Nhất Niệm Thành Ma

Chương 18: Thử lại lần nữa đi



Mộng Dao lập tức khiến mọi người chú ý.

Chỉ nghe nàng nói: "Trưởng lão chủ khảo, linh châu chưa thể dò xét ra thiên phú thì sao lại kết luận là bị loại?"

"Cái này..." Trưởng lão chủ khảo không ngờ Mộng Dao lại nói chuyện cho Phương Thần.

"Đúng thế, ta cảm thấy nên tính là thông qua, có lẽ là vì thiên phú quá kinh người cũng khó nói."

"Đúng đúng đúng." Các trưởng lão khác nhao nhao lên tiếng.

Địa vị của Mộng Dao siêu phàm, tất nhiên họ biết nên đứng về phe nào.

Trưởng lão chủ khảo thấy vậy cũng biết không thể loại bỏ Phương Thần như vậy, thế là nói: "Không thì như vầy đi, ở chỗ †a còn có linh châu dự bị, để đệ tử này kiểm tra lại lân nữa."

Mộng Dao lạnh lùng nhìn về phía ông ta: "Nếu có dự bị thì vì sao không lấy ra mà lại trực tiếp tuyên bố bị loại?"

Trưởng lão chủ khảo ứa mồ hôi lạnh, chỉ có thể giải thích: "Là do nhất thời chưa nhớ ra thôi”

Thế là ông ta lại lấy ra một viên linh châu, nhưng trong linh châu này cũng có đá Vẫn Minh.

"Thử lại lần nữa đi." Trưởng lão chủ khảo lạnh lùng nói với Phương Thần.

Phương Thần liếc nhìn ông ta, nếu không đoán sai thì kẻ trước mắt nhất định là người của La Vân.

Trong lòng hắn cười lạnh, lại để tay lên linh châu lần nữa. Đùng! Nhưng linh châu vẫn trực tiếp vỡ ra như vừa rồi!

Cả sảnh lại rơi vào yên tĩnh, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?

"Quả nhiên?!"

Mộng Dao thầm nghĩ trong lòng, không ai chú ý tới hai mắt nàng có ánh vàng lướt qua, đã thấy rõ cảnh linh châu nổ tung.

Nàng thấy trong khoảnh khắc đó cả linh châu phủ kín điểm sáng, bởi vì quá mãnh liệt nên mới trực tiếp nổ tung!

Nói cách khác thiên phú của Phương Thần vượt xa cực hạn dò xét của linh châu, trên cả cấp chín.

Nàng chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, tò mò nhìn Phương Thần.

"Nam nhân này càng ngày càng thú vị.' Trong lòng nàng thầm nói, cũng càng hiếu kì về Phương Thần. Trưởng lão chủ khảo nhìn thấy linh châu lại nổ thì trên

mặt tràn đầy kinh ngạc.

*Ta không tin!" Ông ta lại lấy ra một viên linh châu, lần này ông ta dùng đến tận mười viên đá Vẫn Minh trong đó.

Đùng! Nhưng linh châu vẫn nổ tung!

Lúc này trưởng lão chủ khảo không biết nên làm sao cho. phải, bởi vì ông ta đã không còn linh châu.

Mộng Dao thấy thế thì thản nhiên nói: "Sao không tiếp tục.

Trưởng lão chủ khảo chỉ có thể lúng túng đáp: "Không còn linh châu."

Mộng Dao thấy thế thì nói: "Nếu đã như vậy thì để hắn trực tiếp thông qua đi, nếu hẳn thật sự không được cũng sẽ không qua nổi ải thứ hai."

"Đúng đúng đúng." "Ta cảm thấy Mộng sư điệt nói rất đúng."

Các trưởng lão khác cũng nhao nhao nói hùa theo.

Trưởng lão chủ khảo thấy vậy cũng biết không cách nào. phản bác, biết ải thứ nhất không thể loại bỏ Phương Thần.

Cuối cùng ông ta cắn răng, chỉ có thể tuyên bố Phương Thần cũng thông qua kiểm tra.

"Cái tên này quá may mắn, vậy mà cũng qua được."

"Đúng thế đúng thế, vừa rồi sao đến phiên ta lại không nổ. chứ?”

"Hừ, may mắn thì thế nào, hẳn nhất định sẽ bị loại ở ải thứ hai!"

Mọi người đố kị nhìn Phương Thần, đặc biệt là những kẻ bị loại càng ganh ghét căm hận.

Sắc mặt La Ngạo âm trầm, nhưng vẫn tràn đầy khinh thường: "Một tên tạp chủng may mắn thôi, nhất định không qua được ải thứ hai."