Nhất Thế Thanh Hoan

Chương 13: Tôi vừa mới ôm một cô gái



"Chị làm sao vậy?" Chúc Khinh Hoan nhíu nhíu mày.

MC trên sân khấu đã bắt đầu phần mở màn của buổi tiệc tối nay, ánh đèn nơi đại sảnh cũng tối sầm lại, mọi ánh sáng đều tập trung vào phía sân khấu bên trên. Đôi mắt vừa rồi đỏ lên kia cũng bị giấu bên trong u tối, phảng phất như vừa rồi chỉ là ảo giác.

"Không có gì." Thanh âm Nam Ương bình đạm truyền vào bên tai.

Từ thanh âm này có thể nghe ra được, dường như xác thật không có chuyện gì cả. Nhưng Nam Ương không giống người dễ dàng đỏ mắt, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ lúc đi WC đã xảy ra chuyện?

Một lát sau, Nam Ương chủ động mở miệng: "Em hãy chuẩn bị tâm lý thật tốt, vừa rồi tôi mới ôm một cô gái, có khả năng là bị chụp được rồi."

Chúc Khinh Hoan ngẩn ra.

Không biết vì sao, trong lòng cô lại đột nhiên có chút hụt hẫng, tiếp theo là ẩn ẩn phát đau.

Cô đang thất vọng cái gì?

Không phải cô nên sớm minh bạch, kẻ có tiền chính là thích tùy tiện như vậy sao? Tùy tiện chỉ cần ở nơi mà cô không nhìn thấy, cô ấy sẽ không kiêng nể gì mà ôm một cô gái khác.

Cô vốn đã chuẩn bị tốt sau khi kết hôn hai người có thể sẽ bằng mặt không bằng lòng, nhưng cô lại không nghĩ tới, các cô vừa mới công bố tin tức kết hôn, đây là lần đầu tiên các cô công khai cùng nhau tham dự một buổi tiệc, Nam Ương lại cứ như vậy gấp không chờ nổi mà tìm người khác. Cô ấy thật sự vội vàng như vậy sao? Vội vàng đến mức chờ không nổi sau khi tiệc tối kết thúc đi đặt phòng, mạo hiểm bị phóng viên phát hiện, đều phải ở tại hiện trường buổi tiệc cùng người khác khanh khanh ta ta, nhĩ tấn tư ma?

Rất nhanh, thanh âm của Nam Ương đã đánh gãy dòng suy nghĩ miên man của cô.

"Là một người bạn rất lâu rồi không gặp, lâu lắm rồi, cho nên mới ôm một cái." Nam Ương tiếp tục dùng thanh âm nhàn nhạt nói, "Em đừng hiểu lầm tôi, hôm nào tôi dẫn em tới gặp em ấy. Thực xin lỗi, tôi hẳn là nên hỏi ý kiến của em trước."

Chúc Khinh Hoan nghe cô ấy giải thích, trong lòng sửng sốt vô cùng, mọi cảm xúc mãnh liệt vừa rồi đã chậm rãi rút đi. Sau khi rút đi, không khỏi cười tự giễu trong lòng.

Người ta ôm bạn mình một cái mà thôi, bản thân đã suy nghĩ lung tung rồi.

"Chị ôm bạn chị, hỏi tôi làm gì?" Chúc Khinh Hoan nhẹ giọng trả lời.

"Chỉ có nhận được sự cho phép của em tôi mới có thể ôm người khác."

Thanh âm của Nam Ương vẫn nghe không ra cảm xúc gì, nhưng Chúc Khinh Hoan lại tựa hồ có thể xuyên qua bóng tối, nghe thấy sự chung thủy ẩn bên trong đó.

"......" Chúc Khinh Hoan quay đầu đi chỗ khác, cắn môi dưới, cằm run nhè nhẹ, "Tại sao?"

Tại sao sự "cho phép" của cô lại quan trọng như vậy?

Nam Ương như là nghe được một vấn đề ngu ngốc vô cùng, "Hửm?" Một cái, ngay sau đó vẫn là kiên nhẫn giải thích: "Bởi vì tôi là người của em. Nếu đôi tay này của tôi muốn chạm vào người khác, đương nhiên hẳn là phải nhận được sự đồng ý của em."

Cô.... Người của cô sao?

Cô cũng có thể có được một người hoàn hoàn chỉnh chỉnh sao?

Nam Ương đè thấp thanh âm, tiếp tục nói: "Nếu thật sự bị chụp được, tôi sẽ dùng toàn lực áp xuống. Thực xin lỗi, tôi không nghĩ tới sẽ tạo thành phiền toái cho em."

Chúc Khinh Hoan trầm mặc trong chốc lát, giọng nói mềm nhẹ: "Không cần xin lỗi tôi, tôi không tức giận."

"Ừm."

Nam Ương không nói nữa. Cô ấy ở trước mặt nhiều người không thích nói chuyện lắm, lần này nói nhiều như vậy thực ra cũng là tình huống hiếm gặp.

Chúc Khinh Hoan nhân lúc xung quanh tối đen, lén lúc nghiêng nhẹ đầu nhìn lén Nam Ương bên cạnh.

Nam Ương ngồi cách cô không gần cũng không xa, sẽ không xa cách quá phận, nhưng cũng sẽ không quá mức chặt chẽ, nhìn ra được khát vọng cô ấy muốn tới gần, cũng đè xuống khát vọng đó như biểu đạt sự tôn trọng đối với cô. Ánh mắt Chúc Khinh Hoan dừng lại trên chiếc cổ trắng nõn thon dài của cô ấy, cùng với da thịt mịn màng nơi đầu vai. Nhịn không được nghĩ, thời điểm cô ấy ôm người kia, người kia có đụng chạm đến những nơi đó không? Tay của người kia sẽ đặt ở đâu trên người Nam Ương? Gáy? Hay là eo?

Được Nam Ương ôm là cảm giác thế nào?

MC trên sân khấu đã bắt đầu đọc tên từng vị minh tinh, sau đó lại đọc lên số tiền mà bọn họ đã quyên góp. Từng con số mang đầy hương vị tiền tài tràn ngập sân khấu, mọi người nghe thấy mặt mày hớn hở, hỉ khí dương dương, phảng phất như mọi người thật sự đã thực hiện được một lần từ thiện hoàn hảo, dường như những con số đó cũng đã đến tay của mỗi một hộ gia đình nghèo khó ngoài kia.

Nam Ương nghiêm túc lắng nghe MC trên sân khấu nói chuyện, tiến gần đến Chúc Khinh Hoan nhẹ giọng nói: "Sắp đến em rồi. Tôi đã thay em quyên góp một khoản kinh phí rất lớn, so với mọi người đều cao hơn."

Chúc Khinh Hoan không lên tiếng, nhưng lúc ánh sáng trên sân khấu gội chiếu vào nơi đáy mắt cô, thoạt nhìn lại mềm mại thêm vài phần.

Nam Ương xác thật đã dùng danh nghĩa của cô để quyên góp một con số phi thường đẹp, thời điểm con số kia được MC nêu lên, toàn trường đều truyền đến một tiếng "Ồ".

Vị kim chủ này thật sự là sẵn sàng chi tiền cho tiểu hoa a.

Rất nhiều người đều sôi nổi dùng ánh mắt hâm mộ nhìn về phía Chúc Khinh Hoan, gả cho hào môn thật tốt, ở trong giới giải trí mà tư bản có quyền lên tiếng này, về sau tinh đồ khẳng định là thông suốt, nói không chừng không bao lâu nữa liền từ một tiểu hoa nho nhỏ trở thành một đại hoa đán, thậm chí dùng quan hệ nhận được mấy cái cúp ảnh hậu cũng không có gì lạ.

Sau khi tiệc tối kết thúc liền bắt đầu phần các minh tinh chụp ảnh chung với nhau. Chúc Khinh Hoan biết Nam Ương khẳng định không thích trường hợp này, liền trước tiên nói với cô ấy đến WC tránh một lúc.

Chúc Khinh Hoan vừa lên sân khấu đã bị Hùng Tuyết Nhi của A.N.T kéo đến giữa nhóm. Hùng Tuyết Nhi hỏi cô bà chủ Nam đâu rồi, Chúc Khinh Hoan tìm cớ nói cô ấy đi rồi, Hùng Tuyết Nhi tỏ vẻ thất vọng, nói vốn là muốn tận mắt nhìn thấy người thật kìa, nghe tiểu Cẩm thổi cô ấy chỉ có trên trời không có dưới đất, tâm đều nghe đến ngứa.

Chụp ảnh xong, mọi người ai về nhà nấy, người phụ trách đi lên thu thập đồ vật, phóng viên hai bên đều sôi nổi ra về.

Chúc Khinh Hoan ngồi cạnh sân khấu, gửi Wechat nhắn Nam Ương để cô ấy trở về.

Lúc Nam Ương trở về vừa vặn gặp nhóm người đang đi ra ngoài, cho nên mới ở một bên đợi trong chốc lát, chờ đến ít người một chút mới đi vào đại sảnh. Trong đại sảnh cũng không còn bao nhiêu người, chỉ còn mấy vị phóng viên đang thu thập thiết bị.

Có thể là cô ấy có hơi chậm trễ thời gian, Chúc Khinh Hoan đang ngồi bên cạnh sân khấu đã bắt đầu buồn ngủ.

Đầu của cô cũng hơi nghiêng xuống, giống hệt hình ảnh chú vịt buồn ngủ đang rất hot trên mạng mấy hôm nay. Cô thật sự là quá mệt mỏi, thân thể giống như không còn thuộc về mình nữa, một khi rời khỏi ống kính, trong lòng hơi thả lỏng, nói ngủ liền ngủ.

Nam Ương đi đến dưới sân khấu, đứng trước mặt Chúc Khinh Hoan, cũng không lên tiếng, cứ như vậy nhìn cô, trong mắt mang theo ý cười sủng nịch. Chúc Khinh Hoan ngồi cạnh sân khấu rũ đầu, đôi mắt đã nhắm lại, tự nhiên không phát hiện Nam Ương trước mặt.

Rốt cuộc, cô cũng hoàn toàn chìm vào giấc ngủ, đầu lập tức ngã xuống.

Nam Ương giơ đôi tay đã sớm chuẩn bị tốt ra đỡ cô, để cô ngã vào khuỷa tay mình, ổn định vững chắc bế cô lên.

Xem ra nên nói chuyện lại với ông chủ của Giải trí Khiếu Thiên rồi, an bài công tác của Khinh Hoan ít một chút, đều mệt thành cái dạng này rồi. Cô ấy nhìn thấy thật sự là đau lòng vô cùng.

Nam Ương cứ như vậy ôm cô, một đường ôm tới trên xe Tiểu Diệp. Chờ đến lúc tới biệt thự rồi lại ôm cô từ trên xe xuống, một đường ôm cô trở về phòng.

Không được sự cho phép, Nam Ương không dám cởi quần áo của cô, chỉ có thể kéo khóa kéo sau lễ phục để ngực cô có thể thoải mái một chút. Nam Ương đắp chăn cho cô, chỉnh góc chăn thật tốt, nhìn lớp trang điểm trên mặt cô, do dự trong chốc lát liền đi đến toilet.

Cô ấy tìm thật lâu trên đài rửa mặt trong toilet mới ở trong đám chai lọ vại bình tìm được nước tẩy trang. Cô ấy cầm nước tẩy trang lên đọc kỹ hướng dẫn sử dụng ở mặt sau chai, lại tìm thấy bông tẩy trang, sau khi đổ nước tẩy trang lên mới trở lại ngồi xổm trước mép giường Chúc Khinh Hoan. Cô ấy cẩn thận mà ôn nhu dùng bông tẩy trang nhẹ nhàng lau lông mày cô, xương gò má, gương mặt, mũi, nhân trung, mỗi một nơi đều được lau sạch sẽ vô cùng. Sau khi lau xong, cô ấy lại cầm theo một chiếc khăn ấm, vì Khinh Hoan lau một lần nữa.

Khinh Hoan buổi tối trước khi ngủ hẳn là còn làm thêm nhiều bước chăm sóc da nữa. Nhưng mà Nam Ương lại đối với những thứ đó một chút cũng không hiểu, cô ấy liền ngồi ở mép giường, tìm tòi thử quá trình chăm sóc da thông thường của con gái, học từng bước một. Sau khi học xong, cô ấy chạy quanh nhà cướp đoạt một vòng, mới tìm được toner, lotion, serum, kem mắt, hệt như học sinh tiểu học làm bài tập, mang toàn bộ mỹ phẩm dưỡng da mình tìm được bày lên giường, dựa theo trình tự các bước dưỡng da trong điện thoại theo thứ tự cầm lấy tới lui thoa lên mặt Khinh Hoan.

Khinh Hoan khi ngủ rất ngoan, tùy ý Nam Ương vụng về lau tới lau lui trên mặt cô, ngay cả lông mày cũng không nhíu lại.

Sau khi Nam Ương hoàn thành bước thoa dưỡng chất cuối cùng không khỏi cười cười trong lòng. Cô ấy chưa từng hầu hạ ai như vậy, thân phận của cô ấy từ xưa đến nay đều rất tôn quý, từ trước đến nay chỉ có cô ấy được người hầu hạ. Ngay cả là Khinh Hoan lúc trước cũng chưa kịp được Nam Ương chủ động chăm sóc, mãi cho đến Khinh Hoan rời đi, đều là Nam Ương là người được Khinh Hoan săn sóc chiếu cố.

Cũng đã làm xong không sai biệt lắm rồi, ngón tay Nam Ương cũng tạm dừng trên cằm Khinh Hoan. Ánh mắt cô ấy sáng quắc nhìn chằm chằm môi cô, mày hơi hơi nhăn lại, cực lực áp chế dục niệm trong lòng.

Áp chế đến mức, đáy mắt cũng hiện ra thống khổ.

Cuối cùng, cô ấy vẫn không làm ra bất luận hành vi vượt rào nào, chỉ là nắm lấy lọn tóc quăn phô tán bên gối của cô, nhẹ nhàng hôn hôn đuôi tóc mềm mại kia.

Một lần lạ, hai lần quen, lần này Nam Ương không còn đỏ tai nữa.

Cô ấy đang chuẩn bị trở về phòng nghỉ ngơi, bước chân liền dừng lại, lại đi đến phòng bếp dưới lầu làm một chén cháo trắng, bưng lên đặt trên tủ đầu giường của Khinh Hoan.

Vạn nhất khuya tỉnh lại thấy đói bụng thì sao.

Một giấc này của Chúc Khinh Hoan ngủ ngon vô cùng, hoàn toàn không biết bản thân bị chuyển đến dọn đi, một giấc này ngủ đến hừng đông.

Sau khi cô tỉnh lại, theo thói quen tính mở Weibo lên xem các loại tin tức, thuận tiền nhìn xem hình ảnh ngày hôm qua Nam Ương ôm bạn mình có bị lộ ra không.

Không nghĩ tới cô không những không thấy hình ảnh Nam Ương ôm người khác, ngược lại lại thấy hình ảnh Nam Ương ôm cô treo trên đầu đề. Trên hot search có ba mục từ đính kèm mới bức ảnh, trong đó có một cái đã đứng đầu bảng.

Chúc Khinh Hoan cả kinh mở to hai mắt.

Trong ảnh, hoàn cảnh xung quanh đã tối khuya, cùng với bóng dáng một nữ nhân ôm một nữ nhân khác. Người chụp ảnh hẳn là lâm thời mới mở máy ảnh lên chụp, chất lượng hình ảnh trung bình, chỉ có thể thấy được hình dáng đại khái. Tuy rằng ảnh chụp rất mơ hồ nhưng cũng có thể thấy rõ bản thân ngủ đến bất tỉnh nhân sự, cùng với khuôn mặt không tầm thường kia của Nam Ương. Cô ấy trong ảnh dường như đang cười, lại như là không cười. Tư thế cô ấy ôm cô rất cẩn thận, dường như sợ ngón tay dùng lực một chút sẽ lưu lại dấu vết trên chân cô, mà mái tóc quăn của cô lại quấn quanh cánh tay Nam Ương, hệt như rong biển cuốn lấy đàn cổ.

Mở phần bình luận lên.

Chúc Khinh Hoan bật cười.

[ Nghệ sĩ ghi-ta trên biển: A a a a a a ngọt quá đi!!!! Awsl!!!!! Cắn được người thật rồi????]

[ aysehj: Quỳ cầu kim chủ cũng yêu tôi, tôi không được [quỳ xuống] [quỳ xuống] [quỳ xuống] vừa đẹp lại có tiền còn cho người ta con đường sống không [khóc lớn] ]

[ Khối vuông ác ma đến từ biển sâu: Quỳ cầu phương thức liên hệ của bà chủ Nam, có thiếu tiểu tam không a? Loại không nhan không tiền không biết giận đây ạ [tình yêu] [tình yêu] [tình yêu] ]

[ Mỗi ngày viết đến hỏng mất Vô Tâm Đàm Tiếu: [đáng yêu] đừng có đoạt bà chủ Nam với tôi cảm ơn [mỉm cười] [mỉm cười] [mỉm cười] ]

[ Chính tông cá hầm ớt quần cộc: Cầu xin thần tiên các chị gái cùng xuất đạo đi, tôi sẽ trở thành fan đầu [quỳ xuống] [khóc lớn] [thân thân] muốn nhìn hai người cùng quay phim truyền hình [tán] ]

[ Ốc sên phái 123: Này 35 tuổi????? Còn nhiều tóc vậy sao????? ]

Chúc Khinh Hoan nhìn thấy trong phần bình luận có một cái liên kết siêu thoại tên là "Nam hoan nữ ái CP", trong miệng lẩm bẩm phun tào cái tên CP kì quái này, nhưng vẫn bấm vào xem.

Cô chưa bao giờ nhìn thấy nhiều người viết Fanfic cho một cặp đôi đã kết hôn đến vậy. Sự thật chứng minh, chỉ cần đủ giá trị nhan sắc, liền có rất nhiều liếm cẩu đến liếm nhan sắc của bạn.

Chúc Khinh Hoan click mở một Fanfic.

Trong Fanfic, Nam Ương và cô từ nhỏ đến lớn là thanh mai trúc mã của nhau, cô ấy từng nhìn thấy bộ dáng non nớt của mình, cũng từng nhìn thấy bộ dáng tùy hứng nhất của mình, đợi đến sau khi cô lớn lên, hai người liền thuận lý thành chương mà ở bên nhau. Cô ấy nâng đỡ cô theo đuổi mộng tưởng của mình, yên lặng mà ủng hộ hết thảy quyết định của cô, yêu cô, bảo hộ cô, mãi cho đến khi các cô già đi.

Cuối bài, còn có một đoạn viết cuộc sống hàng ngày của các cô sau khi về già. Nam Ương bưng cái ly tráng men cũ uống trà, Khinh Hoan đang ở trước gương thử bộ tóc giả cô vừa mới mua, các cô còn đánh đố nhau, xem ai năm trước mua giày nhiều hơn. Nam Ương cố chấp mà chạy tới mang toàn bộ giày hai người có bày ra, đếm kỹ từng đôi một, đếm xong mới phát hiện mình thua, vì thế thở phì phì đưa cho Khinh Hoan một tờ 50 đồng đã cũ, bảo cô chiều nay lấy đi mà chơi mạt chược.

Chúc Khinh Hoan nhìn những dòng văn tự đó, đầu ngón tay quyến luyến khẽ vuốt ve mặt chữ, trong mắt là rách nát giao triền giữa khát vọng và tuyệt vọng.

Cảm tình như vậy nếu có thể trở thành sự thật, thì tốt biết bao nhiêu.