Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1741: Đuôi



Nhất là ở trước mặt Tà Hoàng cùng Thánh Hoàng, Quảng Mục nhất định phóng ra tia sáng kỳ dị cường đại. Cho dù lần này ở bên trong mạng nhện tranh đoạt thất bại, có thể có công lao hiện tại này ở trong tay, hắn cũng nhất định sẽ thu được Tà Hoàng trọng thưởng.

Trái lại, Tư Mã Vân Hoa lần này không chỉ sẽ mất đi miếng thịt Chúa Tể đã tới tay, còn mất đi mặt mũi, trả giá rất lớn. Tuy rằng không có nguy hiểm tới tính mạng, nhưng thật sự có chút thời gian, bản thân là Thiên Tôn, mặt mũi cũng rất quan trọng.

Tất cả những điều này, đều đang chợt lóe lên ở trong đầu Bạch Tiểu Thuần. Hắn lại giống như là sói xám lớn nhìn thấy được con dê trắng con, hai mắt phát ra ánh sáng, nắm cơ hội này. Lúc này trong tiếng rít gào, thân thể hắn còn đột nhiên lùi về phía sau, Hắn giơ tay phải lên. đại kiếm bắc mạch lại trực tiếp bị hắn nắm ở trong tay. Hắn giúp đỡ Tư Mã Vân Hoa, hung hăng chém một cái về phía bàn tay khổng lồ của Quảng Mục đang chộp tới!

Đương nhiên trong miệng hắn còn không quên lấy lòng, lúc này nhanh chóng điên cuồng hét lên.

- Tư Mã đại ca, ngươi đi trước đi!

Hai câu này, hành động lần này, ra tay lần này, tuy rằng có vẻ nông nổi, nhưng từ trên thực tế mà nhìn nhận, Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn không có một chút động tác dối trá nào. Hắn thực sự không để ý tới sự an nguy của mình tới giúp đỡ Tư Mã Vân Hoa. Cũng là thực sự đánh ra toàn lực, tới giúp đỡ Tư Mã Vân Hoa đi ngăn cản.

Từng cảnh tượng như vậy, cho dù trong lòng Tư Mã Vân Hoa luôn luôn thâm trầm, cũng hiếm thấy một lần lộ ra sự xúc động. Trong lòng hắn rốt cuộc dâng lên một loại cảm động đối với hắn mà nói, rất xa lạ.

- Bạch lão đệ!

Tâm tình Tư Mã Vân Hoa không có cách nào hình dung. Ở dưới tình huống nhất định sẽ bị mất mặt này, ở trong tình thế này tất nhiên không có ai sẽ tới cứu viện, Bạch Tiểu Thuần lại xuất hiện, giống như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, khiến cho tâm thần Tư Mã Vân Hoa chấn động.

Tất cả những điều này nói ra rất dài dòng. Nhưng trên thực tế đều phát sinh trong điện quang hỏa thạch. Căn bản là không được phép Bạch Tiểu Thuần cùng Tư Mã Vân Hoa xúc động cùng quá nhiều ngôn từ. Trong phút chốc, hai người đều ra tay. Từng người bạo phát ra ra đòn sát thủ mạnh nhất, đối đầu với Quảng Mục Thiên Tôn.

Tiếng nổ lớn, trong nháy mắt ngập trời, chấn động tám phương. Dư âm còn giống như một trận gió bão hung bạo khuếch tán ra. Tư Mã Vân Hoa mặc dù tu vi không bằng Quảng Mục, nhưng cũng là Thiên Tôn tư cách lão luyện. Lần này hắn còn đánh cược tất cả ra tay, tất nhiên sắc bén.

Mà Bạch Tiểu Thuần chẳng những là Thiên Tôn trung kỳ, còn có thế giới chi bảo. Một kiếm hạ xuống, ánh sáng màu xanh lam kinh thiên, cùng với Tư Mã Vân Hoa, rốt cuộc nghịch chuyển một đòn phát cuồng này của Quảng Mục.

Ở trong tiếng nổ lớn giống như phải hủy thiên diệt địa này, Tư Mã Vân Hoa vì nhận hơn phân nửa, đứng mũi chịu sào, điên cuồng phun ra máu tươi, ngực còn lõm xuống. Nhưng ngay khi hắn sắp gặp nguy cơ, Bạch Tiểu Thuần một kiếm ngăn cản, chém tan dư âm. Đồng thời, tay trái hắn còn giơ lên nắm lấy vai của Tư Mã Vân Hoa, kéo mạnh về phía sau một cái.

Ầm một tiếng. Hai người trực tiếp phát ra tiếng nổ, đột nhiên lui về phía sau.

Trong lòng Tư Mã Vân Hoa cảm động. Nhất là nghĩ đến từng cảnh tượng lúc trước mình nhằm vào Bạch Tiểu Thuần, hắn lần đầu cảm giác có chút xấu hổ. Lúc này trong mắt hắn lộ ra sự cảm kích. Đồng thời, Quảng Mục bị hai người phá tan thần thông, toàn thân dĩ nhiên giận dữ.

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi đâm đầu vào chỗ chết!

Quảng Mục mắt thấy miếng thịt béo tới tay, lại bị Bạch Tiểu Thuần phá hoại như thế, trong lòng ủy khuất. Mắt hắn đỏ đậm một mảnh, rốt cuộc hung hăng vỗ một cái vào ngực. Hắn không tiếc đạo chủng của mình lại bị hao tổn, tu vi toàn thân tùy ý bạo phát, tốc độ rốt cuộc lại tăng cao. Hai tay hắn giơ lên. Lần này mục tiêu của hắn rốt cuộc không phải là Tư Mã Vân Hoa nữa, mà là Bạch Tiểu Thuần!

- Vậy xem thử, có người nào tới cứu ngươi hay không!

Nhưng ngay khi Quảng Mục ra tay, trong nháy mắt, Tư Mã Vân Hoa hung hăng cắn răng, bỗng nhiên ra tay. Hắn vẫn làm không được chuyện, một khắc trước vừa được Bạch Tiểu Thuần cứu, một cái chớp mắt tiếp theo lại lập tức bán đối phương đi.

Nếu như nơi đây chỉ có hai người bọn họ còn tốt. Nhưng hôm nay nhiều người nhìn như vậy, Tư Mã Vân Hoa hắn vẫn còn muốn mặt.

Cùng lúc đó, Linh Cửu Thiên Tôn cùng Trần Tô đều đang do dự. Sau đó, bọn họ đột nhiên xoay người. Cùng lúc bọn họ nếu như không ra tay, một khi Bạch Tiểu Thuần cùng Tư Mã Vân Hoa bị ngăn cản, Thánh Hoàng nhìn thấy tất cả những chuyện này, sau này khó tránh khỏi trong lòng sẽ có tức giận.

Mặt khác nếu đến lúc này còn không đi cứu, sợ là trong lòng Tư Mã Vân Hoa cũng có oán hận.

Cổ Thiên Quân cũng có chút do dự. Hắn thầm than một tiếng, cùng Trần Tô cùng với Linh Cửu gần như đồng thời xoay người lại. Trong nháy mắt ra tay ba người, chớp mắt lại dung hợp cùng Bạch Tiểu Thuần cùng với Tư Mã Vân Hoa phản kích ra, hình thành một mảnh thuật pháp gió bão ngập trời, trấn áp Quảng Mục Thiên Tôn!!

- Tại sao có thể như vậy được?

Quảng Mục Thiên Tôn mở miệng hít sâu một hơi. Hắn hiểu những Thiên Tôn của Thánh Hoàng Triều. Hắn biết bọn họ nếu không vì lợi ích của mỗi người, có lẽ còn có thể liên thủ. Nhưng ở dưới lợi ích của mỗi người, bọn họ là không có khả năng liên thủ.

Nhưng hiện tại cảnh tượng trước mắt này lại vượt ra khỏi phán đoán của hắn. Đối mặt với năm đại Thiên Tôn ra tay, cường hãn giống như Quảng Mục, cũng không có cách nào ngăn cản. Trong tiếng nổ lớn, Quảng Mục Thiên Tôn phun ra máu tươi, thân thể cũng thiếu chút nữa tan vỡ, lùi về phía sau.

Không có Quảng Mục ngăn cản, Bạch Tiểu Thuần lập tức nắm lấy Tư Mã Vân Hoa, hăng hái quay về. Ở dưới ánh mắt không thể tưởng tượng nổi của Tà Hoàng cùng Thánh Hoàng, năm người chia làm trước sau, ở trong từng tiếng rít gào phá không, tất cả chạy ra khỏi lỗ thủng mạng nhện, xuất hiện ở... bên ngoài lối ra!

Đến nơi này, cho dù là Cổ Thiên Quân cũng thở phào nhẹ nhõm. Trong mắt Tư Mã Vân Hoa mang theo sự cảm kích, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần cúi đầu thật sâu.

Hắn không nói gì thêm, nhưng sự cảm động trong mắt, đã đại biểu nhân tình này, Tư Mã Vân Hoa hắn nhớ kỹ!

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần đắc ý. Nhưng hắn loại biểu hiện ra ngoài cũng không có một chút đắc ý nào. Ngược lại hắn hỏi han ân cần, còn cùng đám người Linh Cửu nhỏ giọng nói chuyện.