Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1514: Trường Sinh Đăng! (2)



Nhưng trong phạm vi tám phía xung quanh, theo màn trời tầng tám bao phủ, thình lình hình thành một cái lồng cực lớn!

Cái lồng này chính là màn trời chụp xuống, không phải là màu xanh lam, mà là lộ ra màu xám trắng. Cùng lúc đó, theo trời cao bị lấy đi hơn phân nửa, đã gần như trong suốt, thậm chí đều có thể nhìn thấy được hư không tối tăm ở phía sau màn trời!

Lúc này khí tức của Thông Thiên đạo nhân có phần dao động, một sự bất an mãnh liệt cùng nguy cơ khiến cho hắn vào giờ phút này phát ra tiếng gầm khẽ. Hắc phong ở bốn phía xung quanh không ngừng gào thét cuốn lên, muốn lao ra khỏi đây. Nhưng trong thời gian ngắn, nó lại không có cách nào làm được.

Trong chớp mắt khi tâm thần Thông Thiên đạo nhân tâm thần đang chấn động. Trong mắt Bạch Tiểu Thuần càng thêm băng hàn. Tay trái hắn bấm quyết giơ lên, lại chỉ một chỉ. Trong miệng giống như thiên lôi vậy, phóng ra âm thanh kinh thiên.

- Vạn thọ vô cương!

Bốn chữ này từ trong miệng Bạch Tiểu Thuần truyền ra, trong chớp mắt, khí tức trường sinh từ trên người của hắn xông lên trời, không ngờ ở trong toàn thế giới này, ở bên trong toàn bộ thiên địa này, từ trong không trung huyễn hóa ra... Vô số chữ thọ!

Mỗi một chữ thọ, đều mang khí tức trường sinh của Bạch Tiểu Thuần. Tất cả những chữ thọ lớn nhỏ, số lượng nhiều tới mức khó có thể hình dung. Chỉ là nhìn sơ qua, rốt cuộc không thể ít hơn so với kiếm thủy tinh trước đó!

Mới vừa xuất hiện, nó lại ầm ầm lao thẳng đến màn trời hiện tại đang bao phủ Thông Thiên đạo nhân. Trong nháy mắt nó đã lục tục xuất hiện ở trên cái lồng này, không phải xuyên qua, mà là ẩn vào bên trong!

Theo dấu vết, có thể nhìn thấy được vô số chữ thọ này, mỗi một chữ đều tản ra khí tức kinh người, khiến cho màn trời giống như được gia tăng. Lực lượng phong ấn của hắn càng thêm cường hãn, đã vượt ra khỏi cực hạn nào đó!

Bên trong, lúc này hơi thở của Thông Thiên đạo nhân càng thêm gấp gáp. Trong tâm thần có cảm giác bất an, không ngừng bạo phát, khiến cho hắn có một dự cảm mãnh liệt, nếu như mình không có cách nào rời khỏi cái lồng từ màn trời này, như vậy... sẽ có đại hung hiểm hạ xuống!

- Phải mau chóng rời khỏi nơi đây!

Thân thể Thiên Tôn thoáng lắc mạnh một cái, tính lao ra. Nhưng bất luận hắn thi triển thủ đoạn gì, rốt cuộc đều ở trong khoảng thời gian ngắn, khó có thể phá tan được. Trong sự nguy cấp, Thiên Tôn gầm khẽ, bấm quyết. Đạo Môn ly cung của hắn chợt được triển khai.

Ly cung thuộc hỏa. Trong nháy mắt khi ly cung vừa được triển khai, bốn phía xung quanh Thông Thiên đạo nhân lại có thiên hỏa vô cùng vô tận, lửa cháy mạnh hừng hực, ầm ầm khuếch tán về bốn phía xung quanh, giống như muốn đi đốt cháy tất cả những gì ngăn cản nó trở thành tro bụi.

Đúng lúc này, trong mắt Bạch Tiểu Thuần có sát ý vô cùng mãnh liệt. Hắn không để ý tới màn trời đang bị đốt cháy, tay phải của hắn lại giơ lên, bỗng nhiên chỉ về phía Thiên Tôn đang bị phong ấn.

- Ngươi sinh làm nến!

Trong chớp mắt khi Bạch Tiểu Thuần thốt ra những lời này, một tiếng nổ lớn vượt qua sấm sét, trực tiếp lại ầm ầm vang lên ở bên trong cơ thể của Thông Thiên Đạo Nhân đứng trên nền kiếm thủy tinh vỡ, trong màn trời!

Theo tiếng nổ tung, Thông Thiên đạo nhân phát ra một tiếng gào thét thê lương. Hai mắt của hắn chớp động một màu đỏ đậm, tóc tai bù xù. Thân thể hắn... Rốt cuộc lấy mắt thường có thể thấy được, hiện ra một tầng... sáp!

Tầng sáp này có màu trắng lạnh lẽo. Lúc này nó đang lan tràn trong phạm vi lớn. Chỉ trong chớp mắt một cái, nó rốt cuộc đã hoàn thành bao trùm tất cả, lại vẫn đang không ngừng dày thêm. Tất cả những điều này, khiến cho bất an của Thiên Tôn hoàn toàn bạo phát. Tu vi trong cơ thể hắn lại khuếch tán ra, hóa thành công kích phân tán ra bốn phía. Đồng thời, Thông Thiên đạo nhân gầm khẽ một tiếng.

- Đạo Môn, đoái cung!

Đoái cung không phải là nước, mà là sông ngòi!

Ở trong chớp mắt khi Thông Thiên đạo nhân mở miệng, nơi sáp đang bao trùm thân thể hắn, nhất thời lõm xuống, bốn phương tám hướng xung quanh hắn lại trực tiếp hóa thành đầm lầy. Đầm lầy này mang theo sự ăn mòn mãnh liệt, đủ để dung hòa tất cả, giống như muốn đi trung hòa sắp của bản thân, còn muốn đi ăn mòn phong ấn ở màn trời tám phương này!

Ầm ầm. Trong những tiếng động vang lên, chấn động thiên địa. Đầm nước ăn mòn này khuếch tán ra, phối hợp với những Đạo Môn Pháp trước đó, khiến cho màn trời tầng tám vỡ nát từng mảng. Nhưng... theo những chữ thọ này gia tăng, màn trời vẫn bao phủ!

Mặc cho Thông Thiên đạo nhân thi triển pháp lực như thế nào, Đạo Môn của hắn tuy mạnh, nhưng vào giờ phút này, ở dưới đạo pháp trường sinh của Bạch Tiểu Thuần, rốt cuộc vẫn không cách nào hoàn toàn phá vỡ!

Mà sáp bao phủ ở trên người hắn mặc dù cũng bị đầm nước ngăn cản, lan tràn chậm một ít, nhưng vẫn còn kiên cường dẻo dai vô cùng, khiến cho da của Thông Thiên đạo nhân dần dần hóa thành màu trắng, toàn thân giống như trở thành một... người sáp!

- Đáng chết, đáng chết!

Thông Thiên đạo nhân lộ ra thần sắc dữ tợn, ngửa mặt lên trời gầm thét giận dữ. Ở trong tiếng rít gào này, hình như có pháp lực mạnh hơn, từ trong cơ thể hắn bạo phát ra. Mắt thấy sáp trên da của hắn đều xuất hiện dấu hiệu vỡ nát. Lồng màn trời bốn phía xung quanh cũng bắt đầu muốn tan vỡ...

Đúng lúc này, Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, nhắm hai mắt lại. Nhưng chỉ một lát. Khi hai mắt hắn lại mở ra, trong ánh mắt của hắn thình lình xuất hiện... lửa ngập trời!

- Trường sinh, thành đèn!

Thân thể của Thiên Tôn giống như ngọn nến, ở trong nháy mắt khi hai mắt Bạch Tiểu Thuần đang khép lại chợt mở ra, đột nhiên... cháy lên!

Đây chính là Trường Sinh Quyển của Bạch Tiểu Thuần diễn biến ra thần thông thuộc về bản thân hắn, có tên là... Trường Sinh Đăng!

Bạch Tiểu Thuần thở hổn hển, sắc mặt có chút tái nhợt. Đạo pháp Trường Sinh Quyển, thi triển Trường Sinh Đăng, tuy là hắn lần đầu tiên triển khai ra, nhưng lại giống như đã hiện lên ở trong đầu ngàn vạn lần giống nhau, hoàn toàn không có một chút trúc trắc nào. Đây vốn chính là lực lượng đặc biệt của Trường Sinh Quyển, kết hợp với đạo niệm của bản thân trở thành đạo pháp tuyệt thế.

Nhưng nó lại tiêu hao cực lớn, cũng khiến cho Bạch Tiểu Thuần có chút ăn không tiêu. Chỉ là triển khai đạo pháp này, lực trường sinh trong cơ thể hắn rốt cuộc đã tiêu hao gần như bảy phần!

Tu vi tiêu hao, không phải là phạm vi Bất Tử Quyển khôi phục được. Bất Tử Quyển khôi phục chỉ là thương thế của hắn. Thân thể của hắn, tu vi tổn hao, lại cần thổ nạp mới khôi phục được.