Nhật Ký Nữ Thần Báo Tử

Chương 25



Kai Evans đi theo Anatolia vào phòng, anh đứng khoanh tay, tựa người vào cửa:

- Em đang giận hả?

Đúng là Anatolia đang giận, cô không muốn tách ra khỏi anh dù chỉ là một phút, trước chỉ là vì yêu anh, bây giờ lại thêm một lý do lo lắng nữa, nhưng cô cũng giận mình không đủ mạnh mẽ để bảo vệ anh. Cô quay đi, nhét nốt mấy quyển sách vào trong ba lô:

- Em không có.

Anatolia cũng biết cô không có lý do gì để giận cả, chỉ là do sự ích kỉ nhất thời của cô, vậy nên cô cũng không cần mọi người thuyết phục mình thêm nữa mà ngay lập tức đồng ý, nhưng cô không hề dễ chịu. Kai Evans đi đến từ phía sau, ôm lấy cô:

- Xin lỗi, vì anh không đủ mạnh mẽ, anh sẽ không nhường Cedric nữa, nên Cedric sẽ không thể bắt anh một cách dễ dàng đâu. Xin lỗi vì để em lo lắng.

Anh cảm thấy vài giọt nước mắt rơi trên mu bàn tay mình, nhẹ nhàng thở ra, tự nhủ cô khóc được là tốt rồi. Từ hôm qua cô đã mím môi chịu đựng, cố tỏ ra mình không yếu đuối, nhưng anh biết nội tâm của cô không sắt đá như thế.

- Anh đưa em tới trường.

- Có được không?

- Không sao, anh khỏe hắn rồi. Trong khi em học, anh sẽ ở đâu đó trong trường như thư viện chẳng hạn.

Hai người chưa nghĩ đến anh và cô công khai cùng nhau đến trường sẽ gây ra làn sóng mạnh mẽ đến mức nào, cô cũng quên luôn chuyện mình chưa nói với hai bác chuyện mình có bạn trai. Nhưng cô cũng không quan tâm, cũng lắm cô sẽ ngả bài, miễn không nói anh là ma cà rồng thì sẽ không có chuyện gì quá lớn.

Bùng nổ rõ ràng nhất có lẽ là lớp cô, Julia Berlinda trợn mắt nhìn Kai Evans thân mật hôn tạm biệt cô, dù hành động này không quá khó gặp nhưng giữa hai người vẫn tỏa ra không khí ngọt ngào và mờ ám.

- Nếu anh ở thư viện thì có cảm giác được Cedric đến đây không?

- Bọn anh có thể cảm giác được sự xuất hiện của ma cà rồng từ rất xa, em biết tốc độ di chuyển của bọn anh rồi đấy. Nên không cần phải lo đâu.

- Vậy em nhờ anh một việc được không? Nếu Laurent xuất hiện, anh để em nói chuyện riêng với chị ấy nhá?

Mặt Kai Evans đanh lại, anh đăm chiêu suy nghĩ một lúc, Anatolia biết anh đang lo lắng, tựa như cô lo lắng anh sẽ một mình chạy đi tìm Cedric vậy.

- Được, nhưng anh sẽ không ở cách em xa, chỉ cần có động tĩnh, anh lập tức sẽ ra tay.

- Không thành vấn đề.

Anatolia không cho rằng Laurent sẽ làm gì mình, nhưng dù sao cô cũng không muốn lấy tính mạng mình ra trêu đùa, có Kai bên cạnh vẫn chắc chắn hơn. Nhưng cô không ngờ, Laurent không những đến, còn dẫn theo cả Cedric, cô chưa kịp cảm thấy gì thì Brian bên cạnh đã cứng người lại, đề phòng, theo bản năng, cậu bảo vệ luôn hai người con gái bên cạnh mình.

- Brian?

- Cedric đến đây, Kai đã rời đi rồi!

- Cái gì?

Anatolia bật dậy, lẽ nào anh không thèm nhớ đến lời đảm bảo anh đã nói với cô sao? Anatolia đứng phắt dậy, định rời đi thì bị Brian kéo lại:

- Cậu cũng có khách!

Brian vừa nói xong chưa đến một phút, một bóng người đã xuất hiện ở cửa. Laurent đi đến, bàn tay mềm mại lướt qua, mọi học sinh trong lớp đều gục xuống ngủ, trừ Brian và Anatolia.

||||| Truyện đề cử: Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm |||||

- Chúng ta có thể nói chuyện không?

- Cedric tìm Kai làm gì, các người lại định làm gì anh ấy?

Anatolia kích động đứng bật dậy.

- Cedric sẽ không làm gì Kai cả, lần trước cũng thế, lần này cũng thế.

Anatolia cảm thấy một cơn giận chưa từng có, hẳn là không làm gì, nếu cô đến chậm, để Kai sử dụng hết sức lực cuối cùng của mình thì trên đời sẽ không còn ma cà rồng tên Kai Evans nữa rồi!

- Cedric chỉ đến để cảnh báo Kai, nhưng anh ấy không hề nghe. Bọn họ đã công bằng mà đánh cược, và Cedric đã giữ lời hứa, không làm hại các cô khi các cô đến cứu Kai. Còn chuyện Kai kiệt sức là do anh ấy tự chuốc lấy.

- Vậy lần này hai người tìm Kai làm gì?

- Thứ nhất, họ còn mối thù gia tộc phải trả. Thứ hai, Cedric biết Kai sẽ khuyên cô đi cùng dì mình.

- Vậy thì sao?

Laurent mỉm cười một cách ngạo mạn, cô ta nhíu mày:

- Tiểu thư không biết thật hay giả vờ không biết vậy, và các cậu cũng không nói cho cô ấy sao? Một Nữ thần báo tử sẽ thực sự thức tỉnh và trở nên mạnh mẽ khi nhìn thấy cái chết của người mình yêu thương nhất. Vậy nên Cedric chỉ nói với dì tiểu thư về sự xuất hiện đột xuất của ma cà rồng chứ không hề nhắc đến chuyện Kai Evans là bạn trai cô.

- Nhìn thấy cái chết của người mình yêu thương nhất, nghĩa là dì tôi sẽ tấn công Kai chỉ để tôi thức tỉnh năng lực của mình?

- Cô nên thấy những việc bà ấy đã làm, Anatolia Helen. Tôi cũng từng như vậy, tôi luôn nghĩ tôi làm đúng khi giết ma cà rồng, những sinh vật máu lạnh và tàn nhẫn, nhưng những việc tôi gây ra thậm chí còn tàn nhẫn hơn họ.

Anatolia khựng lại, việc Laurent nói có lẽ là việc cô gây ra với Cedric và Kai, nhưng việc đó chẳng thấm vào đâu đối với kẻ đã giết gia tộc của anh trong một đêm, thậm chí Kai còn chưa bao giờ trách Laurent về những chuyện xảy ra.

- Tôi biết Kai không trách tôi, anh ấy chỉ đau lòng, đó mới là anh ấy, đến bây giờ vẫn không thay đổi.

Laurent lên tiếng khi Anatolia định nói gì đó:

- Nghe này, Cedric không hề muốn tấn công Kai mà chỉ muốn bảo vệ anh ấy. Vậy nên cô cũng đoán sai một chuyện, phù thủy và Nữ thần báo tử bị giết không phải Cedric ra tay, Kai cũng biết điều đó. Lần đụng độ này là do Kai đã cố bảo vệ Nữ thần báo tử tên Nella đó.

- Tại sao? Kai bị tấn công bởi một nhóm phù thủy cơ mà?

- Tôi tin tiểu thư có đủ thông minh để nhận thức được chuyện gì đang xảy ra.

Laurent chỉ nói đến như thế ròi quay người nhảy ra ngoài nhanh như một cơn gió, Anatolia quay lại nhìn Brian:

- Cô ấy vừa nói gì vậy? Không lẽ mọi chuyện thực sự xảy ra như thế, mình phải hỏi Kai!

Vừa lúc đó, tất cả học sinh bị thôi miên, bao gồm Caroline đều tỉnh lại, Brian kéo tay Anatolia lại:

- Khoan đã, cậu định tin tất cả những gì cô ta nói sao?

- Cậu nói có khi nào vì chuyện này mà hai anh em họ lại đánh nhau không?

- Cậu nên nhớ điều này, Anatolia ạ. Mình nói Kai không mạnh bằng Cedric, không có nghĩa là hai người họ chênh lệch quá nhiều. Kai không yếu ớt như cậu tưởng.

Anatolia ngồi xuống, theo bình thường thì Caroline sẽ ngẩng lên và hỏi có chuyện gì xảy ra, nhưng Caroline lại đột nhiên im lặng mà nhìn thẳng Anatolia, ánh mắt cũng không phải của cô nữa mà sâu thăm thẳm:

- Ana, anh có việc phải đi bây giờ. Brian và Rain sẽ bảo vệ em cho tới khi anh trở lại.

Anatolia giật mình, tuy Caroline đang thì thầm nhưng cô nhận ra đây là giọng của Kai. Lần trước anh cũng đi vài ngày và suýt chút nữa cô đã mất anh.

- Anh định đi đâu, anh đi bao lâu?

- Một vài ngày. Anh.. đi cùng Cedric. Anh không muốn làm em lo nhưng cũng không muốn giấu diếm em. Ana, hãy làm theo những gì chúng ta đã thỏa thuận, hãy đi theo dì em nếu bà ấy đến tìm.

* * *

- Cậu vẫn ngu ngốc như xưa, Kai ạ!

- Thế vì sao anh lại chỉ nhận một nô lệ máu vậy? Cedic, phải nói là chúng ta ngu ngốc như nhau.

- Đừng dạy đời anh với cái bản mặt đó.

Cedric gằn giọng, ngoại hình hai người vẫn giống y hệt nhau ngoài việc Cedric trông tàn bạo và khát máu hơn, còn Kai Evans vẫn mang một bộ mặt không cảm xúc, nhưng khi Cedic nghiến răng thì anh lại thoáng cười.

- Và cậu nghĩ rằng để cô ta trở thành một Nữ thần báo tử thực thụ là điều đúng đắn, cho dù như thế sẽ khiến công sức bấy lâu của cậu đổ sông đổ bể?

- Em chưa bao giờ trốn tránh vì sợ bị anh giết, đúng ra em đã chuẩn bị cho điều đó từ rất lâu rồi. Cho nên anh đừng hi sinh kẻ khác một cách vô ích nữa, cũng đừng tìm cách giết Nella Gabatoxic.

- Cho dù bà ta đã tìm cách giết cậu?

- Đó không phải là âm mưu của anh sao? Anh khiêu khích Nella Gabatoxic giết nhũng phù thủy và Nữ thần báo tử kia, xong rồi chạy đến đây khiêu khích bà ấy, để bà ấy nhắm đến em. Rồi anh lại ra tay trước, để bà ấy tưởng rằng em đã bị giết, ngay lập tức chạy đến tìm Ana để bảo vệ cô ấy khỏi anh.

Cedric cau có vì bị đoán đúng.

- Em không biết anh tốn công tốn sức đi đường vòng như vậy làm gì, nhưng từ đầu tới cuối, anh vẫn không muốn để Ana trở thành một nữ thần báo tử thật sự.

- Cậu nghĩ rằng anh đang thương cảm cho hai người thì cậu sai rồi!

Kai dựa vào cột nhà của một công trình đang thi công dở, nhìn Cedric, Cedric cũng gằn giọng lại:

- Anh không sợ cậu hận anh, nhưng anh không cho phép cậu vì hận anh hay mải yêu đương mà quên lãng mối thù của chúng ta, vậy nên anh chưa động vào Anatolia Helen, nhưng cậu đừng khiến anh phải ra tay thủ tiêu cô ta trước.

- Anh, anh có muốn sống không?

- Bây giờ cậu lại dám uy hiếp ngược lại cả anh?

- Không, em chỉ muốn hỏi, bởi vì bây giờ em mới biết thế nào là tực sự muốn sống. Vậy nên em sẽ không dễ dàng hi sinh để anh hút máu, cũng không dễ dàng chấp nhận điều ngược lại.

- Cậu thay đổi rồi.

- Em biết, nhờ Ana mà anh mất đi một đứa em trai ngốc nghếch dễ sai bảo rồi đấy.