Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 644: Tới Côn Tinh



Chung Nhạc cười:

- Côn tộc vốn là vũ khí ma thần của ma tộc chế tạo dùng để đối kháng với thần tộc. Chúng ta tới Côn Tinh lấy vũ khí, lẽ nào không phải chuyện tốt? Côn tộc được luyện thành cổ trùng, chắc chắn là đại sát khí!

Thủy Tử An tức giận:

- Côn tộc cực kỳ hung ác, dù là thần tộc hay ma tộc chúng cũng ăn hết. Cũng đã có vô số ma tộc bị chúng ăn, hơn nữa chúng ta không phải ma tộc, làm gì có pháp môn tế luyện Côn tộc?

- Ta biết.

Chung Nhạc cười:

- Tu luyện không hề phiền phức, ta truyền cho mọi người là được.

Các vị trưởng lão nhìn nhau. Quân Tư Tà tim khẽ run lên, đột nhiên nhớ ra Ba Tuần bay ra từ Trấn Phong Đường không lâu trước đây.

- Xem ra đúng là hóa thân của Chung sư đệ. Trước đây không lâu Kình Vương Thuyền chở mấy chục vạn nhân tộc từ ma tộc về. Hóa thân này của Chung sư đệ chắc chắn có thế lực không nhỏ trong ma tộc. Lần này chưa biết chừng có cơ hội sống sót thật…

Nàng cảm thấy có chút an ủi, Chung Nhạc tinh thông pháp môn tế luyện Côn tộc thì tốt xấu gì cũng có chút cơ hội sống sót, không đến nỗi đến đường cùng.

Côn tộc vốn là vũ khí ma thần của ma tộc chế tạo, sau đó sinh ra linh trí, biết tu luyện, vì thế tạo phản. Ma tộc có pháp môn tế luyện Côn tộc, Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh của Ma Thánh và Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh của A Tu La tộc với công pháp của Cát Tường tộc, La Sát tộc đều có pháp môn tương tự.

Chung Nhạc truyền pháp môn tế luyện Côn tộc cho Khâu Cấm Nhi, Phương Kiếm Các, Tả Tương Sinh và Điền Diên Tông cho bốn người họ tự tu luyện. Mấy người Quân Tư Tà cũng chép lại cách tế luyện, coi như một loại truyền thừa của Kiếm Môn.

Năm người chọn cho mình thần binh, Thập Hung Binh và thần dược. Phương Kiếm Các chỉ lấy một cây thần dược, Thập Hung Binh với thần binh thì hắn không lấy, nói:

- Ta có một thanh kiếm là đủ.

Chung Nhạc cũng không chọn Thập Hung Binh và thần binh, thần dược thì đem theo cây củ cải Hồ Tam Ông.

Quân Tư Tà thầm thở dài, tiễn năm người đi, nói:

- Không có thần ma tọa trấn là bị ức hiếp. Nhân tộc ta lúc nào mới có một vị thần minh? Thủy trưởng lão, ngài có thể tu luyện thành thần minh không?

Thủy Tử An giật mình, vội lắc đầu:

- Ta không được. Tiềm lực ta đã dùng hết rồi, môn chủ thì có thể!

Quân Tư Tà trầm mặc, nghĩ bụng:

- Có thần dược, có nhiều công pháp như vậy, cộng với mở ra các “cực cảnh” của các cảnh giới, ta cũng có thể tu thành thần minh, chỉ là cần phải có thời gian…

Hơn chục ngày sau, năm người Chung Nhạc tới di tích Băng Phong Cổ Thành ở Bắc Hoang, thấy luyện khí sĩ các tộc cũng đang tập trung tới. Vài ngày sau Trọng Lê thần tộc, Côn Bằng thần tộc và Long tộc cũng tới.

- Cô Hồng Tử tới rồi. Tên này tạo phản, mưu sát Sư Bất Dịch, giờ cuối cùng cũng bị Sư Bất Dịch đưa tới Côn Tinh nộp mạng rồi.

Một luyện khí sĩ thần tộc thích thú nói.

- Không phải ngươi cũng bị đưa đi nộp mạng đấy sao?

Điền Diên Tông hỏi.

Vị luyện khí sĩ kia sắc mặt đen lại, cúi mặt không nói gì.

- Đệ tử của Sư Bất Dịch cũng tới một người, yêu tộc đại sư huynh Lãng Thanh Vân, hắn không phải được Sư Bất Dịch tín nhiệm nhất sao? Sao đến hắn cũng bị phái đi nộp mạng vậy?

Một vị luyện khí sĩ nhìn cường giả của yêu tộc, nói:

- Cửu Thanh Sơn là tâm phúc của Sư Bất Dịch đương nhiên sẽ không tới, nhưng ta nghe nói Sư Bất Dịch không tin tưởng Long Nhạc, sao không phái Long Nhạc đi?

- Cường giả của ma tộc tới rồi.

Ma khí cuộn trào, cường giả ma tộc tới, số lượng rất đông, cộng với đông đảo luyện khí sĩ thần tộc và yêu tộc, có tới hơn hai nghìn vị cường giả.

Nếu tính số người thì nhân tộc ít nhất. Tuy ít nhất nhưng trong năm người đã có ba vị thiên sinh linh thể, đương nhiên Chung Nhạc là giả linh thể.

- Ma tộc “thập kiệt” cũng tới một vị!

Mọi người kinh ngạc:

- Công tử Ba Tuần cũng tới! Cúng phải, trong “thập kiệt” còn lại, có chín người là ma thần lão tổ chuyển thế, lẽ nào lại bị phái đi nộp mạng. Một vị còn lại là Ma Hậu nương nương, phu nhân của Ma Thánh. Tốt xấu gì cũng phải nể mặt Ma Thánh, còn công tử Ba Tuần thì không có bất cứ bối cảnh nào, vi thế bị phái đi là phải.

- Công tử Ba Tuần gần đây thế lực mở rộng, giao hảo với Bát Bộ Thánh Tộc, gần như là con rể chung của Bát Bộ Thánh Tộc.

Một vị luyện khí sĩ ma tộc cười khảy:

- Ha ha, giờ hắn gặp họa rồi đấy, quá xinh đẹp cũng chưa chắc là chuyện tốt!

Công tử Ba Tuần ngồi trên một chiếc lầu thuyền tới, trên thuyền có ba vị mỹ nữ xinh đẹp đi cùng, khiến cho biết bao người ngưỡng mộ đến chảy nước miếng.

Ba nữ tử đó là Thiên Ma Phi, Cát Tường Phi và Thánh Nữ Phi, nghe nói là hồng nhan tri kỷ của vị công tử Ba Tuần này. Trong Đại Tự Tại Thiên Thánh Địa, mỹ nữ nhiều vô kể, trong đó đứng đầu chính là ba vị nữ tử này.

- Tên này vẻ ngoài tuấn mỹ, nộp mạng là đáng đời!

Một luyện khí sĩ ma tộc khác phẫn nộ nói.

Thiên Ma Phi từ xa thấy Chung Nhạc thì phấn khích vẫy tay. Cát Tường Phi và Thánh Nữ Phi cũng sáng mắt lên vẫy tay với Chung Nhạc.

Chung Nhạc liếc nhìn Khâu Cấm Nhi bên cạnh, làm như không thấy.

Khâu Cấm Nhi ngạc nhiên:

- Sư ca, ba vị nữ tử bên cạnh công tử Ba Tuần hình như biết huynh. Huynh biết ở trong ma tộc à?

- Sư muội, ta và họ chẳng có liên can gì cả!

Chung Nhạc chột dạ nói:

- Họ đều là hồng nhan tri kỷ của công tử Ba Tuần, sư muội đừng nghĩ nhiều.

Khâu Cấm Nhi cười:

- Muội biết sư ca không phải người đi trêu hoa ghẹo nguyệt lung tung mà.

Chung Nhạc thở phào, Khâu Cấm Nhi lại nhìn công tử Ba Tuần, mắt sáng lên, cười nói:

- Sư ca, vị công tử Ba Tuần này có phần giống huynh.

- Hắn là ma tộc, ta là nhân tộc, sao lại giống được?

Vị thiếu niên Chung Sơn thị cố gắng khống chế mồ hôi lạnh trên trán, nói:

- Sư muội, chắc là muội hoa mắt rồi…

- Chàng ơi!

Thiên Ma Phi vẫn đang vẫy tay với hắn, cánh tay trắng hồng lộ ra khỏi tay áo, giọng lanh lảnh gọi.

- Chàng ơi!

Cát Tường Phi cũng gọi.

Thánh Nữ Phi thì ngượng ngùng không gọi.

Chung Nhạc trán toát mồ hôi lạnh, Khâu Cấm Nhi như suy nghĩ điều gì, ánh mắt hồ nghi nhìn công tử Ba Tuần và Chung Nhạc.

Chung Nhạc da đầu tê dại, đột nhiên Bạch Thương Hải chạy lao tới, mừng rỡ nói:

- Chung huynh, quả nhiên là huynh! Lần này Bạch Trạch thị phái ta tới.

Chung Nhạc như trút được gánh nặng, thi lễ với Bạch Thương Hải. Thấy Bạch Thương Hải tu vi tiến bộ vượt bậc, hiển hiên luyện hóa Âm Mạch Âm Thần rất có lợi cho tu vi của hắn.

Hắn vẫn chưa luyện hóa được hoàn toàn Âm Thần, Thuần Dương chi khí trong cơ thể là của Chung Nhạc, còn Thuần Âm chi khí thì đã mạnh ngang ngửa với Thuần Dương chi khí.

- Lão tổ Bạch Trạch thị của ta đã nói rồi, ngươi có thể yên tâm, lão nhân gia ngài nhất định sẽ chiếu cố tới mấy người các huynh.

Bạch Thương Hải cười:

- Huynh cứu mạng của ngài, cũng cứu mạng ta, lão nhân gia đương nhiên phải bảo đáp.

Chung Nhạc thở phào, chỉ nghe Bạch Thương Hải thở dài:

- Đúng rồi, tỷ của ta vẫn còn nhớ huynh đấy, chỉ là, tỷ ấy được chỉ định làm tông chủ kế nhiệm, không thể tới được…

- Tỷ của ngươi?

Khâu Cấm Nhi khó hiều.

- Tỷ của ta là Bạch Thục Nguyệt, Chung huynh không nhắc tới à?

Bạch Thương Hải ngạc nhiên.

Chung Nhạc túa mồ hôi lạnh, đúng lúc đó một vị thần minh lên tiếng, giọng nói chấn động:

- Luyện khí sĩ các tộc đã tới đông đủ, vậy bắt đầu vào băng phong thông đạo để tới Côn Tinh. Các ngươi yên tâm, các ngươi đi trước mở đường, thần minh bọn ta sẽ chặn hậu!

Luyện khí sĩ các tộc đều thầm chửi rủa, cái gì mà chặn hậu? Rõ ràng là thần ma không biết Côn tộc thế nào, đều không muốn nạp mạng nên phái bọn họ đi tiên phong thăm dò mà thôi.

Hơn hai nghìn luyện khí sĩ các tộc tràn vào băng phong thông đạo. Con đường này Chung Nhạc đã từng đi qua một lần, đương nhiên không có gì xa lạ. Nhưng giờ thông đạo này khác với lần trước hắn tới. Đồ đằng văn trên vách thông đạo đã tối lại, uy năng giảm mạnh.

Trong huyền băng, ngoài đồ đằng văn Bạch Hầu để lại, còn có các con sâu giống như huyết tuyến, chui vào trong huyền băng, chính những con sâu này khiến uy năng của huyền băng giảm mạnh.

Nhưng chúng cũng bị đóng băng chết, không còn chút sự sống nào.

- Là Xích Thần Trùng của Côn tộc!

Thiên Ma Phi chớp mắt, kinh ngạc nói:

- Loại thần trùng này chỉ có trong truyền thuyết, có thể ăn đồ đằng văn thần cấp. Không ngờ ở đây lại có nhiều như vậy! Đáng tiếc đều chết cả rồi, nếu lấy được vài con…

Tất cả cùng đi sâu vào trong, phía trước mở rộng dần. Lần trước Chung Nhạc tới nơi này phủ đầy tuyết. Trong tuyết cực kỳ nguy hiểm, nhưng giừ băng tuyết đã biến mất, rõ ràng đã bị Mẫu Thần của Côn tộc phá vỡ.

Họ đi mấy nghìn dặm, cuối cùng tới điểm tận cùng của cửa đầu tiên. Chung Nhạc quay lại nhìn, thấy thần binh Hoa Tuyết Đồ mà Bạch Hầu để lại lơ lửng trên không trung.

- Hoa Tuyết Đồ!

Bạch Thương Hải phun ra một ngụm pháp lực, Hoa Tuyết Đồ lập tức bay xuống tay hắn. Bạch Thương Hải nhìn Chung Nhạc cười:

- Tỷ của ta đã dự liệu trước Hoa Tuyết Đồ chắc chắn bị phá, nhưng ngoại tộc lại không thể lấy đi nên mới để tông chủ phái ta tới, chủ yếu chính là vì mấy món bảo vậy Bạch Hầu lão tổ để lại.

Họ tiếp tục đi, lại thêm mấy nghìn dặm nữa, Bạch Thương Hải lấy đi món thần binh khác là Băng Huyền Minh Kính.

Đến tận cùng cửa thứ ba, Thập Nhị Tứ Trùng Thiên Băng Lầu xuất hiện, đây là trấn tộc chi bảo cấp thần hầu, cũng được Bạch Thương Hải lấy đi.

Luyện khí sĩ các tộc khác vô cùng ngưỡng mộ, nhưng không một ai tranh giành. Dù sao thần minh của Bạch Trạch thị ở ngay phía sau, nếu tranh cướp trọng khí của Bạch Trạch thị thì chắc chắn sẽ bị thần minh giết.

Bạch Thương Hải lấy đi ba món trọng bảo, nói nhỏ:

- Có ba món bảo vật này đủ để bảo vệ chúng ta.

Phía trước là nơi Bạch Hầu đại chiến với Mẫu Hoàng của Côn tộc. Trên băng nguyên, hàng trăm vạn luyện khí sĩ Côn tộc bị băng phong, tất cả đều đã tử vong. Còn Mẫu Hoàng của Côn tộc và thi thể Bạch Hầu vẫn trong băng nguyên, vẫn đứng sừng sững ở đó.

- Thi thể Mẫu Hoàng và Bạch Hầu đều còn ở đây, có nghĩa là trong Côn tộc tinh cầu không có cường giả cấp thần hầu.

Một vị thần minh tới, từ xa nhìn thi thể của Mẫu Hoàng và Bạch Hầu, trầm giọng nói.

Lại một vị thần minh khác tới gần, gật đầu:

- Không có tu vi cấp thần hầu thì đừng hòng di chuyển thi thân của họ. Thực lực của Côn Tinh sẽ không mạnh hơn chúng ta, đây là chuyện tốt! Chỉ không biết tại Côn Tinh còn mấy vị Côn Thần?

Phía trước băng nguyên, băng tuyết thông đạo nối liền với một quả tinh cầu khổng lồ. Trên tinh cầu đó đâu đâu cũng thấy lỗ hổng sâu xuống lòng đất. Còn bề mặt tinh cầu thì có vô số tòa thần miếu sừng sững, những bức tượng Côn Thần cao chạm tới tầng mây nhiều vô kể!

Đó chính là Côn Tinh!