Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 884: Tuần Sát Sứ thật giả (2)



- Hai người bọn họ là tới Địa Ngục tuần sát, âm thầm điều tra, tiểu thần cũng là bất đắc dĩ, chỉ có thể phối hợp với Thượng sứ làm việc. Tiểu thần vô tội!

- Thượng sứ? Âm thầm điều tra?

Từng vị từng vị Phủ phán liếc nhìn nhau, nhao nhao cười lạnh.

Chung Nhạc lấy ra Linh bài, lạnh nhạt nói:

- Các vị đồng liêu, chúng ta là xuống đây âm thầm điều tra, không ngờ vẫn là bại lộ thân phận, bị các vị đồng liêu phát hiện. Bội phục! Bội phục!

Khâu Cấm Nhi cũng lấy ra Linh bài, nói:

- Linh bài trong tay, ai có thể giả mạo?

Một vị Phủ phán tiến lên, cầm lấy hai tấm Linh bài, nhiều lần quan sát, sau đó giao cho một vị Phủ phán khác. Mười tám vị Phủ phán trước sau kiểm tra một lượt, cuối cùng đưa hai tấm Linh bài trở về trong tay Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi.

- Linh bài đúng là thật! Nhưng đáng tiếc! Các ngươi lại là giả!

Vị Phủ phán trên lưng mọc ra vô số sợi xúc tu kia cười hắc hắc, nói:

- Các ngươi quả thật ngụy trang giống hệt như thật vậy. Hơn nữa, trong tay còn có hai tấm Linh bài Tuần Sát Sứ chân chính. Nếu là thời điểm bình thường, chúng ta chắc chắn sẽ không hoài nghi. Đáng tiếc! Các ngươi ngàn vạn lần không nghĩ tới, Địa Ngục Tuần Sát Sứ chân chính đã tới Địa Ngục, hơn nữa còn đang ở chỗ này!

Trong lòng Khâu Cấm Nhi đại chấn, có chút bối rối. Địa Ngục Tuần Sát Sứ chân chính đã tới Địa Ngục, hơn nữa còn đang ở chỗ này?

Bọn họ quả thật là Tuần Sát Sứ giả mạo, nếu gặp phải Tuần Sát Sứ chân chính, nhất định là sẽ bị vạch trần, kiên quyết không có chút đạo lý may mắn nào.

Trong lòng Chung Nhạc cũng thoáng trầm xuống, đột nhiên nhớ tới gã Bạch Vô Thường mà chính mình đã tao ngộ trong Lục Đạo Lâu kia, trong lòng không khỏi sinh ra một ý niệm cổ quái:

- Vị Tuần Sát Sứ chân chính mà mấy vị Phủ phán này nói kia, sẽ không phải là hắn chứ? Chẳng lẽ hắn là Tuần Sát Sứ chân chính sao? Không có khả năng! Hắn rõ ràng cũng giống như ta, cũng lẻn vào Lục Đạo Lâu, sửa chữa Sinh Tử Bộ…

- Tuần Sát Sứ chân chính, chính là tồn tại trong Thiên Giới, danh tiếng không hiện nhưng tài cán xuất chúng, không phải là các ngươi có khả năng giả mạo được!

Phủ phán U Minh Phủ cười lạnh, nói:

- Xin mời Tuần Sát Sứ!

Sau một hồi, chỉ nghe một tràng cười ha hả từ xa xa truyền tới, nói:

- Vừa rồi các vị đồng liêu ác chiến cường địch, khiến cho ta mở rộng tầm mắt! Hiện tại lại phát sinh biến cố gì nữa vậy?

Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy gã Bạch Vô Thường kia nhẹ nhàng bay tới, bộ dáng thanh thoát, tay áo tung bay, đoàn đoàn thi lễ.

Mười tám vị Phủ phán nhao nhao hoàn lễ, mời hắn đi tới phía trước, mỉm cười nói:

- Thượng sứ, chúng ta bắt được hai tên Tuần Sát Sứ giả mạo, cũng đều có Linh bài trong tay, cho nên mới mời Thượng sứ tới xem xét!

- Tuần Sát Sứ giả mạo, cũng đều có Linh bài trong tay?

Ngữ khí gã Bạch Vô Thường kia có chút kinh ngạc, nhìn về phía Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi, đột nhiên cười nói:

- Sao bọn họ lại là giả mạo? Ta nhận ra bọn họ! Là đồng liêu của ta!

Mười tám vị Phủ phán nhất thời ngẩn người. Khâu Cấm Nhi cũng một trận ngẩn ngơ, hồn nhiên không ngờ hắn sẽ nói ra những lời này.

Phủ phán U Ám Phủ có chút hồ nghi, hỏi:

- Bọn họ cũng là Tuần Sát Sứ chân chính? Vì sao thượng cấp đã phái Thượng sứ xuống, lại còn phái bọn họ nữa?

Phủ phán U Hồn Phủ lạnh lùng nói:

- Thượng cấp đã phái Thượng sứ xuống đây, lại phái thêm hai vị Thượng sứ nữa, chẳng lẽ là không tin tưởng ngươi sao?

Gã Bạch Vô Thường kia cười hắc hắc, nói:

- Minh tra ám xét a! Cái gọi là minh tra, chính là ta đây! Để ta ở phía trước mở đường, hấp dẫn lực chú ý của các ngươi, sau đó bọn họ mới tiến vào thuận tiện ám xét. Chỉ là hiện tại thân phận chúng ta đã bại lộ, xem ra ám xét đã không được nữa rồi! Các vị đồng liêu, các ngươi là giết chết chúng ta giải quyết mọi chuyện, sau đó đối kháng với Thiên Đình, hay là đối đãi chúng ta như thượng tân, chỉ nằm ở một ý niệm của các vị đồng liêu!

Mười tám vị Phủ phán liếc mắt nhìn nhau, có chút do dự không quyết. Ba vị Địa Ngục Tuần Sát Sứ một vị minh tra, hai vị ám xét… Địa Phủ quả thật là không sạch sẽ, mười tám vị Phủ phán ai nấy cũng đều ăn hối lộ, ngầm thông đồng với rất nhiều tồn tại trong Lục Đạo Giới, dùng công mưu tư. Nếu ba vị Tuần Sát Sứ này thật sự tra ra chuyện gì, đoán chừng tính mạng và tài sản của tất cả bọn họ đều không thể đảm bảo, không bằng đơn giản giết chết ba vị Tuần Sát Sứ, đổ cho tên Yêu Hầu vừa rồi kia làm, liền có thể giải quyết hết mọi chuyện.

Chỉ là làm như vậy tuyệt đối có khả năng để lộ tin tức. Dù sao, bốn phía U Minh Phủ đang có vô số Thần Ma Địa Ngục, đều nhìn thấy rõ ràng một màn này.

Nhưng nếu ba vị Thượng sứ vẫn chưa tra ra bất luận cái gì, vậy đối đãi bọn họ như là thượng tân, kết giao với ba vị Thượng sứ, thật ra chính là một cơ hội tốt để lôi kéo bọn họ.

Đột nhiên, Phủ phán Diêm La Phủ chợt ho khan một tiếng, quát lớn với Lan Hủy Tôn Thần:

- Hay cho tên tiểu ngưu nhà ngươi! Hai vị Thượng sứ tới đây, vì sao ngươi không chịu thông báo cho chúng ta một tiếng? Cũng tiện cho chúng ta dụng tâm khoản đãi, tránh mất lễ nghi với hai vị khách quý! Ta hỏi ngươi, ngươi gặp được hai vị Thượng sứ từ lúc nào?

Lan Hủy Tôn Thần vội vàng dập đầu, không dám giấu diếm:

- Chỉ mới cách đây không lâu! Chúng ta cũng chỉ mới vừa vào thành mà thôi! Nếu Phủ phán đại nhân không tin, có thể đi hỏi Hách Triết Tôn Thần!

Phủ phán Diêm La Phủ gọi Hách Triết Tôn Thần, Thần Minh trông coi cổng U Minh Thành tới, tra hỏi một phen, quả nhiên đúng là như vậy. Hắn truyền âm cho mấy vị Phủ phán khác, nói:

- Bọn họ chỉ vừa mới vào thành, thời gian ngắn như vậy, căn bản không thể điều tra được bao nhiêu dấu vết chân ngựa của chúng ta!

Sắc mặt mấy vị Phủ phán nhất thời hòa hoãn lại, từng vị từng vị cười ha hả, nhao nhao tiến lên, mỉm cười nói:

- Khách quý! Khách quý! Khiến cho ba vị khách quý kinh hãi rồi! Trên dưới Địa Phủ chúng ta nơm nớp lo sợ a! Tới đây! Tới đây! Chúng ta đi U Ám Phủ đi. Nơi này lộn xộn như vậy, không thích hợp đãi tiệc tẩy trần cho ba vị khách quý!

Bầu không khí túc sát vừa rồi nhất thời càn quét sạch sẽ, tất cả mọi người cũng đều vui vẻ ra mặt, một màn cảnh tượng hòa hòa khí khí, một trận sát cơ tiêu tán trong vô hình.