Nhật Kí Cưa Đổ Sếp Tổng

Chương 12: Dự án mới



Phòng chiến lược phát triển ở tầng hai lăm, là nơi sản sinh ra nhiều nhân tài hàng thật giá thật. Ai có năng lực thì thăng chức tăng lương khỏi phải bàn, ai không có năng lực thì sẽ mãi dậm chân tại chỗ. Vì thế với tính cách kiêu ngạo của Thẩm Thường Hi, trước đây học đại học cũng là học chuyên ngành kinh tế đầu tư chiến lược và tốt nghiệp loại ưu, cô cho rằng nơi này vô cùng phù hợp để phát triển bản thân, tự tin mình có năng lực lại đủ để thỏa mãn sở thích kiếm tiền của mình.

Vẫn là hình thức chào hỏi ban đầu, Thẩm Thường Hi một người mới với vẻ bề ngoài sáng lạn vừa đi đến cửa đã kéo không ít ánh nhìn của nhân viên cả phòng. Thường Hi chào hỏi xong liền được quản lý phân tới vị trí mới phía góc trong cùng, một vị trí vô cùng thích hợp với người mới hiện chưa có thành tựu nào.

“Người đó nghe nói là người bên văn phòng giám đốc tiến cử, không lẽ có quan hệ gì với bên đó.” Đột nhiên truyền ra tiếng nói của vị đồng nghiệp ở một xó xỉnh nào đó trong phòng.

“Không biết, nhưng trông dáng vẻ cũng rất ra gì đấy.” Giọng nói khác cũng nhanh chóng vang lên.

“Đường dài mới biết ngựa hay thôi!” Một cô gái sau khi buông một câu ra thì tiếp tục quay mặt vùi đầu vào đống tài liệu ngổn ngang trước mặt.

Mặc dù câu nói mang đặc hàm ý mỉa mai nhưng Thẩm Thường Hi lại có cảm hứng dạt dào, còn hơn cái câu cô cùng người bên văn phòng giám đốc kia có quan hệ.

Thẩm Thường Hi ở một góc không lớn không nhỏ vừa hay nghe được hết những tiếng xì xào xào bàn tán này.

Đường dài mới biết ngựa hay!

Đúng vậy, Thẩm Thường Hi cô hợp với câu này, có điều phải đính chính một chút, cô cho dù có là ngựa cũng là một con ngựa hoa độc nhất vô nhị, và con ngựa này chỉ có một tháng để biết mình có ‘hay’ hay không.

Không để mấy chuyện không liên quan dẫn dắt quá lâu, Thẩm Thường Hi nhanh chóng lấy lại cái đầu lạnh, sắp xếp đồ của mình xong liền quay trở lại vị trí của mình. Vì là người mới nên công việc được sắp xếp không nhiều, Thẩm Thường Hi sắp qua đồ xong được phân đi chỉnh lý vài tài liệu liền ngồi không tại chỗ.

Nhưng còn chưa ngồi không được mấy phút liền nhận được thông báo vào họp đột xuất.

Thẩm Thường Hi chẳng còn lạ gì với kiểu họp bất thình lình như thế này nữa vì trước đây ở Thẩm thị chính cô cũng tham gia và chủ trì không ít cuộc họp như vậy. Điển hình là sẽ có một dự án lớn nào đó mới được đưa ra.

Quả nhiên không ngoài dự đoán của cô, vừa mới vào phòng quản lý đã thông báo về một dự án đầu thầu quan trọng vừa mới được cấp trên đưa xuống sau đó phát tư liệu về dự án cho mọi người trong phòng.  

Thẩm Thường Hi trong lòng thầm nghĩ, cho cô thời hạn một tháng để làm ra được một thành tựu lớn, cô còn đang phân vân liệu thời gian này có dự án nào nổi bật đủ để thử sức không, thật không ngờ mới ngày đầu tiên dự án đã dâng lên đến miệng rồi, đúng là may mắn không gì bằng.

Không phải ông trời cũng muốn giúp cô đó chứ. Không nhẫn tâm nhìn cô đi vào cái hố lửa phải làm trợ lý kiêm thư ký cho người ta.

Nếu đã như vậy cô nhất định phải nắm bắt cơ hội, thông qua dự án này mà chứng minh năng lực của mình.

Tan họp, Thẩm Thường Hi cầm tập tư liệu về dự án đấu thầu nhanh như chớp vọt ra khỏi phòng với tốc độ tên lửa. Trước hết muốn nắm được dự án này phải tìm kiếm tư liệu liên quan đến dự án này, đặc biệt là phải biết được những công ty hiện cũng đang nhăm nhe giành dự án này với cô để còn có chiến lược đối phó cụ thể.

Chẳng phải người ta hay có câu biết địch biết ta trăm trận trăm thắng hay sao.

Nói đến đây, trong đầu Thẩm Thường Hi hiện lên cái tên của vài người.

Trong quãng thời gian làm việc ở Thẩm thị, không nhiều không ít trùng hợp cô có quen được vài ông lớn làm bên đấu thầu, còn cùng bọn họ ăn cơm mấy bữa. Tình cảm không nhiều không ít nhưng tạm gọi hai tiếng xã giao, bây giờ là lúc mấy bữa cơ mà cô mời phát huy tác dụng rồi.

Thẩm Thường Hi rút điện thoại, gọi điện cho đối tượng đầu tiên nằm trong danh mục.

Đầu bên kia vang lên hai tiếng ‘xin chào’ nhẹ nhàng khoan thai.

“Chào cô, tôi là Thẩm Thường Hi của bộ phận chiến lược phát triển bên công ty Việt Trí, tôi muốn gặp Lăng tổng của mấy người.”

“Xin hỏi cô có hẹn trước với Lăng tổng của chúng tôi không?”

“Bây giờ tôi hẹn có được tính không?”

“Xin thứ lỗi, nếu không có hẹn trước thì không thể gặp. Lăng tổng hiện đang tiếp khách quan trọng.”

Nói xong câu, chưa đợi Thẩm Thường Hi kịp phản ứng cô ta đã cúp máy cái rụp.

Đùa cái gì vậy, sao lúc trước tôi hẹn thì mấy người các người rảnh lắm mà.

Thẩm Thường Hi tức giận đấm đấm lồng ngực, cú sốc đầu đời đầu tiên khiến cô có chút không thích ứng được, lần đầu tiên cô gọi điện hẹn mà đối phương lại cúp máy trước.

Nhưng Thẩm Thường Hi rất nhanh lấy lại bình tĩnh, lướt một loạt danh bạ tìm đến cái tên thứ hai.

“Alo tôi là Thẩm Thường Hi, nhân viên của bộ phận chiến lược công ty ty Việt Trí, tôi muốn hẹn gặp…”

“Xin thứ lỗi Giang tổng chúng tôi đang bận họp…”

“Alo Alo.”

“…”

Không sao vẫn còn vài người nữa. Thẩm Thường Hi cười gượng, miệng thì cười nhưng tay có chút run run bấm điện thoại.

“Xin chào tôi là Thẩm Thường Hi ở công ty Việt Trí.” Cô nhẹ giọng nhất có thể.

“Tút tút…”

“…”

Đây có được tính là bị người ta khinh thường xem nhẹ không vậy?

Thường Hi sợ thật rồi, bọn người này đúng thật là vừa trở mặt liền không nhận người quen. Trước đây cô ở Thẩm thị thì bọn họ ra sức nịnh nọt, mời cô ra hẹn gặp còn phải khúm núm vậy mà bây giờ đến giọng còn không nghe thấy chứ đừng nói đến gặp mặt.

Cũng đúng, trước đây Thẩm Thường Hi không phải dưới thân phận giám đốc chiến lược của Thẩm thị cơ ngơi hoành tráng, thì cũng là con cháu Thẩm gia, Thẩm đại tiểu thư. Cái họ Thẩm thôi cũng phải khiến cho người ta có mấy phần lép vế nể phục.

Nhưng giờ thì sao? Cô chỉ là một nhân viên nhỏ nhoi của bộ phận chiến lược không có tên tuổi, đòi gặp vài ông lớn có khác nào dân đen muốn hẹn vua đi ăn cơm đàm đạo chuyện mất bò mất chó.

Nhưng nếu cứ như thế này làm sao cô lấy được thông tin, làm sao cô có thể dành được dự án. Thẩm Thường Hi cô là loại người dễ dàng từ bỏ như vậy sao.

Thẩm Thường Hi nuốt nước bọt tìm danh bạ người cuối cùng cô có thể nhờ vả, ông Chu của bên công ty IS. Trước đây từng nhờ bên Thẩm thị giúp đỡ quay vốn đầu tư.

Thú thực thì người này là người khả thi nhất, cũng có khả năng những tin tức bát quái liên quan đến bất động sản đều nắm rõ.

“Chu tiên sinh, lâu rồi không gặp.” Thẩm Thường Hi vừa cười vừa nói. Lần này cô chắc chắn phải thay đổi chiến thuật giới thiệu một chút.

“Xin hỏi cô là…”

“Tôi là Thẩm Thường Hi của Thẩm thị trước đây từng hợp tác với ông đây.”

“…” Đầu dây bên kia đột nhiên im lặng.

“Cô lừa ai chứ, Thẩm đại tiểu thư mà có thể đích thân gọi điện cho tôi sao?” Thẩm Thường Hi đang định nói tiếp thì đã bị mắng xối xả.

“Tôi thật là Thẩm …”

“Tút Tút…”

Chết tiệt, bây giờ đến cái họ Thẩm cũng không giúp được gì nữa sao. Quả nhiên không có gì là dễ dàng cả.

Thẩm Thường Hi tâm trạng không biết phải diễn tả như thế nào, cứ thế vò đầu bứt tóc chửi thầm.

Đã đến nước này thật sự không còn cách nào khác mà phải sử dụng tuyệt chiêu cuối cùng rồi.