Thứ nhất, như thường lệ tuyên dương bạn học Mạc Dương với vị trí thứ nhất trong lớp và toàn khối!

Cả lớp chỉ có vài tiếng vỗ tay lẹt đẹt, chung quy thì đây chẳng phải tin tức mới mẻ gì, lần nào cậu ta chả đứng nhất!

- Chúc mừng nha ~

Đinh Tiểu Vy ghé đầu xuống chúc "thật lòng" bị Mạc Dương đạp cho cái vào ghế.

Thầy giáo vẫn đang tiếp tục nói:

- Cái thứ hai, lần thi này lớp chúng ta có rất nhiều bạn tiến bộ vượt bậc, nhưng để mà nói bất ngờ nhất phải kể đến Lục Minh Từ. Cả lớp mau tặng bạn một tràng pháo tay!

Lục Minh Từ nghe tên mình được vinh danh thì phổng hết cả mũi, đứng lên chào kiểu hoa hậu rồi cúi đầu cảm ơn làm cả lớp cười ầm lên.

- Cảm ơn, cảm ơn, hạnh phúc quá!

- Được rồi, nhận xét đã xong, tổng kết lại đợt thi này thầy rất hài lòng với kết quả của lớp chúng ta. Xin thêm một tràng pháo tay nữa!

Cả lớp bật cười vỗ tay, có đứa còn đế thêm tiếng huýt sáo.

- Bây giờ chúng ta sẽ đến tiết mục được mong chờ nhất: đổi chỗ! Bây giờ các em toàn bộ đứng dậy ra ngoài cửa lớp cho thầy, các em nam cao vẫn ngồi yên nhé.

Mọi người đang lần lượt ra cửa lớp, vì ngồi mấy bàn cuối nên mấy người Tống Nhiên, Trình Dạng và Đinh Tiểu Vy đi cuối cùng. Mạc Dương không cần chuyển chỗ, nhưng đột nhiên lại đứng lên tiến về phía Tống Nhiên vẫn đang ngồi chờ, chạm nhẹ vào tay cô làm cô giật nảy cả mình, đến mức Trình Dạng còn tò mò nhìn sang cô.

- Cậu sao vậy?

Trình Dạng vừa quay sang hỏi thì thấy Mạc Dương đang đứng cạnh cô, mơ hồ hiểu gì đó.

- Tớ không sao.

Nói xong lập tức lườm về phía Mạc Dương, cái người vừa ngang nhiên chạm tay cô giờ đang ung dung trở lại chỗ ngồi của mình, không ai nhìn thấy hành động của hai người vì còn đang mải di chuyển. Tống Nhiên không biết tại sao cậu làm vậy, đành tạm bỏ qua rồi ra đứng với mọi người, vì ra cuối cùng nên thành ra đứng đầu, Đinh Tiểu Vy đứng đằng sau cô.

- Mày muốn ngồi với ai hả Nhiên Nhiên?

- Ai cũng được, dù sao cũng chỉ được chọn bàn.

Hai người đang thì thầm to nhỏ với nhau thì bị tiếng thầy giáo chen vào.

- Bắt đầu từ người đứng thứ nhất, Mạc Dương em có thể chọn bạn cùng bàn.

Mạc Dương nhìn một loạt rồi nhìn thẳng vào Tống Nhiên, cậu vẫn đang suy nghĩ về tin nhắn tối qua của cô, không biết là cô đang nói thật hay nói đùa. Tống Nhiên thấy cậu nhìn mình thì nhướng mày, đừng có làm cô sợ!

- Thưa thầy, em muốn hỏi người đứng thứ 3 của lớp là ai vậy ạ?

Thầy giáo không hiểu tại sao Mạc Dương lại hỏi vậy, nhưng vẫn trả lời lại:

- Thứ ba của lớp là bạn Trình Dạng, có chuyện gì sao?

Mạc Dương nghe xong, liền dứt khoát chọn:

- Em chọn bạn học Tống Nhiên ạ.

Tống Nhiên:??? fuck, cậu làm thật à!

Cả lớp đằng sau liền xôn xao, nhốn nháo hết cả lên, bởi vì trước đây hai người đã từng ngồi cùng nhau, bây giờ Mạc Dương lại chọn Tống Nhiên tiếp, điều này có nghĩa là gì?

- Thưa thầy, em cũng chọn bạn Tống Nhiên ạ!

Đột nhiên giữa đám đông xôn xao, Trình Dạng giơ tay lên rồi nói như vậy. Cả lớp lập tức im bặt trợn trắng mắt, đù tình huống gì đây?! Hóa ra học sinh giỏi lớp mình cũng loạn thế sao?

Tống Nhiên nhìn sang Trình Dạng đang đứng bên cạnh, thái dương cô bắt đầu giật giật liên hồi. Cái tên Trình Dạng này rốt cuộc có hiểu bản thân đang làm gì không? Một mình Mạc Dương quậy cô chưa đủ hay gì!!

- Ơ chuyện này...

Thầy giáo bối rối với tình huống đột phát này, thầy nhìn qua nhìn lại cả ba học sinh ưu tú của mình.

- Thầy, em đứng nhất, em là người được chọn bạn cùng bàn trước!

Mạc Dương lên tiếng, ánh mắt nhìn thẳng về phía Trình Dạng.

- Em Trình, theo quy định thì người nào đứng trước thì được chọn trước, thầy cũng không thể phá luật được. Nhưng thầy nghĩ quan trọng nhất vẫn là người được các em chọn, Tống Nhiên, ý kiến của em như thế nào?

Tống Nhiên: "..." đệch, sao thầy lại đùn đẩy sang cho cô thế này, cô biết trả lời như nào?!!

- Em nghĩ là cứ làm theo luật ạ.

Trình Dạng nghe cô nói vậy liền sầm mặt, chính chủ đã nói vậy thì cậu cũng không thể nói gì thêm.

- Trình Dạng, em Tống cũng đã nói vậy rồi, chúng ta cứ làm theo luật nhé.

- Vâng...

- Tốt rồi, Tống Nhiên, em về chỗ của mình đi.

Tống Nhiên gật đầu, lúc quay lưng với tiếng bàn tán của mọi người đi về phía bàn Mạc Dương, cô lẩm bẩm miệng mắng cậu. Mạc Dương chỉ cười chứ cũng không nói gì, đợi đến khi cô ngồi xuống thì hiên ngang nhìn Trình Dạng.