Nhà Ai Cầu Nhỏ Nước Chảy

Chương 97: Mẹ chồng tức phụ tiểu cô



Editor: Puck - Diễn đàn Lê Quý Đôn

Tin tức Lập Hạ nhà Diệp Trụ đính hôn với cô nương Kim gia trong thành truyền ra trong Diệp gia thôn, người chúc mừng cũng có, người thất vọng trong lòng cũng có, vụng trộm mắng cũng có, rất nhiều người đều nhìn trúng Lập Hạ cục thịt béo này, nhưng bây giờ cục thịt béo này bị người khác ăn vào trong miệng, có thể thoải mái trong lòng sao?

Liền nói Từ thị, mới đầu nàng cũng nói với Ngô thị muốn làm mai cho điệt nữ nhi nhà mẹ mình, ban đầu Ngô thị không nói phản đối, nhưng nói tất cả đều nghe Lập Hạ, trong nháy mắt đã đính hôn với Kim gia, trong lòng nàng căm tức không thôi, mà bây giờ Diệp Huệ Nhi thế mà lại đã về rồi, nhìn thấy dáng vẻ này của Từ thị, nên giễu cợt nói: “Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, liền Từ gia các ngươi, cũng muốn với cao, không nhìn xem đức hạnh của mình!”

Từ thị nghe giận dữ, mắng: “Ai là cóc? Ai là thịt thiên nga? Ngươi cho rằng ngươi tốt đẹp gì? Mỗi ngày về nhà mẹ đẻ, không nhìn xem có cô nương đã xuất giá nào như vậy không? Có phải hiện giờ Chương gia không cần ngươi nữa, cho nên ngươi không có chỗ ở, mới nương nhờ nhà ta không? Ta cho ngươi biết, đây chính là nhà ta, ngươi nói chuyện cẩn thận chút.”

Trước kia Từ thị còn rất nịnh bợ Diệp Huệ Nhi, dù sao Chương gia là một cây rụng tiền, nhưng kể từ khi nàng biết Chương lão thái thái không thích Diệp Huệ Nhi, còn lỗ mũi không phải là lỗ mũi, mắt không phải mắt với nàng ta, thêm với chỗ Chương muội phu này trong mấy năm khiến nhiều nha đầu sinh oa tử, cũng biết ở Chương gia Diệp Huệ Nhi vô dụng cho nên không hề cung kính nàng ta, thêm với để Từ thị hận nghiến răng nghiến lợi chính là Diệp Căn trộn lẫn với nha hoàn không cần thể diện khi ở Chương gia bọn họ, nếu trong này không có công lao của Diệp Huệ Nhi bà nương này, Từ thị không tin, có nữ nhân nào sẽ thích người xúi giục nam nhân của mình làm loạn bên ngoài không?

Diệp Huệ Nhi này biết, không chỉ không nói mình sai, còn nói cái gì, đến bây giờ tứ ca vẫn chưa có oa tử, chính ngươi không hiền huệ, còn không cho phép ta đây làm muội quan tâm sao.

Từ thị thấy là do Diệp Huệ Nhi không quản được nam nhân của mình, cho nên không nhìn được người khác dễ chịu, nàng không chỉnh được những người khác, nên đặc biệt lấy mình khai đao, thứ đồ gì chứ, đáng đời ngươi không giữ được oa tử, đáng đời ngươi chỉ có phần làm mẹ kế cho người!

Diệp Huệ Nhi nghe Từ thị mắng, nói với Quách thị: “Nương, nương xem nhi tức tốt của nương kìa, đối xử với con như vậy? Nương, còn giữ người như vậy làm gì? Cả oa tử cũng không sinh được, lại hô to gọi nhỏ với con, giữ lại chỉ ăn không ngồi rồi.”

Quách thị lập tức giúp Diệp Huệ Nhi, chỉ vào lỗ mũi Từ thị mà mắng: “Ngươi nói gì Huệ Nhi? Ngươi có lương tâm không, đây là chỗ cho ngươi ngồi? Ngươi mơ đi, đây là chỗ của hai lão nhân chúng ta, dù lui vạn bước mà nói, cũng là phòng ốc của nhi tử ta, có liên quan gì đến ngươi nương môn này? Ngươi đồ gà mái không đẻ trứng, giữ ngươi lại có tác dụng gì? Gà trống người ta còn có thể giữ lại để gáy sáng, ngươi có thể làm cái gì? Ngày ngày đều ăn uống chùa! Huệ nhi, đừng nghe lời nàng ta, lời nàng ta chính là rắm thúi, chờ tứ ca con về, nương sẽ kêu hắn một phong hưu thư bỏ đi, nương đã sớm không thuận mắt nàng ta, mấy năm này, một cái trứng đều không đẻ được, đã sớm nên bỏ!”

Từ thị nghe càng giận trong lòng, hai mẫu nữ không biết xấu hổ này, “Nếu ngươi biết đẻ trứng, vậy đẻ một trứng! Giống như ta, còn có mặt mũi nói chuyện, đừng cho rằng ta không biết, phòng ốc này không phải của lão nhân gia ngươi, là mẹ chồng trước người ta lấy mạng đổi lấy, ngươi còn không biết ngượng mà nói? Tôn kính ngươi là trưởng bối, ngươi thật sự cho rằng mình là một chuyện à, ta không ngu như người khác, chỉ chờ bị ngươi khi dễ! Ta cho ngươi biết, nhi tử của ngươi hắn không bỏ được ta, cho dù hắn đuổi các ngươi ra ngoài, cũng sẽ không hưu ta đâu!”

Quách thị giận đến run rẩy, chỉ vào lỗ mũi Từ thị mắng: “Ngươi xem nhi tử ta có hưu ngươi không! Huệ Nhi, kêu nha hoàn của con vào trong thành đi, gọi Căn nhi về, hôm nay ta phải hưu ngươi bát phụ ngỗ nghịch mẹ chồng này!”

Từ thị cười lạnh: “Sợ ngươi gì chứ? Cùng lắm thì cá chết lưới rách, ngươi mau cho người gọi Căn nhi kia về, còn ngươi lớn tiếng một chút, để láng giềng đều tới đây nghe xem, nghe xem nhi tử bảo bối kia của ngươi thành đồng sinh như thế nào? Tìm người thi dùm này không biết sẽ xử tội gì đây?”

Thốt ra lời này, Quách thị và Diệp Huệ Nhi đều thay đổi sắc mặt rồi, Diệp Huệ Nhi vội kêu nha hoàn đóng cửa cổng lại, Diệp Huệ Nhi hung ác nói với Từ thị: “Ngươi dám nói lung tung, ta vả nát miệng ngươi!”

“Ta nói cô nãi nãi, ngươi chân tay lèo khèo kia, để cho cả nương ngươi cùng lên, ngươi đánh thắng được ta sao? Bây giờ còn dám nói lời ngoan độc với ta, nhìn tình hình rồi nói! Muốn uy hiếp ta, ngươi còn non lắm, cha ta cũng sắp tản bộ về rồi, nếu ông biết nhi tử yêu mến của ông có được đồng sinh như vậy, không biết lão gia tử có chịu được không? Còn có Chương gia ngươi nữa, không thoát được quan hệ!”

“Ngươi cứ độc ác như vậy? Không để ý đến chính nam nhân của ngươi?” Quách thị nhỏ giọng nói.

“Ngươi đã muốn để nhi tử của ngươi bỏ ta rồi, ta còn chú ý cái quỷ gì, ngươi không nể mặt ta, ta cần gì phải cho ngươi mặt mũi? Đừng nghĩ xấu cho ta, ta cũng không phải lưu lại một tay, chỉ cần ta có chuyện gì, chuyện của các ngươi sẽ không ngừng lộ tẩy, đến lúc đó tất cả mọi người cùng nhau bị tội, dù sao ngươi không khiến ta tốt hơn, vậy các ngươi cũng đừng mong tốt hơn!” Từ thị âm ngoan nói.

Thật sự coi mình là quả hồng mềm, dễ bóp à? Đó là không thể nào, nàng cũng không phải ba người Lưu thị? Nàng bằng bất cứ giá nào đấy!

Để cho các ngươi biết sự lợi hại của ta! Sau này còn dám chọc ta không? Không phải còn chưa sinh con sao? Không nói tìm đại phu kiểm tra cho mình, ngược lại ngày ngày nói lời ác độc như vậy, nàng từng ở đại hộ nhân gia, không sinh được oa tử, cũng không nhất định do nữ nhân có vấn đề, trước kia trong phủ bọn họ không phải cũng có một người không sinh được sao? Bằng vào cái gì mà cho rằng vấn đề là do nàng? Diệp Huệ Nhi ngươi không phải đau lòng ca ca ngươi không có oa tử sao? Còn không phải để ca ca ngươi thông đồng với mấy nha hoàn, nhưng có động tĩnh không?

Nàng vốn không định lôi đòn sát thủ này ra sớm vây, nhưng hai mẫu nữ này khinh người quá đáng rồi, hiện giờ để bọn họ biết mình lợi hại!

Diệp Huệ Nhi vội kéo Quách thị vào trong nhà nhỏ giọng nói chuyện, Quách thị nhanh chóng xoay quanh, “Giờ phải làm sao, bà nương này quá hiểm độc rồi, nam nhân của mình không trông chừng được không để ý, nàng còn bằng bất cứ giá nào! Sao số mạng ta khổ như vậy, cưới tức phụ như vậy, không sinh oa tử thì thôi, còn lòng dạ độc ác, nàng muốn đưa chính nam nhân của mình vào trong tù à.” Một chút cũng không nhắc đến ban đầu khi cưới Từ thị này đã trúng ý dường nào.

Diệp Huệ Nhi không nhịn được nói: “Được rồi, nương! Nương đừng xoay quanh nữa được không? Đây không phải còn chưa tới tình trạng kia sao? Chúng ta đi ra dỗ dành nàng ta không được à, về sau lại nghĩ cách không được sao? Dù sao bụng nàng ta không phồng lên được, đến lúc đó nương nạp thiếp cho ca ca con là được, ca ca con là đồng sinh, một bước nữa chính là tú tài, nạp một tiểu thiếp không có gì.” Diệp Huệ Nhi ở Chương gia mấy năm còn trưởng thành một chút, ngược lại nghĩ tới biết dỗ Từ thị.

“Dỗ dành nàng ta? Tại sao chứ, ta chính là mẹ chồng, muốn để ta hạ mình dỗ dành người, ta không làm được! Nàng ta đức hạnh đó, xứng sao?” Quách thị cực kỳ không vui.

“Vậy nương nói làm sao? Thật sự chờ nàng ta nói chuyện này ra, sau đó chờ ca ca con ngồi tù? Nương sẽ cảm thấy thoải mái trong lòng?” Diệp Huệ Nhi trợn mắt nói.

Mặc dù Quách thị không vui, nhưng không thể không đi ra ngoài giả tâm giả ý trấn an Từ thị, nói mới vừa rồi chỉ là nói lẫy, gì mà hưu thê? Tuyệt đối không có, kể cả Diệp Căn muốn hưu thê, bà là người đầu tiên không đồng ý. Mặc dù nói lời này không cam tâm tình nguyện, Từ thị cũng biết bà ta không phải thật lòng, nhưng nhìn Quách thị vênh váo tự đắc ăn nói khép nép trước mặt mình, Từ thị cảm thấy rất thỏa mãn, lão thái bà chết tiệt này, cuối cùng bị ta trị được, xem về sau ngươi còn phách lối hay không! Thứ gì chứ! Chỉ có lão gia tử hiếm lạ ngươi thôi! Nhìn nhi tử nhi tức phụ trước đó xem, ai mà trong lòng không ghét bỏ ngươi chứ?

Còn có Diệp Huệ Nhi này, mỗi lần đều quạt gió thổi lửa, sống với Chương muội phu hoa tâm! Nhìn ngươi chỉ còn da mặt thôi!

Mặc dù bọn họ nói chuyện không lớn, nhưng vẫn có người nghe thấy, trong nhà Diệp Tiểu Kiều biết mẹ chồng nàng dâu thượng phòng cãi nhau, lời đồn đại cũng lộ ra, “Đồng sinh này của tứ thúc do thủ đoạn không đàng hoàng làm ra?” Tiểu Kiều nghe bát quái này, cảm thấy lời này thật sự có khả năng, bằng vào đức hạnh của tứ thúc Diệp Căn, có thể thi đậu mới là lạ. Nhưng mà dù sao đây chỉ là lời đồn đại, thêm vài năm nữa, chỉ lưu truyền trong Diệp gia thôn này. Nếu thật sự có người có tâm muốn chỉnh bọn họ, báo quan, đến lúc đó người ta sẽ nói chỉ vì gây gổ nhất thời tức giận nói vậy thôi, vốn không trị được người.

Huống chi tiểu Kiều còn lo lắng nếu chuyện này thật sự bị công bố, có thể liên lụy đến mình không. Tiểu Kiều nói lo lắng của mình cho đại ca Lập Hạ, Lập Hạ nói: “Sẽ không! Chúng ta đã sớm phân gia, văn thư đã lập hồ sơ quan phủ, cho dù có căn cứ, cũng sẽ không hề dính dáng gì đến chúng ta. Muội đừng lo lắng, nhà chúng ta bây giờ không giống trước kia. Muội quên rồi sao? Còn có tiểu Sơn biểu ca của muội nữa, hắn sẽ giúp đỡ chúng ta.”

Tiểu Sơn biểu ca cuối cùng thi đậu Tiến sĩ, đến huyện khác làm Huyện thái gia, mặc dù không phải bổn huyện, nhưng trên quan trường đã có quan hệ rồi.

Mặc dù quan lại bao che cho nhau thật không tốt, nhưng cũng là quy tắc, có quan hệ thân thích, người ta nhất định sẽ chăm sóc một chút. Dù sao, ai có thể xác định làm quan khác, sẽ không có ngày cầu người?

Ngô thị nói với Hách thị: “Chuyện thượng phòng này, ta không muốn dính chút nào, mỗi lần đều là chuyện như vậy, không biết bọn họ nghĩ như nào, không biết ngừng nghỉ chút sao? Huệ nhi này luôn về nhà mẹ đẻ là thế nào? Được rồi, ta không nói, không liên quan đến ta!”

Hách thị nói: “Chúng ta không hề phiền bọn họ, nhưng mà bây giờ nhìn bọn họ tranh đấu, lòng muội đây vui mừng, cuối cùng thở phào một hơi rồi, thượng phòng còn có cha, lại là một người thiên vị, bây giờ nhìn họ náo tới náo lui, chỉ muốn biết lão gia tử xử lý công bằng việc này thế nào.”

Mặc dù nói làm vãn bối không được nói trưởng bối không tốt, nhưng Hách thị cảm thấy lão gia tử làm quá đáng, lúc buôn chuyện với Ngô thị đều sẽ nói mấy câu như vây. Hôm nay nàng vốn tới chúc mừng Lập Hạ đính hôn, nhưng hai chị em bạn dâu nói tới nói lui nói đến thượng phòng, cùng chung kẻ địch khiến bọn họ cảm thấy nói rất thỏa mãn.

“Không nói bọn họ! Ta đây cũng là người phải có nhi tức phụ, ta nghĩ, đến lúc đó chung đụng tốt đẹp với nhi tức phụ như thế nào.”

Hách thị nghe mà buồn cười: “Nhị tẩu, tẩu còn cần phải nghĩ sao, đến lúc đó nên như thế nào thì như thế đó. Mặc dù cô nương Kim gia này ở trong thành, nhưng gả vào rồi, đó chính là người của Diệp gia chúng ta rồi, thế nào cũng phải cung kính tẩu mẹ chồng này, muội nói, chỉ có làm tân nương tử quan tâm sau khi tới đây chung đụng với người nhà chồng như thế nào, giờ hay rồi, nhị tẩu trái ngược.”

Ngô thị nghe xong nói: “Không thể nói như vậy được, mẹ chồn và tức phụ, có mâu thuẫn, cũng nên là hai người cùng giải quyết, bản thân ta là trưởng bối, chỉ nghĩ cho mình là không đúng, khiến bọn tiểu bối thoải mái, mới rất tốt.”

“Kim cô nương này phải đốt nhang thơm rồi, có được mẹ chồng thông tình đạt lý như tẩu, nếu là muội thì không được, tức phụ nhiều năm nhịn thành mẹ chồng, muội không để nàng ta hầu hạ muội đã là không tệ rồi, nào còn nghĩ tới mình làm sai cái gì?”

Trong lòng Hách thị hâm mộ cả nhà nhị tẩu hiện giờ có cuộc sống thật tốt, nhưng là hâm mộ chứ không phải đố kỵ, hai phu thê bọn họ đều thương lượng rồi, không phải vạn bất đắc dĩ, không thể để cho oa tử của mình dựa vào tình cảm thân thích tới bên này làm việc, mặc dù trước mắt được chỗ tốt rồi, nhưng lâu dài, tình cảm này sẽ bị mài hết, quá không có lợi! Thân thích chân chính, ngươi thật sự có khó khăn, hắn sẽ chìa tay ra, cho nên thân thích khác của bọn họ muốn bọn họ mở miệng tìm việc làm bên chỗ nhị ca nhị tẩu, bọn họ đều không tiếp lời, lỡ như giới thiệu không phải là thứ đồ gì, mà lại cảm thấy là do mình giới thiệu nên không tiện đuổi đi, gây nhiều tổn thất như vậy, chẳng phải quá đáng quá rồi sao?

Có bản lĩnh chân chính, ngươi có thể đích thân tới tìm nhị ca nhị tẩu, bọn họ tự nhiên sẽ suy tính, Hách thị và Diệp Điền đều không ngốc, tội gì vì người khác mà không thân thiết với nhị ca nhị tẩu mình.