Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1196: Toàn lực đánh lui! (Hạ)



Khối băng này trôi nổi giữa không trung, lớn chừng trăm trượng. Lôi Sơn trong đó không hề nhúc nhích, thế nhưng có thể thấy được trên đó xuất hiện một nết vứt nhỏ đang không ngừng lan ra cả tảng băng. Dường như phong ấn này cũng không thể duy trì được quá lâu.

Thấy được diễn biến nơi đây, Hồng Trân Nữ cũng sửng sốt, nàng còn chưa kịp suy tưởng gì thì Bạch Tiểu Thuần đã ngửa mặt lên trời rống lớn một tiếng.

Sức mạnh thân thể của hắn chỉ trong khoảnh khắc liền bùng nổ, không ngừng mà tăng lên. Cho đến khi da thịt trên người hắn cũng bắt đầu dao động, khí thế kinh khủng từ trên người hắn bùng phát ra.

Ngay lúc đó, mặt đất rung chuyển, vô số những hòn đá nhỏ bay lên, ngay đến một tảng đá to cạnh đấy cũng như vậy, thậm chí, một ngọn đồi gần đó lúc này cũng nứt ra thành vô số đá vụn, có điều chúng không rơi xuống đất mà lại bay lên không!

Đây chỉ là một phần, lúc này vô số đất đá, núi đồi ở bốn phía đều bay lên không rồi lao thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần. Thân thể hắn dường như đã trở thành lỗ đen ở trong lốc xoáy hút hết chỗ đất đá đó lại.

Ầm ầm ầm!

Tất cả đất đá đều ngưng tụ lại một chỗ thành từng tầng một dính lên người Bạch Tiểu Thuần. Ngay sau đó, một người khổng lồ kinh thiên động địa, cao lớn chừng trăm trượng liền đáp xuống Man Hoang nơi đây.

Đây đúng là, Nhân Sơn Quyết!

Thần thông này trước nay Bạch Tiểu Thuần cũng không dám dùng. Thế nhưng lúc này không sử dụng Thông Thiên Hà thuật pháp thì không được nữa rồi. Giờ phút này, lấy tu vi của hắn thi triển thần thông này, uy lực so với khi trước còn mạnh hơn nhiều. Chỉ sau một lúc nhờ rất nhiều tảng đá bay tới, hóa thân khổng lồ này của hắn đã biến từ một trăm trượng thành hơn bảy trăm trượng!

Tuy không đến mức có thể rung chuyển thiên địa nhưng cũng không kém là mấy. Sức mạnh thân thể của hắn vốn đang toàn lực bộc phát, lúc này lại kết hợp với Nhân Sơn Quyết, lập tức đột phá cực hạn!

Đây là biện pháp duy nhất hắn có thể nghĩ ra để giảm bớt sự chênh lệch giữa mình và Lôi Sơn tron trường hợp không thể sử dụng Bất Diệt Đế Quyền!

- Đi chết đi!

Bạch Tiểu Thuần hét lớn, miệng của người khổng lồ cũng theo đó mà truyền ra âm thanh như tiếng sấm. Ngay lúc này, người khổng lồ nhanh chóng bước lại, thân thể đụng thật mạnh vào gã Lôi Sơn đang bị đóng băng phía trước.

Hám Sơn Chàng!

Lúc này, hắn không hề che dấu nữa mà toàn lực bộc phát ra chiêu Hám Sơn Chàng này. Từ xa nhìn lại, hắn giống như một pho tượng hung thần thạch thú đang điên cuồng lao đi!

Đồng thời lúc này trên khối băng kia càng lúc càng xuất hiện nhiều vết nứt. Thậm chí khi Bạch Tiểu Thuần tới gần đó, hắn liền hạ thần niệm khiến cho toàn bộ tảng băng còn chưa kịp nứt ra hết, lúc này đã lập tức tự bạo!

Ầm một tiếng, khối băng tự bạo thân thể Lôi Sơn có ngừng lại một chút. Ngay lúc đó, hóa thân khổng lồ tạo thành từ Nhân Sơn Quyết của Bạch Tiểu Thuần liền đánh tới gã.

Trong nháy mắt, tiếng nổ vang lên chấn động thiên địa, nhật nguyệt vô quang, dù có mạnh mẽ như Lôi Sơn cũng run rẩy, toàn thân truyền ra những tiếng nổ vang, cả người bị đánh bay đi. Thế nhưng đây chưa phải là tất cả, nhờ có lực bộc phát của Nhân Sơn Quyết, lại phối hợp thần thông Hám Sơn Chàng, Bạch Tiểu Thuần lao nhanh tới gã Lôi Sơn vừa bị đánh bay đi, tay phải mạnh mẽ giơ lên, từ ngón cái với ngón trỏ tỏa ra hắc mang.

Toái Hầu Tỏa!

Mọi chuyện nói thì dài chứ trên thực tế chỉ diễn ra trong chớp mắt, từ lúc Bạch Tiểu Thuần thi triển Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết cho đến những thần thông khác đều là nối liền không dứt, lưu loát nhanh gọn, vô cùng quyết. Lúc này hắn lại sử dụn Toái Hầu Tỏa, nắm lấy cổ Lôi Sơn. Tiếng nổ vang lên, Lôi Sơn rít gào, hắc quang từ trên cơ thể gã bộc phát ra, hai tay giơ lên, gắng gượng chống đỡ ngón cái và ngón trỏ của hóa thân Bạch Tiểu Thuần.

Những tiếng răng rắc không ngừng vang lên trong cơ thể Lôi Sơn, hắc mang trong mắt gã vô cùng mãnh liệt. Dưới sự chống cự của gã, Bạch Tiểu Thuần không cách nào triển khai Toái Hầu Tỏa một cách thuận lợi được.

Không chút chần chờ, người đá Bạch Tiểu Thuần lập tức vung bàn tay ra, ném mạnh Lôi Sơn xuống đất. Ầm một tiếng, mặt đất xuất hiện một cái hố sâu, ngay khi Lôi Sơn bị đánh xuống đó, người đá Bạch Tiểu Thuần liền nắm bàn tay lại, trực tiếp đánh hơn mười quyền vào trong cái hố kia.

Mỗi một quyền đều làm cho mặt đất chấn động, làm cho cái hố kia càng sâu, thậm chí xung quanh đó còn xuất hiện vô số vết nứt.

Ngay lúc này, từ bên trong cái hố phát ra một tiếng gào, bầu trời lần nữa lại nổ vang lên. Quyền cuối cùng của Bạch Tiểu Thuần bị cản lại, thậm chí còn bị một lực lớn đánh bật ra. Lôi Sơn ở bên trong hố sâu, toàn thân bị đánh rách ra vô số vết thương, tóc tai bù xù, thậm chí còn có nhiều chỗ chảy ra máu đen. Có điều hắc mang trong mắt lại làm thể lực gã bùng phát, thân thể cũng từ dưới hố bay lên.

Thế nhưng ngay lúc này, ở mi tâm của người đá bỗng nứt ra, đồng thời ở trong người đá, bản thân Bạch Tiểu Thuần cũng xuất hiện một khe hở từ giữa mi tâm phía dưới mặt nạ... Từ đó lộ ra con mắt thứ ba!

Thông Thiên Pháp Nhãn!

Con mắt ở mi tâm người đá liếc quanh rồi dừng ánh mắt ở trên thân thể đang bùng nổ của Lôi Sơn!

Ngay lập tức, toàn thân Lôi Sơn chấn động, dường như gã đã bị một sức mạnh vô hình bao trùm gã, điều khiển thân thể gã, làm gã vốn đang giãy dụa, bỗng đứng yên trên không!

Ngay lúc đó, Bạch Tiểu Thuần điều khiển người đá nhảy lên, hét lớn một tiếng, nâng tay phải lên rồi đánh mạnh một chưởng xuống thân thể đang bị dính "Định Thân Thuật" của Lôi Sơn!

Ngay khi chưởng đó đánh xuống, Bạch Tiểu Thuần cũng đồng thời sử dụng Bất Tử Cấm! Bất Tử Cấm này hóa thành vô số hắc ti dung nhập vào bàn tay.

Lôi Sơn bị đánh trúng chưởng này, toàn thân run rẩy, gã lại một lần nữa bị đánh vào trong hố sâu dưới đất. Mà lúc này người đá của Bạch Tiểu Thuần cũng tự tan rã, từng khối đất đá ầm ầm rơi xuống. Chỉ trong có vài giây mà tại nơi đây, một ngọn núi cao tới mấy trăm trượng được chồng ra!

Mà trong ngọn núi này còn có vô số hắc ti di chuyển hình thành phong ấn, hết sức phong ấn Lôi Sơn.

Làm xong tất cả những chuyện này, thân thể Bạch Tiểu Thuần cũng lảo đảo, nhanh chóng lui về sau, đi tới Thiên Chu. Mặc kệ Hồng Trần Nữ đang há mồm trợn mắt, Bạch Tiểu Thuần lại điều khiển Thiên Chu. Cả con thuyền giống như một cự thú đang rít gào, nhanh chóng bùng nổ tốc độ, nổ vang một tiếng, xuyên qua hư vô mà bay thật nhanh, chỉ trong chớp mắt đã đi thật xa.