Nhất Dạ Phu Thê Bách Dạ Ân

Chương 77: Bỏ suy nghĩ dọa người đó đi được không?



Kỷ Miên nghe thấy có thoáng bất ngờ, bất quá cũng không nghĩ nhãi rồng sẽ hố cha đến mức cố tình mời mình và thêm một Omega nữa?

Ôn Duyệt Văn lại hơi chau mày, hỏi: "Điện hạ có mời công nương Eira?"

Cái này nghe thấy thì hơi lạ đấy.

Omega tự bản thân đến xem Alpha thi đấu thì đó là bình thường, thậm chí xem xong Alpha này có thể đi xem Alpha khác thi đấu. Nhưng việc chính thức mở miệng mời và nhận lời sẽ rất khác.

Cái này cũng đơn giản như việc Alpha và Omega độc thân nếu mời nhau đến nhà riêng làm khách thì là một loại gián tiếp cầu 'yêu', tương tự như vậy Alpha chủ động mời Omega đến xem thi đấu cũng mang hàm ý đang để ý đối phương. Mà việc một Alpha cùng lúc tán tỉnh hai Omega thế này, thật là cặn bã...

Điện hạ là người tâm tư tinh tế, sẽ không dại dột làm ra loại sai lầm cấp thấp này đi?

Nam Omega kia nói như thể hiển nhiên: "Quan hệ giữa công nương và điện hạ mà còn cần phải mời, nói chuyện đùa kiểu gì đấy? Ai ở đây không biết thi đấu nào của điện hạ mà không có công nương đến cổ vũ? Trái lại Ôn tiểu công tước, ngươi có phải chất vấn sai người rồi không, ngươi lại để một cái Omega vô danh tiến vào phòng của điện hạ?"

Ôn Duyệt Văn lại nghe ra trọng điểm, đôi mắt hoa đào mang ý cười tủm tỉm: "Nói như vậy điện hạ không có mở miệng mời công nương nga."

Eira chau mày không vui, rất bất mãn trước việc không thức thời của Ôn Duyệt Văn. Việc Eira lần nào cũng đến xem Âu Thùy Tiệp Á Luân thi đấu đã trở thành một thông lệ trong tháp, lâu dần người ta ngầm mặc định nàng là Omega riêng của điện hạ. Ôn Duyệt Văn này chẳng lẽ không biết? Còn cố tình tỏ vẻ không hiểu?

"Ngươi là con của tông thất nước N? Cả chút thi lễ chào hỏi công nương ngoại bang cũng không biết?" Nam Omega kia như là người phát ngôn của Eira không bằng, nhíu mày khinh thường hướng Kỷ Miên.

"Không phải, ta là thường dân." Kỷ Miên nhún vai.

"Thì ra chỉ là một thường dân, thảo nào chút phép tắc đơn giản nhất cũng dốt đặc cán mai. Chậc, chậc, thật không biết ở đâu cho ngươi lá gan bôi nhọ danh dự công nương và điện hạ?" Hắn ta tiếp tục nói, thản nhiên bưng nước bẩn đổ lên trên đầu Kỷ Miên.

Loại bôi đen này Kỷ Miên khá khinh thường, nhếch mày nói: "Vị bằng hữu này càng nói càng không tìm ra trọng điểm đấy. Thứ nhất, ta là thần dân nước N, nếu cần thiết thi lễ bắt buộc, cũng là thi lễ với hoàng gia nước ta, trong Hiến pháp Liên bang hình như không có quy định thần dân nước này phải thi lễ với tông thất nước kia thì phải? Đây là kiến thức căn bản đấy! Càng huống hồ, nước N bọn tha thi hành chính sách thân dân, lễ tiết không cần thiết đã loại trừ từ lâu. Thứ hai, ta là người được điện hạ mời đến xem thi đấu, ta ở đây cũng không có làm ra chuyện gì là bôi nhọ công nương và điện hạ như ngươi nói thì phải? Thứ ba, công nương rốt cục có được điện hạ mời không? Cái này khó nói quá nha."

Muốn bôi đen ta, trước tiên phải nhìn nghề nghiệp của ta là gì đi đã! Làm một nghệ sĩ mà nói, phản hắc cũng là một kĩ năng phải có!

Sơ Úc Thần và Chử Kiên đã sớm chia nhau bọc hạt dưa, vừa cắn hạt dưa vừa ngồi xem ngon lành.

Không hổ là Omega mà lão đại xem trọng, lời nói tuyệt đối giết người không đền mạng! Câu cuối chốt hạ, đúng là đâm trúng tim đen của Eira, một người không được mời lại hướng người được mời giễu võ giương oai, chẳng khách tiểu tam hướng chính thất phách lối là mấy. Giọng điệu lạnh nhạt của Kỷ Miên đúng là sát thương phép cộng dồn sát thương vật lý, một combo trắng máu!

"Ngươi!"

Nam Omega kia cứng họng, nổi giận nhưng không tìm được lý lẽ phản bác.

"Ngươi nói điện hạ mời ngươi?" Eira lạnh lùng hỏi.

"Phải."

"Không có khả năng." Eira phản bác.

Kỷ Miên: "..." Đại tỷ, ngươi có bệnh à?

Eira nhìn Kỷ Miên từ trên xuống dưới, châm chước đánh giá một hồi mới nói: "Ngươi là tộc mèo? Chỉ là một tộc nhân ăn tạp. Một Omega nhu nhược sẽ sinh ra một đàn con nhu nhược và vô dụng, điện hạ sẽ không để ngươi làm bẩn gen của ngài ấy đâu. Ngươi nên dẹp mộng chim sẻ bay đầu cành đi."

Lần đầu tiên trong đời Kỷ Miên bị xem thường về gen của mình đấy. Hình như hoàng gia nước Y đa phần là tộc sư tử thì phải, dựa theo màu mắt và tóc của Eira mà phán đoán, hẳn cô ta là một con sư tử cái. Là một tộc nhân chiến lực cao, vậy nên kiêu ngạo cũng là phải. Kỷ Miên chỉ cười nhạt, về góc độ nào đó nàng thật coi thường việc đánh giá gen phiếm diện như vậy.

Nếu bọn họ biết được chỉ số quỷ súc mà viện nghiên cứu chấm ra cho nàng, có hay không ngất xỉu nha?

"Ngươi cười cái gì? Chột dạ bị ta nói trúng tâm tư của ngươi rồi?" Eira hất cằm.

"Công nương hiểu lầm rồi, ta cảm thấy ta và công nương không quen biết, chẳng có gì phải đáp lại một lời công kích cá nhân như vậy cả." Kỷ Miên lạnh nhạt, hoàn toàn không có hứng thú.

Eira cảm giác như mình đánh vào một đoàn bông.

Nam Omega kia lại không vui, dữ dằn quát: "To gan, ngươi cho rằng mình là ai mà coi thường dạy dỗ của công nương? Công nương cho ngươi cơ hội rút lui là đang cho ngươi mặt mũi, biết điều thì cút xa điện hạ ra. Đừng có để cái mặt dày của ngươi phá hỏng cảm tình của điện hạ và công nương, cũng như giao hảo hai nước. Ở đâu ra loại ích kỷ nhỏ nhen như ngươi vậy? Vì chút tâm tư dơ bẩn của mình, nhất quyết muốn đeo bám điện hạ rồi phá hỏng hết danh dự của quốc gia?"

Ôn Duyệt Văn sắc mặt chìm xuống, trong mắt dâng lên lạnh lẽo: "Hòa Khắc công tử, ngươi quá phận rồi!"

Sơ Úc Thần và Chử Kiên cũng bỏ bịch hạt dưa xuống, sắc mặt trở nên thâm trầm, tiến đến.

Sơ Úc Thần cười cười, tuy nhiên ý cười không đạt đến đáy mắt, nhìn vô cùng âm u: "Uầy, ta nói Eira công nương, ngươi có thể quản một chút thủ hạ của mình không vậy? Miệng mồm không chút nào sạch sẽ."

"Eira công nương, Miên tỷ là khách quý của điện hạ bọn ta hôm nay, thỉnh công nương quý quốc dành cho nước ta một chút tôn trọng. Người đang chủ động phá hỏng hòa khí hình như là từ phía công nương đấy." Chử Kiên mặt lạnh như tiền, từng lời đều nặng tựa ngàn cân.

Nam Omega gọi là Hòa Khắc kia còn muốn mở miệng đã bị Eira quát: "Câm miệng."

Eira bắt đầu cảm thấy không ổn, có thể khiến cả ba thủ hạ đắc lực của điện hạ lên tiếng, con mèo này đúng là không đơn giản!

"Ta muốn đấu với ngươi một trận." Eira hướng Kỷ Miên tuyên hạ chiến thư.

"Hả?" Kỷ Miên tưởng mình nghe lầm cơ đấy.

Uy, đại tỷ, ngươi vừa nói cái quỷ gì thế? Ta và ngươi là Omega đấy, cái kịch bản "đánh nhau giành phối ngẫu" hình như ngươi cầm lộn rồi đúng không? Đó là trò của đám Alpha, ok?

Thường ở cổ đại Omega tranh nhau phu quân thì làm gì, đương nhiên là so về cầm kì thư họa.

Ở hiện đại thì sao, Kỷ Miên nghĩ ngợi hồi lâu, là công phu lên giường hả? A phi, đầu óc nàng đúng là càng lúc càng đen tối rồi! Đều tại cỡ này toàn nghe mấy thể loại nhạc không trong sáng mà ra.

"Làm sao? Không dám? Chỉ đơn giản là đánh một trận, ta sẽ bỏ xuống thân phận tôn quý của mình đánh với ngươi, ngươi không phải cố kị thân phận!"

Kỷ Miên nhún vai: "Ta tựa hồ không có lý do gì để đấu cả."

"Chứng tỏ ngươi là loại yếu ớt, yếu ớt như vậy không xứng sinh con cho tộc rồng!" Eira lạnh lùng.

Kỷ Miên vẻ mặt thấy quỷ rồi. Đại tỷ, ngươi có thể nào chọn phương thức yêu đương đơn giản hơn một chút được không? Cái gì mà mở miệng ngậm miệng đều là sinh con đẻ cái vậy? Bỏ suy nghĩ dọa người đó đi được không?

Đám hầu cận của Eira cũng thay nhau nói.

"Nhìn cô ta ăn mặc kìa! Váy trắng, giày cao gót... Ôi trời cái kiểu yếu ớt không chịu nổi một kích luôn đấy! Yếu ớt như vậy nên tự biết thân phận tìm một tộc nhân ăn cỏ mà kết giao! Còn ảo tưởng đến điện hạ cơ đấy, cô ta thật sự không sợ gen của mình làm bẩn thanh danh điện hạ mà!"

"Phải, phải! Theo ta biết, đây là cái bình hoa trong truyền thuyết rồi đấy! Trừ xinh đẹp thì bên trong rỗng tuếch, không có tí thực lực nào! Cưới loại Omega này về chỉ thêm mất mặt mà thôi!"

"Chứ còn sao nữa. Công nương Eira dù là Omega nhưng giá trị chiến lực cực kỳ cao đấy! Tháng trước còn đứng nhất lớp A của Omega! Không chỉ xinh đẹp người ta còn có nội hàm, ai như mấy loại bình hoa này đâu chứ!"

Kỷ Miên đã từ bỏ trị liệu cho đám người này.

Nam Omega Hòa Khắc lại không buông tha, cười lạnh một tràng: "Chẳng biết thể loại gì mới có thể sinh ra được thứ Omega này nhỉ? Cha mẹ ngươi không dạy dỗ ngươi rằng, nên tự biết nhìn lại bản thân à? Hoặc là cha mẹ ngươi dạy dỗ ngươi rằng Omega chỉ cần xinh đẹp là có thể đi câu dẫn Alpha? Đúng là loại cha mẹ đáng ghê tởm."

Ôn Duyệt Văn cau mày, bất quá đám người trước mắt đều là con cháu của tông thất các nước, còn là Omega. Bọn hắn là Alpha, nếu thật sự cứng đối cứng sẽ khiến thanh danh điện hạ bị vướng phải việc dung túng thuộc hạ gây mâu thuẫn với Omega đế quốc.

Bất quá lúc này, người ta không kịp nhìn thấy vẻ mặt Kỷ Miên thay đổi. Lúc Hòa Khắc vừa dứt lời chỉ thấy trong mắt Kỷ Miên lóe lên lạnh lẽo. Vẻ khát máu thoáng hiện chỉ trong một giây, sau đó lại cong môi cười đến vô hại: "Ta nghĩ ta đã có lý do để đánh rồi đấy."

Lời này là tiếp nhận chiến thư của Eira.

"Sao?" Eira cười lạnh, hoàn toàn khinh thường Kỷ Miên.

Đại khái vì tạo hình Kỷ Miên hôm nay quá nhu mì, lập tức đám người Ôn Duyệt Văn bối rối. Chử Kiên thấp giọng khuyên nhủ: "Cái đó, Miên tỷ, ngươi chịu khó đợi một chút, chốc lát điện hạ quay về sẽ thu thập bọn họ! Tuyệt đối không để ngươi ủy khuất!"

"Đúng đó Miên tỷ, cái cô công nương đó là tộc sư tử đó, đánh nhau rất khá. Nửa năm trước vừa lên đai đen nhất đẳng, không đùa được đâu!" Dù không muốn nhưng Sơ Úc Thần cũng phải thừa nhận Eira là một trong số nhưng Omega cường nhân mà hắn biết.

Omega trước giờ đều thiên về đặc tính chờ người bảo hộ, nhưng với văn minh càng lúc càng phát triển, thì việc Omega theo đuổi chân lý phái thực lực cũng càng lúc càng được đề cao. Cái tư tưởng, "Omega chỉ cần xinh đẹp như hoa" càng lúc càng bị khinh thường rõ rệt.

Kỷ Miên nghe xong hơi nhếch môi. Đai đen nhất đẳng cơ à?

...