Nhân Lộ Thành Thần

Chương 173: Vô tình



Lâm Vũ nhìn dòng máu đỏ tươi trên mặt đất, rút ra chiếc răng nanh găm trên ngực mình. Hắn đang ở trong một gian phòng thí nghiệm kỳ lạ, xung quanh đều là những ống dẫn đen kịt, xanh lè chảy đủ thứ dịch thể kỳ quái. Các bình thủy tinh, giấy tờ vương vãi khắp nơi trên mặt đất. Xung quanh hắn đều là những cục thịt dị hợm. Những con sâu bọ kinh khủng bằng kim loại hắn không biết tên. Lâm Vũ sờ lên mắt trái, đang chảy một hàng máu dài trên khuôn mặt của hắn. Lâm Vũ nhặt lên cánh tay của mình, lắp nó về vị trí cũ. Lâm Vũ quay ra nhìn hắc cẩu, đang ngồi trên mặt đất thở mệt mỏi mỉn cười nói.

“Đồ ngốc cẩu, ngươi còn dám đi tiếp không”

Hắc cẩu khinh bỉ nhìn Lâm Vũ mỉn cười nói.

“Đồ tiểu nhân vô sỉ, ta đã đi theo ngươi vào sinh ra tử bao nhiêu lần rồi hả. Chút khó khăn này đã là gì chứ. Nếu biết trước tương lai, ta chắc chắn sẽ không lựa chọn đi theo tên tiểu nhân vô sỉ nhà ngươi”

Lâm Vũ bật cười, mở tung cánh cửa lớn.

“Phập”

Một thanh đại kiếm chém bay cánh tay trái của hắn. Một con chó ba đầu gớm ghiếc lao vào cắn xé hắn. Một cục thịt tròn vo khổng lồ từ vô số xác người chết đè nên người hắn. Cả người Lâm Vũ bị nhấn chìm trong núi sinh vật kỳ quái.

Một tên kỵ sĩ khuôn mặt thối rữa mặc trên mình một bộ giáp cũ nát, cưỡi một con chiến mã hai đầu lộ ra xương cốt. Trong tay cầm theo một thanh đại kiếm, từng bước đi tới nơi Lâm Vũ bị nhấn chìm trong núi sinh vật kỳ quái.

“Cộp…cộp…cộp…”

“Rầm…”

Cả núi sinh vật nổ tung, bắn tung toé vô số dịch thể kỳ lạ văng tung toé khắp xung quanh. Một tên nam tử cả người bọc trong chiến giáp đen tuyền, sau lưng là chiếc áo choàng đỏ tươi từ dưới mặt đất đứng dậy. Lạnh lùng nhìn tên kỵ sĩ

Tên kỵ sĩ gầm lên một tiếng, lao thẳng về phía Lâm Vũ. Thanh đại kiếm trong tay như phóng đại. Chém thẳng xuống mặt đất.

“Rầm…”

Cả mặt đất vỡ tan tành, cuốn bay mọi thứ xung quanh, để lại một vực thẳm sâu hoắm trên mặt đất, sâu không thấy đáy.

Lâm Vũ bỗng xuất hiện sau lưng tên kỵ sĩ. Một quyền mang theo cuồng phong gào thét, sát khí tung hoành đấm thẳng vào đầu tên kỵ sĩ. Tên kỵ sĩ lập tức biến mất, nháy mắt thuấn di cách xa Lâm Vũ trăm mét.

Tên kỵ sĩ cầm thanh đại kiếm trên tay hướng thẳng về phía Lâm Vũ. Vó ngựa tự tin dậm trên mặt đất, như bất cứ lúc nào cũng có thể lao tới.

“HÝIIIIIIIIIIIIIIIII…”

Một tiếng ngựa hí vang lên, vó ngựa dậm nát mặt đất, lao phía trước. Tên kỵ sĩ cưỡi con chiến mã, trên tay cầm thanh đại kiếm lao thẳng về phía Lâm Vũ. Sát khí tuôn trào. truyện kiếm hiệp hay

Lâm Vũ đưa tay, một luồng linh lực đen kịt, đỏ ngòm đầy tà ác, vặn vẹo xoáy tròn, vặn xoắn lại với nhau. Tạo thành một thanh đại kiếm đen kịt giao thoa các đường vân máu, chảy khắp thanh đại kiếm, toả khói đen kịt. Lâm Vũ đưa tay cầm lấy thanh đại kiếm. Nhảy lên người hắc cẩu.

“Gầm…”

Hắc cẩu gầm lên một tiếng, cả người nung đỏ, không ngừng biến lớn trở thành một con mãnh thú đen kịt, móng vuốt sắc bén dữ tợn, hai mắt toả sáng lạnh lẽo, phát ra sát khí nồng nặc. Dũng mãnh mang theo Lâm Vũ, lao về phía trước, lao tới tên kỵ sĩ.

“GÀOOOOOOOOO…”

“HÝIIIIIIIIIIIIIIII…”

“RẦMMMMM….”. ×— QUẢNG CÁO —