Nhật Ký Dưỡng Thành Liếm Cẩu

Chương 39: Tuyên dâm



Edit: Vũ Quân

Trời càng ngày càng lạnh cùng nghĩa với việc kì thi cuối kì cũng đang tới gần, thi cuối kì lần này không chỉ riêng gì vấn đề thành tích mà càng liên quan đến tôn nghiêm của lớp 10, bởi vậy cũng làm cho bọn họ đặc biệt nỗ lực.

Việc lớp 10 thay đổi toàn trường đều rõ như ban ngày, thái độ của rất nhiều thầy cô đối với lớp 10 đã chuyển biến tốt đẹp lên, Đường Miên nhìn thấy trong mắt mà vui trong lòng, trừ việc làm tốt nhất trong tiết dạy của mình cô cũng chỉ có thể ngẫu nhiên nướng một ít đồ ngọt mang qua cho cả lớp.

Chủ nhật là ngày nghỉ duy nhất của học sinh cao trung, Đường Miên đã làm một cái bánh kem, sáng sớm đã ra cửa mang đến nhà Hạ Nhai, gần tới nơi cô còn vòng đến chợ bán thức ăn gần đó mua đồ ăn, lúc này mới vào cửa tiểu khu.

Lúc Đường Miên mở cửa đi vào, Hạ Nhai đang ngồi ở bàn học trong phòng ngủ làm bài, đôi dép lê mua về lần trước thật sự không nhét vào được nên chỉ có thể đặt trên giá làm vật trang trí, Đường Miên xách theo đồ ăn tiến vào phòng bếp, Hạ Nhai vừa lúc học có chút mệt, nghe thấy âm thanh của Cừu nhỏ thì ra khỏi phòng ngủ, nhân lúc cô đang nghiêm túc sửa sang lại tủ lạnh trực tiếp bắt lấy.

"Cừu nhỏ lại tới đưa ấm áp à?"

Khi Hạ Nhai nói chuyện còn cúi đầu cắn vành tai Đường Miên, nơi bị anh chạm qua bắt đầu nhanh chóng nóng lên, biến thành màu hồng kiều diễm: "Nếu em không đến có phải anh sẽ chết đói không."

"Đúng vậy, cho nên em đừng không tới."

Hạ đại lang đem Cừu nhỏ về phía phòng ngủ, anh ngồi xuống bàn học, trực tiếp đem Đường Miên ôm tới trên đùi.

Đường Miên thuận thế nhìn thoáng qua cuốn sách đang mở ra đặt trên bàn: "Sao anh lại xem sách của cao nhất*?"

(*lớp 10)

"Làm bài tập xong rồi, bây giờ anh muốn bổ sung kiến thức bị bỏ rơi trước kia." kiến thức đều liên quan đến nhau, nếu phía trước không biết sau đó sẽ không hiểu được, lúc lên cao tam sẽ càng cần cố hết sức.

Thi đại học là đường ra duy đường của anh, anh cần phải vào một trường đại học tốt.

Đường Miên yên lặng nhìn quầng thâm trên mắt Hạ Nhai, từ thành tích thi của anh cũng biết gia hỏa này chắc chắn gần đây đều thức đêm khổ đọc, trong lòng cô đã vì anh cao hứng, lại không nhịn được có chút đau lòng.

"Chờ lát nữa em nấu canh cho anh uống được không, hôm nay em mua xương sườn, anh muốn ăn canh bắp hay là canh củ từ?"

Hạ Nhai nhìn ánh mắt dịu dàng của Đường Miên, ngay sau đó lại giơ lên nụ cười xấu xa: "Việc nấu canh có thể chờ lát nữa lại nói, bây giờ anh càng muốn ăn bánh kem nhỏ."

"A em vừa để ở phòng bếp quên cầm rồi!" Đường Miên nói xong nhảy xuống khỏi chân Hạ Nhai, chuẩn bị chạy về phòng bếp, lại bị Hạ Nhai vớt trở về.

"Không phải cái bánh kem kia."

Hơi thở của thiếu niên đột nhiên tiến lại gần, phả lên mặt Đường Miên khiến cô đặc biệt nóng: "Này, này vẫn là ban ngày ban mặt đó......"

"Anh cứ thích ban ngày tuyên dâm đấy." Hạ đại lang lộ ra răng sói cười không biết xấu hổ.

Nghe này đây là tiếng người nói sao, Đường Miên xấu hổ đến không dám nhìn anh, ánh mắt tránh trái tránh phải, lại vẫn bị anh vừa vặn bắt lấy, hai người hấp dẫn lẫn nhau đầu tiên chính là đôi môi, nụ hôn lâu dài qua đi miệng nhỏ của Đường Miên cũng đỏ lên, cơ thể mềm nhũn, thở gấp ngọt ngào mà mị khí câu lấy Hạ đại lang bắt tay với vào trong quần áo.

Anh rất quen thuộc cởi khóa nội y, một ngón tay cố định một tay khác cong lên, Đường Miên đã cảm giác trước ngực buông lỏng, hai luồng thịt tròn trước ngực bắn vào trong lòng bàn tay Hạ Nhai.

Giây tiếp theo, váy cô cũng tuột ra, tất chân đen lót bên trong cũng bị Hạ Nhai kéo ra, từ lớp vải mỏng chặt chẽ màu đen lộ ra một tảng lớn da thịt trắng tuyết, Hạ Nhai kéo váy Đường Miên xuống, tay theo làn da tuyết trắng sờ vào, bên trong tất chân đen bị kéo rách ra thành từng mảnh giống như vào nhầm động Bàn Tơ.

Đường Miên chỉ nghe Hạ Nhai cười một tiếng, cái tay đang đè bên ngoài quần lót của cô đã vững vàng tìm được viên đậu đỏ nửa cứng lên, anh dùng khớp xương ngón tay hung hăng bắt nạt.

"Ưm......" Đường Miên không chịu nổi hừ một tiếng, tay bắt lấy vai Hạ Nhai, đôi mắt ngập nước trông mong nhìn Hạ Nhai.

"Miên Miên dâm đãng muốn sao?" Hạ Nhai đè nặng mông Đường Miên hướng về phía đùi mình, khớp xương ngón tay anh cứng rắn làm Đường Miên khóc huhu đem đầu dựa vào vai anh.

"Muốn......" Đường Miên biết Hạ Nhai thích nghe cô nói lời thô tục, nhưng dục niệm dần dần chiếm thế thượng phong, cũng chỉ có thể thuận theo:

"Muốn côn th*t của Hạ Nhai thao tiểu huyệt......"

Cừu nhỏ xấu hổ đến mức giọng nói đều đang phát run, Hạ đại lang nghe được cảm thấy mỹ mãn, hai tay xuyên qua chân cô trực tiếp đem người ôm lên, đi lên phía trước đặt cô trên bàn sách.

Bàn học của anh vừa nhỏ vừa cũ, còn bày tài liệu học thêm các màu, Đường Miên co rúm lại nửa đè lên mặt trên, cảm giác không an toàn dần dần chiếm thượng phong, nhưng cô còn chưa mở miệng Hạ Nhai đã móc lão nhị ra mang bao cao su, thậm chí còn cực kì thích thú dùng quy đầu đẩy quần lót của cô ra, tìm được cửa lập tức nhét vào.

Nếp gấp trong nhục huyệt bị bắt giãn mở ra, cột sống sau lưng Đường Miên duỗi ra, bàn sach cũ theo đó lắc nhẹ hai cái, làm Đường Miên sợ tới mức hoa huy*t co lại run run: "Cái bàn...... A......"

Hạ Nhai bị kẹp đột nhiên không kịp phòng ngừa, cũng không nín được dứt khoát ôm eo cô bắt đầu thao mạnh, độ cao của cái bàn vừa lúc làm anh thoải mái tay chân, hai tay đè nặng chân Đường Miên, từng lần từng lần hung hăng xỏ xuyên qua.

"Ưm, huhu Hạ Nhai......" Đường Miên vừa sướng lại vừa sợ, cả người nổi da gà đến sắp nổ tung, cô muốn ngồi dậy, nhưng eo lại bị từng đợt khoái cảm khuếch tán kích thích đến căn bản không dùng được lực.

"Tiểu huyệt, huhu rất căng...... Đừng...... Nhanh như vậy!"

d*m thủy còn chưa kịp trào ra lại bị dương v*t thô dài đẩy trở về, bao vây lấy quy đầu của anh, Hạ Nhai sướng muốn bay lên, mỗi lần cắm vào đều ác hơn lần trước, tinh hoàn nặng nề đánh lên mông Đường Miên, toàn bộ căn phòng đều quanh quẩn tiếng đập bành bạnh giòn vang.

Cơ thể Đường Miên bị đâm cho không chịu khống chế, chân nhỏ run lên đem tài liệu xếp thành ngọn núi nhỏ trên bàn rơi vãi đầy đất, cái bàn đã cũ càng không chịu được quấy nhiễu này, chân bàn theo tiết tấu của hai người phát ra tiếng kẽo kẹt làm người khác ê răng.

"Tiểu huyệt sắp bị thao hỏng rồi...... Huhu Hạ Nhai...... Nhẹ, ô......" tiếng nói của Đường Miên đều hóa thành mảnh nhỏ, giống như chỉ có thể dựa vào vận khí, nếu cô nói đúng lúc Hạ Nhai rút ra thì có thể nhiều thêm mấy chữ, nếu cô nói đúng lúc Hạ Nhai đâm vào bên trong vậy chỉ có thể nhận mệnh từ cổ họng phát ra mấy tiếng kêu dâm đãng.

"Cái bàn này sụp thì càng tốt." Hạ Nhai cúi xuống ôm eo Đường Miên phòng ngừa cô bị quăng ngã: "Về sau Miên Miên dâm đãng sẽ mãi mãi nhớ rõ...... Anh thao em đến sụp cả bàn!"

Không cần sụp cô cũng nhớ kỹ rồi! Đường Miên dùng cả tay cả chân mà quấn lên người Hạ Nhai, nửa người dưới huyệt nhỏ cũng cắn chặt muốn chết, tình đến chỗ sâu cô thậm chí cũng không biết mình rốt cuộc đang kêu to cái gì, ngay cả tinh thần đều bị khoái ý tuyệt đỉnh kia làm cho hoảng hốt.

Cuối cùng tinh dịch của Hạ Nhai cách một tầng màng hơi mỏng va chạm ở cửa tử cung của cô, trong nháy mắt kia Đường Miên thậm chí có loại ảo giác giống như bị bắn vào bên trong, tinh dịch nóng bỏng dũng mãnh bắn vào tử cung, làm cô thật lâu cũng không phục hồi lại tinh thần.

Trong phòng đã là một mảnh hỗn độn, tài liệu rơi đầy đất như đang không tiếng động lên án hai người làm tình quên cả hoàn cảnh, dương v*t của Hạ Nhai thậm chí còn chưa rút ra, vẫn chặt chẽ nhét trong tiểu huyệt của Đường Miên như cũ.

Đường Miên nói chuyện đều hữu khí vô lực: "Em cảm thấy...... hẳn là trước kì thi cuối kì không nên đến gặp anh mới đúng."

Mỗi lần tới tìm anh, đến cuối cùng đều phát triển trở thành như vậy, Hạ Nhai ngày đó ở siêu thị thuận tay cầm hai hộp áo mưa, hiện tại cũng dùng gần hết...

"Sao hả, sợ chậm trễ anh ôn tập?" côn th*t của Hạ đại lang đang nhét trong tiểu huyệt của Đường Miên bất giác mà cứng lên.

"Hoàn toàn ngược lại, em đến nhiều một chút, anh mới có thể ôn tập thật tốt."

Bằng không đầy đầu đều nghĩ đến việc thao Cừu nhỏ, anh xem sách cũng không vào.

Đường Miên mới không tin chuyện ma quỷ của Hạ Nhai: "Anh cũng đừng quên, lớp chúng ta và lớp 6 tiền đặt cược cuối cùng chính là từ anh đi thực thi, đến lúc đó bị chê cười sẽ rất mất mặt."

Thì ra là Cừu nhỏ lo lắng cái này, Hạ đại lang ném đuôi sói lại đẩy mông hướng vào chỗ sâu trong thịt mềm đụng một chút, đâm cho Đường Miên lập tức ô một tiếng, lúc trừng mắt về phía Hạ Nhai vừa vặn đối diện với ánh mắt đã định liệu trước của anh:

"Chuyện này em cứ yên tâm đi, bọn họ phải thua là điều không thể nghi ngờ."

***

64 cmt từ 64 bạn khác nhau đăng chap tiếp theo