Nhiệm Vụ Sinh Đẻ

Chương 163: Lời buộc tội lạnh lùng nhất



Khóe miệng anh vừa thu lại, khôi phục dáng vẻ lạnh lùng vô tình, sau đó buông tay cô ra, lập tức đi đến bồn rửa tay, vặn vòi nước, giống như vừa rồi tay mình sờ qua thứ dơ bẩn vậy, rửa nước nhiều lần…

Hành động này đâm vào mắt cô.

Sau đó, anh đứng thẳng người, không nhanh không chậm chỉnh lại trang phục, liếc cô trong gương, nói một câu: “Cố Hạnh Nguyên, nhớ kỹ, là cô khơi mào trước, nếu giữa chúng ta chỉ tồn tại mối quan hệ không đạo đức thì vậy thì—— tôi sẽ cho cô biết thế nào là không đạo đức thật sự!”

Anh nói xong câu đó thì bước chân tao nhã rời khỏi nhà vệ sinh.

Dường như anh ra vào nhà vệ sinh nữ rất tự nhiên.

Cố Hạnh Nguyên ngơ ngác nhìn trong gương, đột nhiên đau lòng chính mình…

Mũi bỗng nhiên có chút chua xót.

Tròng mắt bịt kín một tầng hơi mỏng hơi nước, cứ việc cô không nghĩ thừa nhận, nhưng Bắc Minh Thiện tuyệt tình thái độ vẫn là bị thương cô!

Anh còn giận cô ngày đó bay đến châu Úc không nói lời tạm biệt.

Anh còn giận cô bỏ nhà theo trai.

Thậm chí anh còn giận cô giấu giếm anh chuyện đứa bé…

Người đàn ông kia mãi mãi sống ở nơi tối tăm lạnh lẽo, sao cô có thể hy vọng cuộc sống của anh có ánh mặt trời?

Mười lăm phút sau.

Tiếp tục mở phiên toà.

Cố Hạnh Nguyên quay về chỗ bị cáo, vừa rồi đi vệ sinh nên sợi tóc vẫn còn ướt.

Khuôn mặt mộc tái nhợt không còn máu, giống như một búp bê tượng gỗ, yếu ớt làm cho người ta đau lòng.

Vân Chi Lâm vẫn tự tin.

Bắc Minh Thiện ngồi ở chỗ nguyên cáo, mặt vẫn lạnh như văng.

Trong lượt này, luật sư Jack của Bắc Minh Thiện lên tiếng trước——

“Thưa thẩm phán đáng kính, các vị bồi thẩm đoàn, tôi là luật sư đại diện cho anh Bắc Minh, đầu tiên tôi sẽ cho mọi người biết về con người của anh Bắc Minh. Anh Bắc Minh là người đứng đầu tập đoàn Bắc Minh Thị, danh dự và địa vị nổi tiếng là nhân vật đứng đầu thành phố A. Nhiều năm qua, anh Bắc Minh vẫn luôn khiêm tốn, chẳng những không có tin tức xấu nào, hơn nữa thường xuyên lấy danh nghĩa của công ty hoặc là bản thân quyên góp từ thiện, số tiền đó lên đến hàng trăm tỷ.

Thử hỏi một người giàu lòng yêu thương như thế, hơn nữa cũng không có quan hệ nam nữ lộn xộn, làm sao nói không có đạo đức? Vì vậy, luật sư của bị cáo chỉ trích anh Bắc Minh không có đạo đức, tôi cảm thấy khiếp sợ và tiếc nuối!

Tiếp theo, tôi muốn phản đối về bản sao thỏa thuận mang thai hộ do luật sư của bị đơn cung cấp! ”

Jack nói xong, sau đó liếc mắt với Bắc Minh Thiện, rồi lấy ra một tài liệu đưa cho thư ký phiên tòa trình lên cho thẩm phán xem.

“Thưa thẩm phán, đây mới là bản chính thỏa thuận bảo mặt năm đó! Bên tôi cũng tuyên bố trước tòa, đó không phải là bản thỏa thuận mang thai hộ mà luật sư bị cáo đã nói! Có thể thấy được từ đầu đến cuối tài liệu này không hề nhắc đến việc mang thai hộ, từ lúc bắt đầu ký thỏa thuận, hai bên ký kết thỏa thuận nhất định phải giữ bí mật bản thỏa thuận! Bây giờ, bị cáo đưa bản thỏa thuận này trình lên, chẳng khác nào xé bỏ quy tắc bảo mật! ”

Jack là luật sư nổi tiếng thành phố A, chuyên xử lý vụ kiện cho người giàu, có tiếng gian xảo.

Vân Chi Lâm nhíu mày, Bắc Minh Thiện vui mừng đắc ý, Cố Hạnh Nguyên càng nghe càng cảm thấy hoảng sợ trong lòng.

Jack cười cười, tiếp tục nói ——

“Tiếp theo, luật sự của bị cáo chỉ ra thỏa thuận mang thai hộ không hợp pháp ở nước ta, tôi vô cùng tán đồng! Nhưng tôi nhấn mạnh một lần nữa, đây là bản thỏa thuận bảo mật chứ không phải là thỏa thuận mang thai hộ. Tuy rằng trong thỏa thuận công bố, chỉ cần bị cáo sinh con trai cho đương sự của tôi, thì đương sự sẽ chi trả mười lăm tỷ bồi thường cho bị cáo! Mời mọi người chú ý, đây không phải là mang thai hộ mà đương sự của tôi quyết định mang thai với điều kiện không kết hôn. Càng quan trọng hơn, lúc đó bị cáo rất ngưỡng mộ đương sự của tôi, hơn nữa tuyên bố bằng lòng sinh con cho đương sự của tôi vô điều kiện! Có thể thấy được, này cũng không phải giao dịch không đạo đức, mà là bị cáo do ái mộ đương sự của tôi, sở dĩ làm ra giao dịch! ”

Jack vừa dứt lời, toàn phiên tòa ồ lên…

Ai cũng không ngờ lại xoay chuyển tình thế.

Cố Hạnh Nguyên đứng ở vị trí bị cáo, chân mềm nhũn, trán toát ra tầng mồ hôi mỏng…

Sắc mặt Vân Chi Lâm lạnh lùng, chợt đứng lên: “Tôi phản đối! Năm năm trước đương sự của tôi cũng không quen biết nguyên cáo, sao có thể ngưỡng mộ nguyên cáo chứ?”

Jack nhếch miệng cười, lại nhìn Bắc Minh Thiện một cái, Bắc Minh Thiện vẫn không thay đổi sắc mặt.

“Tôi xin thẩm phán cho phép tôi gọi một nhân chứng——”

Thẩm phán gật đầu: “Mời nhân chứng.”

Lúc cửa tòa án mở ra, Cố Hạnh Nguyên không ngờ là Cố Anh Thư!

Cố Anh Thư mặc quần áo chỉnh tề xinh đẹp đi đến chỗ nhân chứng.

Jack hỏi:” Xin hỏi cô Cố Anh Thư và bị cáo Cố Hạnh Nguyên có quan hệ gì?”

“Chị em! Gần đây tôi mới biết được tôi và cô ta là chị em không cùng huyết thống.” Thái độ Cố Anh Thư kiêu ngạo.

Jack gật đầu, lấy ra một tấm ảnh: “Xin hỏi cô Cố Anh Thư có biết người trên tấm ảnh không?”

“Tôi biết, người đàn ông trong tấm ảnh là Bắc Minh Diệp Long, phụ nữ là Cố Hạnh Nguyên.”

“Cô Cố Anh Thư, cô biết hai người trong ảnh có quan hệ gì không?”

“Quan hệ bạn học, không, tốt hơn so với bạn học một chút.”

“Cô biết Bắc Minh Diệp Long là ai không?”

“Tôi biết anh ta là cháu trai của Bắc Minh Thiện.”

“Vậy cô cho rằng cô Cố Hạnh Nguyên biết quan hệ của Bắc Minh Diệp Long và anh Bắc Minh Thiện sao?”

“Đương nhiên là biết! Cô ta không chỉ biết mà còn lợi dụng Bắc Minh Diệp Long để tiếp cận Bắc Minh Thiện! Mục tiêu của cô ta là Bắc Minh Thiện giàu có! Cô ta không cam lòng làm con gái rơi, không cam lòng tôi đeo vàng bạc, cô ta muốn ở bên cạnh người giàu có… ”

Cố Anh Thư vừa nói xong thì toàn phiên tòa ồ lên…

Vân Chi Lâm tức giận đến mức khàn giọng: “Phản đối! Phản đối nhân chứng của nguyên cáo nói không có căn cứ!”

Jack mỉm cười: “Thưa thẩm phán, nhân chứng Cố Anh Thư từng làm chị em với bị cáo, hai người sống với nhau mười mấy năm, lời cô ta nói không phải không có căn cứ.”

Thẩm phán nhìn thoáng qua Vân Chi Lâm: “Phản đối không có hiệu lực!”

Vân Chi Lâm tức giận ngồi xuống ghế, Cố Hạnh Nguyên ướt đẫm mồ hôi, trừng mắt nhìn Bắc Minh Thiện, cô không nghĩ tới người đàn ông này lại chạm đến ranh giới cuối cùng của đạo đức!

Tiếp theo, Jack lại lấy ra một bản báo cáo, trình cho thẩm phán xem ——

“Hiện tại, tôi phản đối tình trạng thu nhập và đánh giá tinh thần do luật sự của bị cáo vừa cung cấp!

Thử nghĩ xem một cô gái buộc nghỉ học rồi sang nước Mỹ chữa bệnh cho mẹ, trong năm năm, ngoại trừ bị cáo chăm sóc cho mẹ mình thì cũng chăm sóc cho đứa bé, cũng không ra ngoài làm việc, tiền sinh hoạt gần như dựa vào mười lăm tỷ trợ cấp mang thai.

Sau khi bị cáo về nước thì vào một công ty nhỏ làm trợ lý phòng kiến trúc, sau đó làm thư ký của đương sự của tôi ở Bắc Minh Thị, hơn nữa không bao lâu bị đương sự của tôi sa thải. Sau đó đương sự của tôi đã cho cô ta một thẻ đen không giới hạn, trong báo cáo cho ghi lại những khoản chi tiêu, sự thật chứng minh, bị cáo thu nhập cũng không ổn định, thậm chí vẫn dựa vào tiền bạc của đương sự tôi! Thử hỏi sao cô ta có thể đảm bảo tương lai cho đứa nhỏ chứ?”

Jack nói xong lại lấy ra mấy tấm ảnh mờ: “Mặt khác, tôi cung cấp một số ảnh chụp từ máy giám sát, bị cáo từng ở quán bar uống say đến mức không còn biết gì—— ”

Lúc Cố Hạnh Nguyên nhìn thấy ảnh quán bar thì chỉ cảm thấy đầu óc ầm một tiếng, sau đó cô lập tức rơi vào vực sâu. Cô khó tin mở to hai mắt, cô nôn nóng, lúc đó cô và Bắc Minh Thiện cá cược, từng ở quán bar của Bạch Điệp Quý hát 《Bạch Nguyệt Quang》, uống say đến mức không còn biết gì…

Jack hài lòng nhìn khuôn mặt khiếp sợ của Cố Hạnh Nguyên, tiếp tục ngoài cười nhưng trong không cười: “Vì vậy có thể thấy được, dưới tình huống có con nhưng bị cáo mặc kệ đứa bé không quan tâm, còn sinh hoạt không có chừng mực, uống say đến mức không còn biết gì, đêm không về ngủ. Thử hỏi đứa bé đi theo một người mẹ không bảo đảm thu nhập, sinh hoạt không lành mạnh thì có thể có tương lai gì chứ?”

“Tôi phản đối!” Vân Chi Lâm lại giận dữ đứng dậy: “Thưa thẩm phán, phản đối luật sư của nguyên cáo cầm mấy tấm ảnh đã kết luận sinh hoạt của đương sự tôi không lành mạnh, đây là vơ đũa cả nắm, vu khống cho người khác!”

Jack lại nhướng mày:”Thưa thẩm phán, năm đó bị cáo lén trộm một đứa con của đương sự tôi, cũng là hành vi không thành thật! Mà tôi cũng chỉ suy đoán hợp lý mà thôi.”

Thẩm phán cẩn thận đọc xong tài liệu do phía nguyên cáo cung cấp, thận trọng gật đầu, nhìn thoáng qua Vân Chi Lâm: “Phản đối vô hiệu!”

Vân Chi Lâm hít sâu, nắm chặt tay lại, nặng nề nhắm mắt lại.

Sau đó anh ta mở ra, cuối cùng lấy điện thoại trình lên ——

Vân Chi Lâm kết nối điện thoại với máy tính, sau đó phát một đoạn video.

Lại không nghĩ rằng ——

Trong video lại là video ở nhà Vân Chi Lâm!

Còn có hình ảnh anh ta cười ngây ngô trước ống kính…

Mọi người lập tức ngây người, không thể hiểu được.

Vân Chi Lâm bỗng nhiên giật mình, khó tin nhìn màn hình: “Tại sao lại như vậy? Không đúng, không phải là video này! Các người phải nhìn thấy video trong rừng cây bốc cháy, Bắc Minh Thiện ôm đứa bé vội vàng dập lửa! Còn có tiếng khóc thê thảm của Cố Dương Dương! Điều đó chứng minh Bắc Minh Thiện cũng không phải là người ba tốt, thậm chí anh ta sơ ý suýt để con trai mình bị lửa thiêu chết… Ông trời ơi, chuyện này không thể nào, vì sao video lại thay đổi?”

Vân Chi Lâm vội vàng cầm lấy điện thoại, không ngừng tìm kiếm, nhưng vẫn không nhìn thấy video quay tại buổi cắm trại dã ngoại đêm đó…

Cố Hạnh Nguyên nghe Vân Chi Lâm nói vậy thì đau lòng nhắm mắt lại, trong lòng hiểu rõ.

Tuy rằng cô không nghĩ tới Vân Chi Lâm lại quay video Dương Dương bị cháy mông ở buổi cắm trại hôm đó… Nhưng, càng không nghĩ có người trộm long tráo phụng đổi video đi…

Vân Chi Lâm tức giận trừng mắt Bắc Minh Thiện: “Là anh động tay động chân đúng không? Anh đúng là hèn hạ —— ”

Ánh mắt Bắc Minh Thiện lạnh lùng, không lên tiếng, khóe miệng cong lên nụ cười khinh thường.

Lập tức phía dưới bàn tán xì xào…

Thẩm phán gõ búa: “Im lặng! Luật sự của bị cáo cậu còn bổ sung gì không?”

Vân Chi Lâm lập tức xụi lơ trên ghế…

Cố Hạnh Nguyên khô héo nhìn vị trí nguyên cáo, từ đầu đến cuối Bắc Minh Thiện nhìn xa trông rộng, trái tim cô lập tức bị xé rách một đường, máu tươi bỗng nhiên trào ra, đau đớn không chịu nổi…

Thì ra đây là không có đạo đức thật sự mà anh nói sao?

Thậm chí anh không tiếc bịa đặt và bôi nhọ cô, không tiếc đổi trắng thay đen chuyện quá khứ, lạnh lùng tàn nhẫn đâm vào ngực cô một con dao!

Đó là lời buộc tội lạnh lùng nhất.

Sau khi im lặng một lúc lâu, Jack hăng hái đứng lên, cung kính gật đầu với Bắc Minh Thiện, sau đó nói lời cuối cùng ——