Nhà Ai Cầu Nhỏ Nước Chảy

Chương 95: Vì người nhà



Editor: Puck - Diễn đàn Lê Quý Đôn

“Nếu không, chuyện như vậy nói cho cha đi.” Diệp Trụ nói.

Ngô thị hơi giật mình, nếu là trước kia, Diệp Trụ nhất định sẽ nói, chuyện này đừng nói cho ai cả, trong phạm vi nhất định hắn vẫn sẽ cho Quách thị mặt mũi, nhưng lần này lại chủ động nói muốn cho lão gia tử biết Quách thị làm ra việc này, đây chính là ở trên mức độ nhất định trở mặt với Quách thị.

Để lão gia tử biết Quách thị làm ra chuyện buồn nôn, là một ý kiến hay, nhưng mà, Ngô thị nói: “Hiện giờ đã qua bao lâu rồi, cho dù chúng ta nói cho cha, bà ta sẽ thừa nhận sao? Nói không chừng sẽ bảo rằng chúng ta vu oan cho bà ta đó.” Diệp Trụ có thể có ý nghĩ này, Ngô thị đã rất vui mừng. Dù sao Ngô thị cần chính là thái độ. Chỉ cần lòng của nam nhân ở phía mình và các oa tử, vậy còn chuyện gì không thể làm được chứ?

Ngô thị nói cũng có đạo lý, Quách thị người như vậy, không bắt được bà ta tại chỗ, vậy khẳng định sẽ không thừa nhận, nói không chừng còn bị cắn ngược lại một cái. Ngô thị nói: “Bây giờ ta không so đo chuyện này với bà ta, nhưng trong lòng ta đều ghi nhớ chuyện này rồi.” Chuyện này có thể khiến cha oa tử hướng về phía mình và các oa tử, đây chính là chỗ tốt lớn nhất rồi.

Lập Hạ về thấy cha và nương ở trong phòng nói chuyện, mà tiểu Kiều và tiểu Phượng lại ở trong bếp nấu cơm, bình thường khi Ngô thị ở nhà, đều sẽ không để hai tỷ muội nấu cơm, vậy kỳ quái rồi, Lập Hạ dĩ nhiên hỏi tiểu Phượng và tiểu Kiều đã xảy ra chuyện gì.

Sau khi nghe được cả câu chuyện từ trong miệng tiểu Phượng, Lập Hạ siết chặt tay, hắn là lão đại trong nhà, rất thương yêu đệ đệ muội muội, mặc dù Quách thị này là tổ mẫu, nhưng bây giờ nguy hại đến muội muội mình, Lập Hạ cười lạnh trong lòng một lần.

Tiểu Phượng nói: “Đại ca, ca nói đây có phải là người không, chuyện nhà chúng ta nào đến lượt bà ta làm chủ chứ? Kể cả người bình thường cũng không có kiểu tính kế người khác như vậy đi, mặc dù tiểu Kiều không phải là tôn nữ ruột của bà ta, nhưng dù sao cùng dưới một mái hiên nhiều năm như vậy, sao bà ta không đưa chính khuê nữ của bà ta cho người khác làm khuê nữ nuôi chứ? Hừ, cũng không đúng, không phải bà ta đã đưa khuê nữ của mình cho người nhà có tiền chính là vì cho mình sống tốt hơn sao? Người như vậy tim đều là tim sói, đen cả rồi! Không ra khẩu khí này lòng muội không thoải mái được!”

Lập Hạ nói: “Ngày còn dài!” Quân tử báo thù mười năm không muộn, món nợ này hắn sớm muộn gì cũng sẽ ghi nhớ trong lòng đấy!

Cả nhà tiểu Kiều càng thêm chán ghét thượng phòng, Lập Hạ cảm thấy nhà mình còn chưa đủ mạnh, nếu mạnh giống như nhà Trương địa chủ, Quách thị này chắc chắn không dám đánh chủ ý đến nhà mình, cho nên hắn thề nhất định phải khiến trong nhà tốt lên.

Sau khi Lập Thu biết được chuyện này, học tập càng thêm chăm chỉ! Cũng biết nếu không muốn người trong nhà bị khi dễ, vậy chỉ có thể khiến mình trở nên mạnh hơn! Dựa vào người khác là không thể nào!

Mặc dù cuộc sống nông thôn chính là trùng lặp đơn giản, nhưng thời gian vẫn trôi đi rất nhanh, đảo mắt đã hơn hai năm trôi qua, tiểu Kiều đã mười ba tuổi, đôi long phượng thai Lập Thu và tiểu Phượng đã mười lăm rồi, lão đại Lập Hạ năm nay đã mười tám tuổi.

Trôi qua hai năm này, nhà gạch mộc của Diệp Tiểu Kiều đã trở thành nhà ngói gạch xanh, trừ bốn gian chính phòng ra, còn có đông tây sương phòng, đều là phòng gạch ngói, bởi vì viện khá lớn, ở bên cạnh tường viện phía tây cũng xây một hàng chuồng gà, không sai, hơn hai năm này, gà nhà tiểu Kiều càng lúc càng nhiều, cho nên đặc biệt xây chuồng cho gà ở, hiện giờ tiểu Kiều đã không cần tự mình cho gà ăn rồi, bởi vì trong nhà đã có đầy tớ, đều là người trong thôn gần đây, bởi vì nhà tiểu Kiều đãi ngộ tốt, thêm với làm người hiền hòa, cho nên tất cả mọi người đều thích đến nhà tiểu Kiều làm công. Phía sau nhà tiểu Kiều đặc biệt xây phòng cho đầy tớ ở. Cái gọi là đầy tớ, không phải bán mình cho chủ, mà làm việc lâu dài ở nhà chủ, phần lớn đều ở lại nhà chủ, như vậy tính lưu động ít đi một chút, binh thường có việc thì làm.

Ở bên cạnh chuồng gà là chuồng trâu đã xây mới, hiện giờ trâu trong chuồng đã không phải là một đầu trước kia, đầu trước kia mua là đầu trâu cái, từ khi mua nó đến giờ, đã đẻ hai đầu nghé rồi, thêm với sau này Diệp Trụ và Lập Hạ lại mua một đầu la, khi ra cửa trực tiếp dùng la, còn nhanh hơn trâu.

Lại nói, trừ tiền kiếm được từ trong ao cá của Lập Hạ ra, Lập Hạ còn đi theo đại di phu buôn bán bên ngoài, trước kia tiền vốn không đủ, cho nên không dám buôn nhiều đồ, chờ trên tay có chút tiền rồi, Lập Hạ liền đi theo đại di phu về phía nam, mấy năm nay cũng kiếm được không ít tiền, cho nên xây nhà ngói không hề cảm thấy không gánh vác nổi.

Kể cả Diệp Trụ, cũng trồng mầm cải dầu do Lập Hạ mang từ bên kia tới, cây cải dầu này có thể ép dầu, bên này còn chưa có đâu, Diệp Trụ lại chiếm trước.

Ngô thị thầm nghĩ cuộc sống này càng ngày càng tốt, nhưng nàng làm nương chính là quan tâm đến hôn sự của nhi tử, mặc dù rất nhiều nam oa đều lập gia đình lúc hai mươi tuổi, nhưng đó là nhà nghèo, không cưới nổi tức phụ mới như vậy, hiện giờ nhà bọn họ không phải không cưới nổi tức phụ, nhưng mấy năm nay Lập Hạ một mực chạy bên ngoài, mỗi lần trở lại vừa nhắc đến chuyện hôn sự lại tìm cớ chạy mất, Ngô thị cũng biết Lập Hạ vì muốn trong nhà có thể càng tốt hơn một chút, không muốn người trong nhà bị khi dễ, mấy năm nay người ở trong thôn thật sự không có ai dám xem nhẹ nhà bọn họ rồi, kể cả nhà Trương địa chủ cũng có lui tới với nhà họ.

Nhưng lòng người làm cha nương luôn hy vọng các oa tử có thể thành gia lập nghiệp. Lập Hạ luôn không thành thân, nàng làm nương nóng lòng, Lập Hạ đương gia sớm, bản thân rất có chủ ý, nếu Lập Hạ không đồng ý, nàng và cha oa tử đều sẽ không tự mình làm chủ.

Lập Thu giờ đang đi học, ngược lại không gấp, giờ đang chờ thi huyện rồi, đi học bốn năm năm, tiên sinh trong học đường cũng nói nhi tử này của mình có thể đi thi thử một lần. Truyện Quan Trường

Nàng làm nương vui mừng, giờ trong nhà đã có đầy tớ, thượng phòng lão gia tử sẽ không động một chút lại cho người gọi nam nhân mình tới phân phó hắn làm chuyện gì rồi, dĩ nhiên, giờ có phân phó, nam nhân của mình sẽ không nghe, lòng người thương tổn đến trình độ nhất định, còn không giác ngộ, vậy Ngô thị đã cảm thấy ánh mắt của mình thật sự quá kém.

Kể cả Quách thị, giờ còn dám làm trò gì? Cho nên nói, có tiền và không có tiền đúng là hai loại đối xử. Nếu hiện giờ Quách thị dám nói để khuê nữ mình làm khuê nữ nuôi của người khác, nhìn xem người trong thôn có cảm thấy bà ta là kẻ điên không?

Tiểu Kiều phân phó người nhặt trứng vịt, trừ gà nhiều ra, vịt cũng rất nhiều, mỗi ngày đều đẻ trứng.

Trước khi đại ca Lập Hạ chạy phía nam buôn bán đã đặc biệt mướn người trông ao cá rồi, người được mướn là người bên chỗ ông ngoại, tên Đôn tử, trong nhà chỉ có một vị lão nương, là người cực kỳ hiếu thuận, mắt nương hắn nhìn không rõ, trước kia có người làm mai cho hắn, nhưng đàng gái không hài lòng việc hắn có một nương bị mù, Đôn tử vừa nghe người ta nói như vậy, đã kiên quyết không cần, cho nên đến bây giờ hơn hai mươi rồi, còn chưa thành thân, dùng sức bản thân nuôi lão nương.

Sau đến đây trông ao cá nhà tiểu Kiều, Đôn tử này làm việc gọi là ra sức, thêm với bởi vì trong nhà tiểu Kiều đồng ý cho hắn mang cả lão nương đến ở, nên trong lòng vô cùng cảm kích. Ao cá hiện giờ đã mời người từ trước rồi, nhưng phải thường nhìn, cho nên Đôn tử phải thường xuyên làm việc bên này, nhưng hắn còn có lão nương, Lập Hạ lại đồng ý, để cho hắn đón cả lão nương sang, xây hai gian phòng bên cạnh ao cá, có thể để cho hai mẫu tử hắn ở.

Đôn tử hiện giờ vừa có thể cầm tiền công, vừa có thể phụng dưỡng lão nương, không lời nào có thể nói về nhà tiểu Kiều. Mà Lập Hạ cũng vì Đôn tử này luôn chịu làm, không hề giấu giếm chuyện nuôi cá, hắn quả thật cần một người như vậy giúp hắn trông ao cá, bởi vì có Đôn tử, mấy năm nay ao cá nhà tiểu Kiều càng nuôi càng tốt, hơn nữa bây giờ có bốn cái! Trừ cung ứng cho nhà Chu đại hộ và Hối Tân lâu, cũng có đại hộ nhân gia khác tới đây đặt cá.

Còn đầy tớ phía sau, chủ yếu nhất là giúp Diệp Trụ xử lý việc đồng áng, nông dân coi trọng thứ gì? Còn không phải là đất sao? Sau khi Lập Hạ kiếm được tiền, cũng nghe ý kiến Diệp Trụ, mua nhiều đất đai, cho nên hiện giờ trong nhà Diệp Tiểu Kiều không lớn không nhỏ đã coi như là một địa chủ nho nhỏ rồi. Bằng không thuê đầy tớ làm gì?

Về phần bình thường nếu trong nhà muốn đi chợ hoặc vào thành, đánh xe ngựa cũng có đầy tớ làm giúp, nhà Diệp Tiểu Kiều hiện giờ nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, cũng là một giai cấp hữu sản rồi.

“Đại ca, ca còn muốn đi ra ngoài sao?” Tiểu Kiều hỏi Lập Hạ, mấy năm nay đại ca luôn chạy ra ngoài, có một lần bắt được đậu tương chênh lệch giá, lập tức kiếm không ít tiền, sau lại càng làm càng thuận tay, nhưng mặc dù tiền kiếm được nhiều hơn, người lại thành đen, hơn nữa đi ra ngoài chạy những thứ này, mặc dù đại ca nói rất dễ dàng, chỉ có điều gian nguy trong này nhất định rất nhiều.

Lập Hạ cười nói: “Là nương kêu muội hỏi hả.” Ngô thị biết Lập Hạ và tiểu Kiều nói chuyện hợp nhau, thêm với Lập Hạ đặc biệt sủng ái tiểu Kiều muội muội này, vì vậy sẽ để tiểu Kiều tới hỏi vài lời.

Tiểu Kiều nói: “Đại ca, muội cũng vì quan tâm đại ca nha, đại ca ở bên ngoài, muội đã rất nhiều ngày không ngủ được, chỉ sợ đại ca có chuyện gì, nương và đại ca khẳng định còn lo lắng hơn.”

Lập Hạ nói: “Làm thêm mấy lần, về sau ta sẽ không tự mình đi nữa, chúng ta có thể giống như đại di phu, thuê người qua buôn hàng.” Hiện giờ đại di phu không đi buôn, mà tự mình mở cửa hàng, mời tiểu nhị, giờ đi nam đều để tiểu nhị đi qua.

Nếu quả thật có thể như vậy, đó chính là quá tốt rồi.

“Ca, ca nói là, không lâu nữa nhà chúng ta sẽ có cửa hàng của riêng mình rồi hả?” Đây chính là tin tức tốt.

Lập Hạ cười nói: “Ừ, đến lúc đó hàng lấy được từ phía nam sẽ trực tiếp để trong cửa hàng đi, như vậy nếu giá tiền không như ý, sẽ không lo lắng không có chỗ để.” Tiểu Kiều có thể nghe hiểu chuyện Lập Hạ nói, cho nên chuyện gì đều sẽ nói với tiểu Kiều.

“Vậy ca, khi nào muội có đại tẩu vậy, hi hi, mặc dù nương kêu muội hỏi, nhưng mà muội cũng muốn có một đại tẩu đấy.” Mấy năm nay đại ca vì người trong nhà mà chậm trễ chuyện bản thân, tiểu Kiều cảm thấy rất đau lòng, từ sự kiện kia đại ca bắt đầu chạy ra ngoài, hắn vì đệ đệ muội muội, hắn vốn có thể sống đơn giản hơn một chút, nhưng lại phải gánh vác trách nhiệm không thuộc về độ tuổi kia quá sớm.

Tứ thúc tiểu Kiều Diệp Căn còn lớn hơn Lập Hạ hai tuổi đấy, kết quả còn không phải dựa vào cha nương, dựa vào muội muội muội phu? Còn có người cùng thôn tuổi tác tương đương với Lập Hạ, nào có chủ kiến, có bản lĩnh giống như hắn.