Nhân Tình

Chương 78



Khoảng một lúc lâu sau Khả Vu mới lên tiếng nhưng ngữ điệu lại vô cùng vui vẻ:

‘‘Tốt quá rồi! Còn chần chờ gì nữa mà không làm nhân tình của Vương Đình Phong.’’

Nhã Ân trố mắt nhìn Khả Vy. Cô không thể tin những lời mà cô vừa nghe lại thốt ra từ người bạn thân luôn bảo vệ cô hết mực. Ban đầu, cô nghĩ Khả Vy sẽ tức giận rồi thay cô đòi lại công bằng nhưng đằng này thì ngược lại. Khả Vy đang khuyến khích cô làm nhân tình của Vương Đình Phong? Hơn nữa lại nói với thái độ cực kỳ hứng thú và niềm nở.

Trong tình huống này, cô tức giận cũng không được mà buồn bã cũng không xong. Gắng gượng nở một nụ cười đầy thiện chí, cô hỏi:

‘‘Sao lại bảo tớ đi làm nhân tình? Tớ là vợ của anh ấy cơ mà.’’

Khả Vy chẹp miệng lắc đầu ngao ngán:

‘‘Bởi mới nói con người chưa yêu lần nào nên mới như con nai vàng ngơ ngác. Bây giờ tớ hỏi cậu, cậu và Vương Đình Phong cưới nhau được bao lâu rồi?’’

‘‘Hơn một năm.’’

‘‘Hai người có kỷ niệm nào đáng nhớ để khiến cho anh ta khôi phục trí nhớ không?’’

Nhã Ân Không chần chừ suy nghĩ mà đáp lại ngay:

‘‘Không có.’’

‘‘Vậy bằng chứng duy nhất để chứng minh cho Vương Đình Phong thấy cậu và anh ta là vợ chồng chính là giấy đăng ký kết hôn. Thế ở thấy đó đâu rồi?’’

‘‘Ba chồng tớ giữ.’’

‘‘Cậu biết ông ấy để ở đâu không?’’

‘‘Tớ không!’’

Nhã Ân vừa dứt lời, Khả Vy vỗ tay một cái “bốp” rồi tiếp tục:

‘‘Đây chính là mấu chốt của vấn đề. Kỷ niệm thì không có, giấy đăng ký kết hôn thì không biết ở đâu. Làm sao cậu có thể giúp anh ta nhớ lại được?’’

Nhã Ân chỉ nghe không đáp. Sau khi biết chuyện anh mất trí nhớ tạm thời cô đã nghĩ đến rất nhiều giải pháp để giúp anh nhưng điều vô nghĩa. Quả thực sau khi kết hôn cô ít khi nói chuyện với anh trừ những lúc tan làm.

Hầu hết thời gian cô đều dành cho công việc, nó chiếm phần lớn quỹ thời gian của cô có nên cả hai người không có kỷ niệm gì đặc biệt. Việc giúp anh nhớ lại là điều quá khó khăn. Có điều cô nhất quyết không từ bỏ dù vất vả ra sao, còn chuyện làm nhân tình cô chưa từng nghĩ đến.

Thấy Nhã Ân vẫn còn phân vân, Khả Vy tiếp tục khuyên nhủ:

‘‘Cậu thử nghĩ mà xem bây giờ để giúp anh đang nhớ lại chắc chắn rất khó. Đồng ý làm nhân tình, một phần có thể dựa vào đó để ngăn cản những con hồ ly bên cạnh Vương Đình Phong, một phần tìm giấy đăng ký kết hôn làm bằng chứng. Một công đôi việc không phải quá tốt à? Có khi lại khiến anh ta yêu cậu hơn cũng nên. Từ vợ chuyển xuống làm nhân tình chẳng có gì lạ, suy cho cùng cũng chỉ là thay đổi cách gọi còn trên pháp luật cậu vẫn là vợ Vương Đình Phong. Bây giờ cậu cứ sống dưới danh nghĩa là người làm thì bao giờ mới giúp được anh ta.’’

Những lý lẽ Khả Vy đưa ra rất thuyết phục. Nhã Ân không đáp mà trầm ngâm suy nghĩ. Hiện tại mọi thứ đang rất bất lợi đối với cô, dù gì Vương Đình Phong cũng không nhớ gì thay đổi danh phận một chút cũng không sao.

Còn hơn là ngày ngày để Như Ly ve vãn. Quan trọng hơn, nếu để Nghiêm phu nhân biết Vương Đình Phong mất trí không nhớ cô là ai. Bà ta sẽ làm những chuyện quá quắt với mẹ cô. Cho tới khi ông Vương tỉnh lại, cô vẫn cần có một người đứng ở phía sau.

Nhã Ân hạ quyết tâm, tự trấn an bản thân đến khi sẵn sàng liền quay sang phía Khả Vy:

‘‘Cảm ơn về lời khuyên.’’

‘‘Người ngoài cuộc lúc nào cũng có cái nhìn sáng suốt hơn người trong cuộc. Với lại tớ cũng đã từng chứng kiến.’’

Giọng nói của Khả Vy trầm thấp, ánh mắt buồn bã chất chứa nhiều tâm sự. Bầu không khí giữa hai người nhanh chóng chùng xuống. Cuộc sống hôn nhân ba mẹ Khả Vy đã từng đi đến ngõ cụt vì người thứ ba nhưng có lẽ vì nghĩ cho Khả Vy nên một trong hai người đã dừng lại. Mỗi người một hoàn cảnh không ai giống ai, ít ra Khả Vy vẫn là một người vui vẻ hoạt bát đến tận bây giờ.