Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1538: Nhất định lưu danh (2)



- Ta cũng biết không nhiều lắm đối với Bí cảnh thứ bảy. Ta vốn dĩ muốn dẫn tiến ngươi với một người. Hắn đã mở ra Bí cảnh Thần Túc! Tương lai, Bí cảnh Thần Túc chắc chắn sẽ đại phóng dị thải! Bất quá, hiện tại ta lại có chút chần chờ…

Trường Canh Giới Đế một trận không hiểu. Sắc mặt Chung Nhạc âm tình bất định, có chút suy tư nói:

- Bí cảnh thứ bảy, có chút tồn tại của Thời đại Thượng Cổ đã bắt đầu tiếp cận cái Bí cảnh này, chỉ là còn thiếu một cái Tinh Hà Linh Thể. Tồn tại từ thời Thượng Cổ còn sống sót tới hiện tại hẳn cũng không thiếu. Ta nghiên cứu đối với Bí cảnh thứ bảy vẫn còn chưa sâu, nếu đích thân dạy ngươi, có thể sẽ làm lỡ ngươi. Đổi lại là sư huynh dạy ngươi, đoán chừng ngươi sẽ bị hắn giải phẫu. Ngươi có khả năng đã được vị tồn tại nào đó coi trọng, đoán chừng không bao lâu nữa sẽ có người tới đây tìm ngươi!

- Có người tới đây tìm ta?

Trường Canh Giới Đế lại càng không hiểu. Chung Nhạc gật đầu, nói:

- Bí cảnh Thần Túc đã định trước là Bí cảnh do Tinh Hà Linh Thể tới hoàn thiện. Ngươi là Tinh Hà Linh Thể, tất nhiên sẽ có tồn tại Thượng Cổ tới tìm ngươi. Có tồn tại Thượng Cổ chỉ dạy ngươi, sẽ càng tốt hơn bản thân ta truyền thụ cho ngươi rất nhiều. Hơn nữa, ngươi cũng có thể có được một chỗ dựa cường đại!

Hắn một hơi uống cạn mỹ tửu trong bình, đứng dậy, mỉm cười nói:

- Tinh Hà Linh Thể, tương lai chắc chắn sẽ đại phóng dị thải! Ta truyền thụ cho ngươi, tất nhiên sẽ dẫn tới rất nhiều nghi kỵ! Nhị đệ, ngươi an tâm chờ đợi, sư tôn ngươi hẳn là không quá lâu sẽ xuất hiện!

Trường Canh Giới Đế nhìn theo bóng lưng hắn đi xa, lộ ra thần sắc nghi hoặc. Sau một lúc lâu, hắn mới lắc đầu một cái, quay trở lại Kim Loan Điện.

- Đại huynh bộ dáng thần bí hề hề như vậy… Bí cảnh thứ bảy này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ hắn có thủ đoạn dự kiến tương lai, biết được tương lai sẽ có một vị tồn tại Thượng Cổ tới tìm ta, thu ta làm đồ đệ sao?

Hơn hai mươi năm sau, Trường Canh Giới Đế thống trị Uy Thần Lục Đạo Giới càng thêm vững chắc, có Thiên Vân Thập Bát Hoàng trợ thủ, thiên hạ thái bình. Yêu Hoàng Viên Thất thọ nguyên sắp tận, cũng nhân cơ hội chuyển thế, đầu thai vào một gia đình tốt.

Một ngày này, Trường Canh Giới Đế vừa mới xử lý xong chính vụ, đột nhiên có Thần tướng vào bẩm báo, nói:

- Bệ hạ, bên ngoài có một lão giả, nói là sư tôn của Bệ hạ, muốn Bệ hạ đích thân ra nghênh đón!

Trường Canh Giới Đế thoáng ngẩn người, đi ra Kim Loan Điện. Chỉ thấy một lão giả tóc bạc đang đứng trước cửa điện. Trường Canh Giới Đế quan sát lão giả này, trong lòng khẽ chấn động, cảm thấy thân ảnh lão giả này càng lúc càng cao lớn vĩ ngạn, trong khoảnh khắc đã bao phủ thiên khung.

Trường Canh Giới Đế dụi dụi cặp mắt. Chỉ thấy sau đầu lão giả vĩ ngạn này có từng đạo từng đạo quang luân chuyển động, kéo động Tinh hà ngập trời. Quang luân kia có tổng cộng tới bảy đạo, trong đó một đạo quang luân cuối cùng không ngờ lại là dị tượng Thần Túc ngập trời.

Trường Canh Giới Đế nhìn thấy đạo quang luân thứ bảy này, trong lòng giật mình:

- Thì ra là thế! Thì ra là thế! Đây chính là Bí cảnh Thần Túc!

Lão giả kia mỉm cười, nói:

- Đồ nhi ngoan, còn không mau bái sư?

Trường Canh Giới Đế lắc lắc đầu mấy cái. Chỉ thấy đám dị tượng trước mặt biến mất, lão giả tóc bạc kia vẫn yên yên lành lành đứng ở trước mặt hắn, sau đầu cũng không có bảy đạo quang luân.

- Đại huynh quả nhiên thần cơ diệu toán!

Trường Canh Giới Đế tâm linh nhanh nhạy, lập tức quỳ xuống, miệng gọi ân sư.

- Đi theo ta a! Chúng ta đi Tử Vi!

Lão giả tóc bạc kia nói.

Trường Canh Giới Đế gọi Lục Thiên Vương tới, lấy ra Thụ Ấn, cởi xuống Đế bào, giao lại cho Lục Thiên Vương, dặn dò hắn mấy câu, nói:

- Nếu gặp chuyện khó khăn, hãy đi tìm đại huynh ta!

Dứt lời, liền xoay người đi theo lão giả kia. Lục Thiên Vương nhất thời ngẩn ngơ, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy hai người đã biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.

Vũ trụ Cổ lão, một chiếc Cổ thuyền lẳng lặng bay đi. Trên đầu thuyền, Chung Nhạc nhìn hai cái Mộ Cổ trước mặt. Hai cái Mộ Cổ này vốn dĩ đã bị hắn chém thành bốn mảnh, bất quá cổ quái chính là không lâu lắm hai cái Mộ Cổ đã khép trở lại, tự mình hồi phục.

Dọc theo con đường này, bốn người bọn họ đã nghiên cứu Mộ Cổ rất lâu, nhưng thủy chung cũng không nghiên cứu ra bất cứ thứ gì. Tinh thần hoặc là pháp lực của bọn họ thăm dò vào trong Mộ Cổ lại giống như trâu đất xuống biển. Hai cái Mộ Cổ này quả thật giống như hai cái động không đáy, bất luận bao nhiêu pháp lực nhét vào cũng không thể nhồi đầy, bất luận thần thức mạnh tới đâu cũng không thể nào nhìn thấu được nó.

- Cái trống này không có bất luận văn lộ Đồ đằng gì, không giống như Thần binh, Ma Thần binh!

Hồn Đôn Vũ lắc đầu, nói.

- Đây là bảo vật do Tiên Thiên Thần Vương của Thời đại Hắc Ám luyện chế ra, là do Đạo cấu thành!

Chung Nhạc có chút suy tư, nói:

- Bất quá, loại Đạo này vô cùng kỳ lạ, lại có thể ngăn cách những đại đạo khác, khiến cho bất luận thần thông gì cũng không thể thi triển ra uy lực, thậm chí ngay cả đại đạo Sinh Mệnh cũng bị cướp đoạt!

Hắn thu đám người Y Uyển Quân vào trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình, gõ mạnh Mộ Cổ một cái. Tiếng trống vừa vang lên, Chung Nhạc bình yên vô sự, mà Thiên Dực Cổ Thuyền lại bị chấn cho Tiên Thiên Nhục Sí mất đi công hiệu, suýt chút nữa đã đâm đầu vào trong một cái hắc động.

Chung Nhạc gọi ba người Y Uyển Quân ra, nói:

- Đứng trên cái trống này gõ trống, sẽ không bị tiếng trống gây thương tích!

Bốn người xoay quanh hai cái trống lớn này, vô kế khả thi.

- Nếu biết rõ Đạo ngữ ẩn chứa trong cái trống lớn này, ngược lại có thể từ trong đó nghiền ngẫm ra ảo diệu đại đạo của nó!

Đột nhiên, ánh mắt Chung Nhạc sáng lên, hưng phấn nói:

- Uyển Quân, các ngươi tới gõ hai cái trống này, ta lắng nghe Đạo âm của nó, nghiền ngẫm Đạo ngữ ẩn chứa trong cái trống này!

Ba người đều bị dọa cho sợ hết hồn. Thạch Âm Cơ thất thanh nói:

- Vạn nhất ngươi chịu không nổi, chẳng phải là đã mưu sát chồng rồi sao? Ta cũng không muốn tuổi còn trẻ đã phải tái giá!

Chung Nhạc trừng mắt nhìn nàng một cái. Nha đầu này cúi đầu xuống, bộ dạng ta biết sai rồi.

Y Uyển Quân nói:

- Nếu ngươi không chịu nổi, nhất định phải thông báo chúng ta một tiếng!

Hồn Đôn Vũ đứng trên một cái Mộ Cổ, Y Uyển Quân và Thạch Âm Cơ đứng trên một cái Mộ Cổ còn lại. Chung Nhạc chấn chỉnh tinh thần, gật đầu một cái. Hồn Đôn Vũ lập tức vận khởi pháp lực, gõ mạnh lên mặt trống Mộ Cổ.