Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 974: Bát bái kết giao (2)



- Vô Đạo sư tỷ, lẽ nào ngươi cũng không thể phá giải được thần thông của hắn?

Khóe mắt Quân Vô Đại khẽ nhảy lên, thấp giọng nói:

- Đây cũng không phải! Cho ta thêm chút thời gian, ta sẽ có thể phá giải được thần thông của hắn. Nhưng mà, bên cạnh hắn lại có…

Nàng cũng không tiếp tục nói hết. Không phải là nàng không muốn nói, mà là không dám nói. Trong lòng nàng thầm nghĩ:

- Lại có một tôn Tiên Thiên Thần! Nàng nữ tử bên cạnh hắn chính là một tôn Tiên Thiên Thần! Hoa văn da thịt của nàng phảng phất như tôn Tiên Thiên Thần mà ta đã nhìn thấy. Hoa văn da thịt đều là văn lộ Đồ đằng đại đạo tự nhiên!

Thời điểm nàng vừa nhìn thấy Thần Hậu nương nương, trong lòng đã có chút ngoài ý muốn, mới tinh tế quan sát, cho nên sắc mặt khẽ biến. Khi đó, nàng đã có chút hoài nghi. Chỉ là trong Cổ địa vực Thần Tàng sao có thể sinh ra một tôn Tiên Thiên Thần? Chuyện này quá kinh thế hãi tục rồi, cho nên nàng chỉ hoài nghi mà thôi. Mà vừa rồi, uy năng của thần thông Giới Chủ đột nhiên biến mất, rốt cuộc khiến cho nàng khẳng định, Thần Hậu nương nương chính là một tôn Tiên Thiên Thần! Trong lòng nàng thầm nghĩ:

- Cho dù ta có thể thắng được Huyết Cốt Tà Thần, cũng không có khả năng thắng được một tôn Tiên Thiên Thần! Huống chi, ta không có mười phần nắm chắc có thể chiến thắng Huyết Cốt Tà Thần… Đây là một kình địch! Không cần trực tiếp xung đột với hắn!

Mặc dù nàng có thể phá giải thần thông của Chung Nhạc, nhưng chiến đấu thực tế cũng chưa chắc đã có thể nhất định giành thắng lợi, cho nên nàng chỉ có thể tuyển chọn rút lui. Trong Ngục Giới, cường giả đẳng cấp giống như nàng vậy, rất ít khi tranh đấu với cường giả có cấp bậc tiêu chuẩn tương đương. Bởi vì mọi người trên cơ bản cũng đều có thể tiến vào mười hạng đầu, nếu mạnh mẽ tranh đấu với nhau, ngược lại sẽ lưỡng bại câu thương, thậm chí để cho người khác có thể nhân cơ hội chiếm tiện nghi.

o0o

Chung Nhạc thu hồi toàn bộ bảo vật của Pháp Hoa Sinh, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Quân Vô Đạo đã đi xa, trong lòng thầm nghĩ:

- Nữ tử này thật ra rất cơ linh! Đáng tiếc! Vẫn chưa biết được thực lực chân chính của nàng. Có thể chạm trán với những cường giả chênh lệch không nhiều, mới có thể nghiệm chứng thực lực của chính mình, càng tiến thêm một bước! Đáng tiếc! Nàng cố kỵ quá nhiều!

Hắn thu thập thỏa đáng, xoay người tiếp tục đi ra ngoài. Một lúc lâu sau, bốn người bọn họ rốt cuộc cũng đi ra mảnh đầm lầy này. Thần Hậu nương nương quay đầu nhìn lại, phất phất tay, giống như đang từ biệt chính mình vậy.

Chung Nhạc liếc nhìn nàng một cái, trong lòng có chút nghi hoặc. Trong ấn tượng của hắn, Tiên Thiên Thần, Tiên Thiên Ma đều là tư thái siêu nhiên, cơ hồ không thể có tư thái tiểu nhi nữ. Mà vị Thần Hậu nương nương này lại không giống như bình thường, đa tình đa cảm, thậm chí còn có lòng sợ hãi nữa. Nàng không giống như là Tiên Thiên Thần Ma cao cao tại thượng, ngược lại giống như là một nàng thiếu nữ phàm gian cơ linh cổ quái hơn.

- Nhân Tộc Chung Nhạc, Trường Canh đã đợi ở đây rất lâu rồi!

Đột nhiên, xa xa chợt vang lên một tràng cười lớn. Chung Nhạc theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy tầng tầng Thần quang ở xa xa không ngừng lóe lên. Thần quang xây dựng thành ngọc điện quỳnh lâu, rường cột chạm trổ, mái cong ngọc bích, vô cùng xa hoa, giống như một tòa Thần Đình bát ngát bao la hùng vĩ vậy.

Đó là dị tượng của cường giả. Chỉ thấy hơn một ngàn gã Luyện Khí Sĩ giống như Chư Thần trong Thần Đình, đang vờn quanh xung quanh Canh Vương gia, giống như Chư Thần trong tranh vậy, kẻ nào cũng đều có tư thái khác biệt.

- Nhân Tộc Chung Nhạc, ngươi quả thật là khó tìm a! Nếu không phải Pháp Hoa Sinh thông tri ta, ta vẫn không biết ngươi đang trốn ở nơi này!

Canh Vương gia cười ha hả, nói. Hắn tọa trấn trong tòa Thần Đình do Thần quang hình thành kia. Mặc dù là đang ngồi, nhưng thân thể vĩ ngạn, giống như Chư Thiên Chi Chủ, khí tức trấn áp thiên địa, cất cao giọng nói:

- Ta yêu tài thương tài, nể tình tu vi thực lực ngươi không kém, cũng không để ý tới chuyện tình ngươi giết kẻ đi theo của ta. Chỉ cần ngươi chịu đi theo ta, tất cả những chuyện cũ trước kia cũng đều bỏ qua! Nghĩ tới ngươi tâm cao khí ngạo, Trường Canh liền ngồi ở nơi này, mặc cho ngươi tới công kích. Nếu ngươi có thể bức cho ta đứng dậy, ta sẽ cùng ngươi dập đầu, bát bái kết giao, xưng huynh gọi đệ! Nếu ngươi không thể công kích được, ta cũng không ép ngươi, cho ngươi bảy lần cơ hội!

- Mặc cho ta tiến công, bức hắn đứng dậy?

Chung Nhạc thoáng ngẩn ra. Canh Vương gia so với Quân Vô Đạo quả thật là tự tin hơn quá nhiều rồi, không hỗ là tồn tại đã từng tranh đoạt Giới Đế vị với đương kim Giới Đế. Ý chí bậc này liền hoàn toàn bỏ xa những Luyện Khí Sĩ khác.

Thần Hậu nương nương lo lắng thiên hạ bất loạn, hưng phấn nhảy nhót, đầu độc Chung Nhạc lập tức động thủ. Mà Ma Tam Thọ thì sắc mặt kịch biến, liếc nhìn Bạch Thương Hải bên cạnh mình một cái, thấp giọng hỏi:

- Bạch sao, khụ khụ… Bạch huynh! Ngươi có thể lặng yên không tiếng động nguyền rủa Canh Vương gia, để cho hắn trúng chiêu hay không?

Bạch Thương Hải trợn trắng mắt, có chút lúng ta lúng túng nói:

- Ta cũng không biết Chú Linh nên dùng như thế nào, đoán chừng không có hiệu quả gì với hắn…

Trong lúc hai người đang thương nghị, ánh mắt của Canh Vương gia chuyển động, liếc qua trên người Thần Hậu nương nương bên cạnh Chung Nhạc. Ánh mắt hắn thoáng dời đi, lại đột nhiên chuyển trở về, sắc mặt đại biến. Hắn ngưng thần nhìn kỹ, sắc mặt nhất thời kịch biến. Đột nhiên, Canh Vương gia phóng người đứng dậy, xoay người bỏ chạy, quát lớn:

- Đi mau!

Hơn một ngàn gã Luyện Khí Sĩ nhất thời ngạc nhiên, vội vàng xoay người đuổi theo, trong lòng nghi hoặc không thôi:

- Vương gia không phải nói là sẽ ngồi đợi tên Chung Nhạc kia tới công kích sao? Vì sao Chung Nhạc còn chưa công tới, Vương gia đã đứng dậy bỏ đi rồi?

Chung Nhạc cũng vô cùng nghi hoặc, cao giọng nói:

- Canh Vương gia lúc tới đại khí như thế nào, lúc chạy cũng mạnh mẽ như vậy! Vương gia, chúng ta lúc nào sẽ bát bái kết giao đây?

- Bát bái kết giao? Khốn kiếp! Ta cũng không phải là bị ngươi bức cho đứng dậy, vì sao phải bát bái kết giao với ngươi?

Dưới chân Canh Vương gia thoáng lảo đảo, bị chọc tức tới mức lỗ mũi phun khói, nhưng dưới chân vẫn không ngừng chạy như bay, sắc mặt như đất, trong lòng thầm nghĩ:

- Tiên Thiên Thần! Nữ tử kia là một tôn Tiên Thiên Thần! Gã Nhân Tộc này không âm hiểm bình thường a! Không ngờ bên người lại mai phục một tôn Tiên Thiên Thần, nghĩ muốn ám toán ta! May mà kiếp trước ta dù gì cũng là Vương gia trong Thiên cung Thiên Đình, may mắn từng gặp qua mấy tôn Tiên Thiên Thần, bằng không chính là tự tìm đường chết rồi! Bất quá, tôn Tiên Thiên Thần bên cạnh hắn này là từ nơi nào chui ra…

Chung Nhạc liếc nhìn Thần Hậu nương nương bên cạnh mình, trong lòng thầm nghĩ:

- Có vị nương nương này đi theo bên cạnh, thật sự uy phong bát diện! Ngay cả tồn tại đẳng cấp như Canh Vương gia này cũng bị dọa tới mức chạy trối chết. Không biết lúc gặp mặt Giới Chủ Ngục Giới Pháp Chiêu Chân, hắn có can đảm xuất thủ với ta hay không?