Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 756: Chết không hối tiếc



Đến cuối cùng tất cả oan hồn trong Minh Hà bị vòng xoáy lôi đi, ngay sau đó sinh ra tiếng nổ rung trời và vòng xoáy sụp đổ!

Lực trùng kích của vòng xoáy sau khi phát nổ lan ra chung quanh, nước Minh Hà bắn ra bốn phía, chỉ trong nháy mắt đã có vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên, màn sáng phòng hộ cũng yếu hơn nhiều.

Tổng thể mà nói việc này có lợi cho Trường thành, Minh Hà phân tán và lỗ hỏng trong Minh Hà trên cao đã tu bổ hoàn toàn, người sử dụng lực lượng thúc dục bàn tay đánh vào Minh Hà phát hiện lỗ hỏng biến mất liền thở dài ai oán.

Oan hồn trên chiến trường chết quá nhiều nên rất trống trải, dưới lực trùng kích lớn như thế đám Luyện Hồn Sư không thể điều khiển oan hồn, bọn họ bị cắn trả tổn thương và oan hồn bỏ chạy ra các hướng.

Với năm đại quân đoàn đây chính là cơ hội tốt, đám người Bạch Lân không do dự, bọn họ lập tức giết ngược lại, màn sáng lại tiến lên phía trước, tu sĩ năm đại quân đoàn lao thẳng về phía trước.

Nhất là đám người Triệu Long giống như con ado sắc bén xung phong liều chết ở phía trước, chém giết không ít thổ dân và hồn sư.

Bạch Tiểu Thuần thở dài một hơi, hắn cũng không nghĩ tới Tụ Hồn Đan của mình sau khi cùng nổ lại có uy lực như thế.

- Kỳ quái, không lẽ uy lực lớn như vậy?

Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái, hắn cũng chú ý thấy đám đại nhân vật địa vị cao trong thổ dân đang nhìn chằm chằm tường thành, nhất là nhìn về vị trí của mình với ánh mắt thù hận và điên cuồng, nếu ánh mắt có thể giết người, như vậy Bạch Tiểu Thuần đã chết không còn mảnh xương vụn.

- Ah...

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần chột dạ, hắn cảm thấy quá nguy hiểm, nội tâm buồn khổ nhưng không có biện pháp gì khác.

Bạch Tiểu Thuần nhìn lên bầu trời, thế cục chiến tranh biến hóa liên quan nhiều đến cuộc chiến giữa Trần Hạ Thiên và nữ Thiên Nhân Cảnh áo đỏ.

Cuộc chiến Thiên Nhân không cho phép nữ tử áo đỏ phân tâm quá nhiều, lúc ra tay mang theo uy thế kinh thiên động địa, mây máu trên bầu trời quay cuồng, hai người đánh nhau rất kịch liệt, ẩn ẩn có khe hở thời không xuất hiện, mây máu cũng vỡ vụn rất nhiều.

Từ dưới mặt đất nhìn thấy khe hở thời không trên bầu trời, thậm chí còn phát hiện một ít khe hở lan xuống mặt đất, những nơi đi qua mặt đất không ngừng tan vỡ.

Bạch Tiểu Thuần sợ hãi khi nhìn thấy uy lực trận chiến Thiên Nhân, hắn nhìn thấy hồn tu thực lực Nguyên Anh bị khe hở xẹt ngang và hình thần câu diệt ngay lập tức.

- Thiên Nhân...

Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh, đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Thiên Nhân chiến đấu, có thể nói tâm thần hắn rung động rất mạnh, uy lực đã vượt xa cực hạn của phàm nhân, cũng khác biệt với tu sĩ bình thường.

- Dùng bản thân dung thiên địa, mượn lực lượng vô thượng của thiên địa...

Bạch Tiểu Thuần lẩm bẩm, hắn nhìn hai người trên bầu trời, chung quanh Trần Hạ Thiên và nữ tử áo đỏ, cho dù là gió mây đến hư vô đều biến thành pháp bảo của bọn họ, bị bọn họ dùng phương thức đặc thù ngưng tụ thành thần thông kinh thiên động địa.

Thậm chí hắn còn nhìn thấy chung quanh hai người xuất hiện vô số hư ảnh đến từ viễn cổ đang chinh chiến thiên địa...

Cũng may từ đại cục bên phía Trường thành đang chiếm cứu ưu thế thật lớn, từ khi màn sáng và tu sĩ không ngừng tiến lên phía trước, bởi vì hồn triều tan đi cho nên bảy mươi vạn thổ dân không còn oan hồn thủ hộ, chỉ có thể tự mình đối mặt tu sĩ năm đại quân đoàn và màn sáng áp bách nên liên tục lui ra phía sau.

Bạch Tiểu Thuần thở ra một hơi, hắn nhìn thấy quá nhiều cuộc chiến, thậm chí cũng tham dự không ít nhưng đây là lần đầu tiên tham gia cuộc chiến có quy mô hiện tại.

Bạch Tiểu Thuần đang thỏa lỏng, trăm Luyện Hồn Sư bên phía Man Hoang ngẩng đầu lên trời, oan hồn tán loạn, mặc dù Man Hoang đi bình chướng phòng ngự nhưng trăm Luyện Hồn Sư không cần tận lực điều khiển oan hồn, khi những Luyện Hồn Sư ngẩng đầu lên trời liền ngồi xuống, bọn họ lấy một cây nhang màu đen ra đốt và hít một hơi, thân thể run rẩy và nhắm mắt ngủ say.

Đồng thời chung quanh bọn họ có vô số hồn tu thủ hộ, trên đỉnh đầu các Luyện Hồn Sư xuất hiện từng sợi hồn phách.

Hồn phách vừa xuất hiện chính là bổn mạng hồn của bọn họ, chúng hình thành hồn ảnh và tỏa ra khí tức kinh người và cùng lao thẳng về phía Trường thành.

Màn sáng có thể ngăn cản Man Hoang nhưng không thể ngăn cản những Luyện Hồn Sư đốt nén nhang quỷ dị, bọn họ có thể bỏ qua màn sáng.

Bạch Tiểu Thuần đã phát hiện điểm này từ khi bị ám sát, hắn cũng nhìn ra mánh khóe.

Vào lúc thần hồn của các Luyện Hồn Sư xuất khiếu, Bạch Tiểu Thuần biến sắc, hắn lui ra phía sau và quan sát những thần hồn bay tới, hắn phát hiện hơn trăm thần hồn xuyên qua màn sáng và tiến vào bên trong!

Trong lúc bọn họ giết vào, trong năm đại quân đoàn và cả năm quân trưởng như Bạch Lân cũng bay ra ngoài, các Vạn phu trưởng cũng có hành động chặn đánh thần hồn trăm Luyện Hồn Sư kia.

Thần hồn trăm Luyện Hồn Sư bị ngăn cản cho nên không tiến tới gần Trường thành, nhất là ánh sáng từ con mắt vĩ đại trên Trường thành càng làm bọn họ kiêng kị, trong khoảng thời gian ngắn trên không trung diễn ra đại chiến.

Cùng lúc đó những thổ dân Man Hoang đều nhận được mệnh lệnh từ đại tù trưởng của mình, bọn họ giết đỏ mắt, liều lĩnh lao thẳng về phía Trường thành.

Tiếng nổ mạnh khủng khiếp liên tục vang lên, những cự nhân không quan tâm tử vong, cho dù không thể tấn công rung chuyển màn sáng cũng phải tự bạo ảnh hưởng màn sáng, thậm chí màn sáng đã mỏng manh như tờ giấy.

Đây là Man Hoang phản kích!

Màn sáng trận pháp không ngừng ảm đạm, mấy chục vạn thổ dân tự bạo đã làm màn sáng co rút ra phía sau, không ít tu sĩ năm đại quân đoàn không kịp rút lui nên bại lộ ra bên ngoài, đối mặt đám thổ dân đang điên cuồng, bọn họ không kiên trì được bao lâu liền chết đi.

Có người thê thảm nhất bị thổ dân bắt được và xé nát thân thể, bọn họ kêu thảm thiết, tâm thần mọi người trên chiến trường càng tái nhợt.

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần trắng bệch, hắn nhìn thấy một tu sĩ bị hai cự nhân xé nát và cắn nuốt, trên người những cự nhân kia xuất hiện dấu hiệu đột phá.

Thổ dân cũng cần tu hành, bởi vì không có linh khí cho nên phải hấp thu thần hồn lực, đối với bọn họ mà nói linh khí không khác gì nước mưa tưới tắm ruộng đất hạn hán, trong thân thể tu sĩ ẩn chứa linh khí cho nên thổ dân Man Hoang thôn phệ như ăn mỹ vị.

- Ăn bọn chúng.

- Thân thể tu sĩ, đã lâu chưa được ăn rồi...

- Ha ha, chính là mùi vị này!

Đám thổ dân càng ngày càng cuồng bạo, chúng liều lĩnh xung phong liều chết bắt lấy tu sĩ và không ngừng cắn xé.

Thổ dân tự bạo không những có thể ăn mòn màn sáng mà còn có thể ảnh hưởng tới tu sĩ, tổn thương càng lớn, trong đó có không ít tu sĩ trúng phải huyết nhục thổ dân tự bạo và bị ăn mòn xương cốt không còn.

Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần càng ngày càng đỏ hơn, cảnh tượng trước mặt kích thích hắn thật lớn, thổ dân ăn thịt người, hắn đã từng nghe nói nhiều nhưng chưa gặp lần nào.