Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 658: Long trời lở đất (2)



Bản thân đóa Kén hoa Thi Thần này không có bao nhiêu trí lực, chỉ biết không ngừng hút đi Địa khí, hấp thụ năng lượng từ trong đại địa, vẫn như cũ không gián đoạn phun ra quang lưu vẫn đục, thiêu đốt đất đá, nhất thời hình thành một biển nham tương phạm vi mấy trăm dặm.

Mà những địa phương vừa rồi bị đạo quang lưu vẫn đục kia phun qua, khắp nơi đều là bị dung nham thiêu đốt đỏ ngầu. Một gã Cự bá Thông Thần Cảnh Côn Tộc cao tới ngàn trượng sừng sững đứng ở nơi đó, trên người vẫn còn đang bốc lên hỏa quang. Toàn thân gã Cự bá Thông Thần Cảnh Côn Tộc này đen sẫm, một trận gió nóng bỏng thổi qua, đột nhiên hóa thành tro tàn.

Chung Nhạc cất bước đi tới, bốn phía dò xét.

- Khụ khụ…

Dưới lòng đất đột nhiên truyền tới tiếng ho khan. Một gã Cự bá Côn Tộc trong nháy mắt khi đạo quang lưu kia vọt tới đã kịp thời ẩn thân dưới lòng đất, bất quá vẫn có gần phân nửa nhục thân bị đạo quang lưu kia thổi bốc hơi mất.

Chung Nhạc nhấc chân lên, đạp mạnh xuống một cái. Đại địa ầm ầm chấn động, gã Cự bá Côn Tộc dưới lòng đất kia bị một cước của hắn chấn vỡ, dưới lòng đất phun trào lên đoàn đoàn máu tươi.

Hắn lại tiếp tục sưu tầm xung quanh, đột nhiên vươn tay trảo kiếm, đâm một kiếm xuống lòng đất. Một dòng máu tươi thuận theo thân kiếm xèo xèo phun lên. Dưới lòng đất chợt vang lên một đợt chấn động, tựa hồ có một con Cự thú đã bị Thần kiếm của hắn đâm trúng. Thần kiếm trong tay Chung Nhạc khẽ chấn động, vô số Kiếm khí từ trong Kim kiếm Bằng vũ bay ra, tru diệt gã cường giả này đang trốn dưới lòng đất.

Đại địa ầm ầm nứt ra, một gã Cự bá Thông Thần Cảnh Côn Tộc toàn thân đen sẫm ngửa mặt lên trời thét dài, thanh âm kinh thiên động địa. Thân thể hắn rách nát tả tơi, chiều cao hơn ngàn trượng, trong tay cầm một kiện Hồn binh Thông Thần Cảnh, đồng dạng cũng bị đạo quang lưu vẫn đục kia đánh tới mức rách nát tả tơi. Gã Cự bá Thông Thần Cảnh này cúi đầu xuống nhìn về phía Chung Nhạc, trên mặt bảy con mắt xanh biếc xếp thành một hàng, phía dưới còn có hai con mắt, phát ra quang mang âm sâm lạnh lẽo.

- Nhân Tộc khốn kiếp, ta muốn giết ngươi!

Gã Cự bá Thông Thần Cảnh này hét lớn một tiếng, tăng nhanh cước bộ xông thẳng về phía Chung Nhạc. Chung Nhạc phóng người lên cao, Thần kiếm trong tay mạnh mẽ đón đỡ kiện Hồn binh Thông Thần Cảnh của hắn. Hai người giao thoa bay qua, thân thể Chung Nhạc lắc lắc lư lư, khóe miệng tươm máu.

Cũng trong nháy mắt hắn cùng với Cự bá Thông Thần Cảnh Côn Tộc kia giao thoa bay qua, trong quang luân sau đầu hắn, Ba Tuần đột nhiên bay ra, tế khởi Ngọc kiếm Lá liễu đâm vào sau gáy gã Cự bá Thông Thần Cảnh kia. Ma quang trong kiếm bùng phát, thiêu đốt não hải của hắn thành tro bụi. Ngay sau đó, Ba Tuần lại lắc mình bay trở vào trong quang luân sau đầu Chung Nhạc, ẩn núp biến mất.

Chung Nhạc nuốt xuống ngụm máu tươi đã xông lên tới cổ họng, tiếp tục cất bước sưu tầm. Côn Tộc dù sao nhân tài xuất hiện lớp lớp, không ngờ vẫn còn có bảy tám gã cường giả tránh thoát một kích tất sát này. Đại đa số là ẩn thân dưới lòng đất, năng lực ứng biến cực nhanh.

Ba!

Mặt đất đột nhiên chấn động một cái, một con Mẫu Trùng thật lớn chui ra mặt đất, nằm rạp trên mặt đất thở hổn hển. Nửa thân trên của nàng là thân thể Ma nữ, nhưng đã bị đạo quang lưu vẫn đục kia đánh ra trăm ngàn lỗ thủng, bất qua may mắn thoát được một mạng.

- Quận chúa Kim Ái của Mẫu Trùng Tộc?

Chung Nhạc mặt không biểu tình đi tới, giơ Kim kiếm Bằng vũ trong tay lên. Trong trí nhớ của Ngưu Kim Đấu, con Mẫu Trùng này là một vị Quận chúa khác của Mẫu Trùng Tộc, Quận chúa Kim Ái. Nàng vẫn chưa bài danh vào Thập Tiểu Thánh, nhưng cũng là một Cự bá Chân Linh Cảnh.

- Ngươi dám!

Từ xa xa chợt truyền tới một tiếng quát to. Chỉ thấy một gã Cự bá Côn Tộc đang hỏa tốc bay tới, trong tay tế khởi một kiện Thần binh Côn Tộc oanh kích về phía Chung Nhạc. Một cỗ Ma uy bát ngát ầm ầm thổi quét thẳng tới.

Chung Nhạc hừ lạnh một tiếng, đột nhiên thu kiếm nhấc chân đá tới, một cước đá bay Quận chúa Kim Ái, dùng thân thể nàng nghênh đón kiện Thần binh Côn Tộc đang oanh tới kia. Gã Cự bá Côn Tộc kia nhất thời kinh hãi, vội vàng chấn động cánh ve, vù vù bay tới, vươn tay bắt lấy kiện Thần binh Côn Tộc do chính mình tế xuất, lập tức bị lực phản chấn khiến cho trong miệng phun máu.

- Thiên Thiền Tử trong Thập Tiểu Thánh?

Thiên Thiền Tử vừa mới bắt lấy Thần binh Côn Tộc, đã thấy thân hình Chung Nhạc theo sát phía sau Quận chúa Kim Ái lao tới, một chưởng dán lên trên người Quận chúa Kim Ái. Thân thể to lớn của Quận chúa Kim Ái ầm ầm đụng lên kiện Thần binh của hắn, nhất thời bị hai cỗ cự lực chấn cho vỡ nát.

Thiên Thiền Tử rên lên một tiếng đau đớn, trong miệng thổ huyết. Hắn đang muốn thôi động Thần binh, đột nhiên một đạo kiếm quang huyễn lệ lóe lên, xẹt qua cổ hắn sau đó liền biến mất.

Chung Nhạc thu kiếm, thân hình xuất hiện sau lưng Thiên Thiền Tử, ngẩng đầu nhìn về phía xa xa. Chỉ thấy ở xa xa, hơn mười gã cường giả Côn Tộc vừa rồi bị đạo quang lưu vẫn đục kia đánh bay, lúc này đang nhao nhao tế khởi Thần binh Côn Tộc lao thẳng về phía này.

Thiên Thiền Tử giơ lên móng vuốt, đè lại cổ của chính mình, phẫn uất nói:

- Nếu là giao đấu chính diện, ta chưa chắc sẽ thua ngươi!

Chỗ cần cổ hắn phun trào máu tươi, đột nhiên, dòng máu tươi đẩy cái đầu hắn vọt lên thật cao, bay lên giữa không trung.

Chung Nhạc quan sát đám thân ảnh đang vọt tới kia một hồi, hai chân chậm rãi cong lại, trong lúc bất chợt phóng người nhảy một cái, ầm một tiếng phá vỡ bức tường âm thanh, lao thẳng về phía trước. Sau một khắc, thân hình hắn rơi xuống trên một kiện Thần binh Côn Tộc. Kim kiếm Bằng vũ phá không chém thẳng về phía gã Cự bá Côn Tộc phía sau kiện Thần binh này.

Gã Cự bá Côn Tộc kia trở tay không kịp, vội vàng giơ lên sáu cánh tay mạnh mẽ đón đỡ kiếm quang. Sáu cánh tay của hắn toàn bộ bị chém đứt, Kim kiếm Bằng vũ cắt thẳng vào đầu hắn, nhưng chỉ cắt vào được ba tấc, đã không thể lại cắt xuống nữa.

- Chết đi!

Cự bá Côn Tộc kia quát lớn một tiếng, thôi động Thần binh Côn Tộc, chấn cho huyết nhục hai chân Chung Nhạc nhao nhao vỡ nát. Đúng lúc này, Chung Nhạc đột nhiên thu kiếm, từ trong cặp mắt bay ra hai đạo Âm Dương nhị khí, bắn vào trong vết kiếm trên đỉnh đầu gã Cự bá Côn Tộc này. Hai đạo Âm Dương nhị khí xoắn một cái, xoắn nát não hải của hắn. Thi thể gã Cự bá Côn Tộc kia rơi xuống, hai chân Chung Nhạc cũng bể nát.

Chung Nhạc phiêu phù giữa không trung, vẫn như cũ nhanh chóng tiến lên. Chỗ bắp đùi, huyết nhục nhanh chóng sinh sôi, nghênh đón một gã Cự bá Côn Tộc đang giết thẳng tới khác. Giữa không trung, hai đại cường giả tao ngộ với nhau. Chung Nhạc khom người bái một cái, một tòa Tế đàn Thiên Thánh xuất hiện. Hư ảnh chín vị Ma Thần vờn quanh Tế đàn. Thân hình hai đại cường giả giao thoa chém giết trong Tế đàn, trong lúc điện quang hỏa thạch đã giao đấu với nhau trăm ngàn chiêu.

Đột nhiên, trên Tế đàn máu chảy như thác, gã Cự bá Côn Tộc kia đã bị mạnh mẽ luyện chết, luyện thành máu tươi. Lồng ngực của Chung Nhạc cơ hồ bị kiện Thần binh Côn Tộc của hắn mở ra, suýt chút nữa đã bị cắt thành hai mảnh. Hắn ngẩng đầu nhìn về phía đám Cự bá Côn Tộc vẫn đang giết tới kia, khóe miệng giật giật:

- Lại tới!