Nhật Ký Dưỡng Thành Nữ Bá Vương

Chương 525: Ta chính là cao thủ tuyệt đỉnh



Một trận gió lạnh thổi tới, ánh mắt đờ đẫn của Linh Lung lại rõ rệt hơn mấy phần.

Rõ là cảm giác được hơi lạnh đang áp sát rất gần.

Con ngươi nàng ta tối lại, ngay lập tức nàng ta nghiêng người tránh né.

''Soạt'' một tiếng, lưỡi dao trong tay Thất Xảo không hề đâm trúng cổ tay Linh Lung, nhưng vẫn kịp lưu lại một đường máu trên đó.

Cảm giác đau đớn khi da thịt bị cắt trúng khiến Linh Lung đang trong trạng thái mơ hồ bỗng trở nên thanh tỉnh.

Nhìn nữ hài trước mắt mình, nàng ta đâu có trong bộ dạng máu me khắp người chứ?

Đây chẳng phải là tiểu cung nữ mới theo hầu cạnh Sở Khuynh Ca sao?

Sở Khuynh Ca đáng chết, lại sai một tiểu cung nữ tới ám sát nàng ta? Còn bỏ thuốc nàng ta?

Gương mặt Linh Lung toát lên vẻ âm u lạnh lẽo, nàng ta không nhớ ra lúc nãy mình đã nói gì.

Nhưng, chắc chắn nàng ta đã tiết lộ chuyện gì đó.

Đáy mắt chợt hiện lên tia sát khí.

Lúc Thất Xảo vung dao bổ tới lần thứ hai, nàng ta nghiêng người lùi lại, đột ngột xoay người tung ra một chưởng.

Thất Xảo không ngờ nàng ta hồi phục nhanh như vậy, quả nhiên loại thuốc này có tác dụng không lâu đối với một người có công lực thâm hậu.

Không kịp tránh, chưởng mà Linh Lung đánh ra đã tới ngay trước mặt, Thất Xảo chỉ đành tung chiêu đón lấy.

Tay không đánh nhau, Thất Xảo sao có thể là đối thủ của Linh Lung được?

Nội lực thâm hậu của Linh Lung mạnh mẽ ập tới, Thất Xảo chỉ cảm thấy lồng ngực nhói đau, cả người lập tức bị đánh bay ra xa.

Một tiếng ''bụp'' vang lên, Thất Xảo bị ngã văng khỏi cửa sổ, cứ thế ngã xuống mặt đất.

''Chỉ có chút tài mọn mà dám ngông cuồng trước mặt ta!''

Linh Lung chậm rãi đi tới, nàng ta nhìn xuống Thất Xảo bấy giờ đang nằm trên đất, bộ dạng rất chật vật để bò dậy.

''Sở Khuynh Ca phái ngươi tới giết ta, chính xác là muốn ngươi tới nộp mạng, loại chủ tử như vậy, ngươi vẫn còn can tâm tình nguyện theo hầu ư?''

Nàng ta bước tới trước mặt Thất Xảo, con ngươi lạnh lùng thoáng híp lại, dưới bàn tay, chân khí dần ngưng tụ lại.

''Không có ai phái ta tới cả, là do ta ngứa mắt loại nữ nhân xấu xa như ngươi mà thôi.''

Thất Xảo đảo mắt một lượt, trong lòng hơi có cảm giác hoảng sợ.

Một chưởng vừa rồi của Linh Lung quá bạo, đã làm tổn thương nguyên khí của nàng ta, giờ mà muốn bỏ chạy cũng không còn kịp nữa rồi.

Không lẽ, nàng ta thật sự phải chết ở đây sao?

Nếu nàng ta thật sự chết đi thì liệu công chúa xấu xa có nể tình nàng ta xả thân vì mình mà đối xử tốt hơn với lũ trẻ một chút, cho chúng ăn nhiều hơn, mặc ấm hơn không?

Thất Xảo hít sâu một hơi, giây phút Linh Lung tung một chưởng kia xuống, nàng ta đã giơ tay lên, kết thành một chưởng tập hợp toàn bộ sức lực của mình đón lấy.

Nếu đã không thể chạy trốn nữa, vậy thì chỉ đành liều mạng chống cự mà thôi.

Chờ chết, không phải chuyện nàng ta thích làm!

''Không biết lượng sức!'' Linh Lung cười lạnh, một chưởng này, chắc chắn sẽ đoạt mạng Thất Xảo!

Thất Xảo không biết tự lượng sức mình, nhưng cho dù phải chết, nàng ta cũng tuyệt đối không ngồi khoanh tay chịu nhận lấy cái chết một cách dễ dàng!

Đôi bên đáp chưởng vào nhau, Thất Xảo chỉ thấy một luồng lực cực mạnh xông vào lòng bàn tay mình, giống như bị một lưỡi dao sắc bén đục khoét, nhanh chóng thâm nhập vào tận nội tạng của nàng ta.

Nhưng không ngờ, đúng lúc luồng nội lực kia chuẩn bị nuốt trọn tim gan nàng ta, đột nhiên, bên trong cơ thể Thất Xảo lại ngưng kết thành sức mạnh cực kỳ lớn.

Nàng ta vung tay một cái, luồng lực mãnh liệt kia lập tức xông thẳng về phía Linh Lung!

Linh Lung hoàn toàn không ngờ được, cũng không kịp đề phòng, một tiếng ''ầm'' vang lên, nàng ta đã bị một chưởng kia của Thất Xảo đánh bay.

Thân thể văng vào gốc cây cổ thụ cách đó không xa, giây phút nàng ta đâm sầm vào cái cây đó, thân cây lập tức kêu ''rắc'' một tiếng, gãy rồi!

Linh Lung ngã xuống đất, từ khóe miệng chảy ra một ngụm máu tươi.

Nàng ta trông thấy Thất Xảo vẫn đang đứng trong vườn, thở hổn hển vài hơi xong, tầm mắt của nàng ta dừng lại đằng sau lưng Thất Xảo, sắc mặt lập tức trở nên xám ngoét!

Hốt hoảng! Hoảng đến mức nhất thời hít thở không thông!

Thất Xảo thật không dám tin vào mắt mình, nàng ta nhìn xuống đôi bàn tay của chính mình, sợ tới mức người nảy lên một cái.

''Ta trở nên lợi hại như vậy từ lúc nào! Trời ơi! Ấy vậy mà ta lại là một cao thủ tuyệt đỉnh!''