Nhóc Thanh Mai

Chương 8: Tiến vào



Editor: Byredo

Một chân Hạ Cẩn Ngôn chen vào giữa hai chân Tô Nhiễm, bắt đầu cọ xát hoa huy*t, chỉ lát sau đã cảm nhận được sự ướt át. “Từ Từ à…” Cuối cùng thì Hạ Cẩn Ngôn cũng không nhịn được, tách hai chân Tô Nhiễm ra, ôm lên đùi mình, kéo khóa kéo ra, giải phóng dương v*t đã nhịn từ lâu ra ngoài, giữ chặt eo cô, kìm nén mà cọ xát bên ngoài khe thịt.

“Ưm… chờ… a… chờ chút đã… Cẩn Ngôn không… muốn…” Sự va chạm của chàng trai khiến Tô Nhiễm không ngừng rên rỉ, vốn định ngăn cản động tác của anh, nhưng lại không thể nói thành câu hoàn chỉnh. truyen bjyx

Hạ Cẩn Ngôn nghe thấy tiếng rên rỉ của thiếu nữ thì càng thêm hưng phấn, dùng miệng lấp kín môi thiếu nữ, tùy tiện hoành hành bên trong, không ngừng chiếm đoạt, tay cũng không nhàn rỗi, chà đạp đôi thỏ trắng nõn, quả mọng bên trên đã từ màu phấn hồng biến thành đỏ bừng, Tô Nhiễm đầu váng mắt hoa, sau khi môi được tự do, thì chảy ra dòng nước miếng trong suốt.

“Đừng mà… không được… ưm…” Tô Nhiễm thử ngăn cản.

Hạ Cẩn Ngôn xé mở quần lót của Tô Nhiễm, không có quần lót ngăn cản, dương v*t trực tiếp tiếp xúc với hoa huy*t, đâm chọc vào âm đế bên trong, từng chút một.

“A… Đừng… Không được… ưm…” Nơi nhạy cảm nhất trên thân thể bị trêu chọc, Tô Nhiễm vừa sợ hãi vừa thoải mái, thân thể chưa bao giờ chịu kích thích như này, nức nở mà từ chối. Cùng với sự va chạm không ngừng của chàng trai, giọng nói cô càng ngày càng mê người, rơi vào tai Hạ Cẩn Ngôn thì như thuốc kích dục thượng hạng, khiến anh hận không thể cắm vào mà hung hăng đùa bỡn.

“Không được… không… không có bao… không thể cắm vào…” Tô Nhiễm vẫn còn sót lại chút lý trí, nhớ tới chuyện mang bao.

Nghe thấy lời này, Hạ Cẩn Ngôn nhịn ham muốn cắm vào xuống, bế Tô Nhiễm lên đi vào phòng ngủ của cô, trong lúc đi lại, gậy th*t cắm ở giữa hai chân thiếu nữ, cọ xát khe thịt và cửa huyệt, kích thích thiếu nữ không ngừng rên rỉ.

Hạ Cẩn Ngôn đặt Tô Nhiễm xuống giường, nhanh chóng đi vào phòng ngủ của mình, móc ra mấy cái “áo mưa” từ trong ba lô, rồi gấp gáp trở lại phòng ngủ của thiếu nữ.

Tô Nhiễm còn nằm ở trên giường, chưa kịp lấy lại tinh thần đã thấy Hạ Cẩn Ngôn xé vỏ ra, đeo bao vào gậy th*t, nuốt nước miếng, xem ra hôm nay không trốn thoát được rồi.

Hạ Cẩn Ngôn áp người xuống, hôn lên môi thiếu nữ, ngón tay mò xuống hoa huy*t giữa hai chân Tô Nhiễm, xoa nắn âm đế, cảm nhận được dòng nước bên trong cảm ra, ngón tay từ từ thăm dò vào để nới rộng. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.co. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

“A…” Tô Nhiễm cảm nhận rõ ràng được vật lạ trong cơ thể, bủn rủn mà cử động vòng eo, cố gắng giãy giụa lần cuối.

Bên trong vừa mềm vừa ướt, hút chặt ngón tay. Thịt nơi đó mềm mại, non nớt lạ thường, dưới thân Hạ Cẩn Ngôn căng đến lúc sắp nổ mạnh, nhưng vẫn chịu đựng mà dùng ngón tay từ từ thọc vào rút ra để nới rộng. Dần dần, anh cắm vào ngón thứ hai, ngón thứ ba, phá vỡ tầng tầng lớp lớp thịt mềm, kiên nhẫn mở rộng đường đi, đợi đến khi ngón tay thứ tư có thể đi vào thì anh rút tay ra, gác đôi chân trắng nõn thẳng tắp của thiếu nữ lên vai mình, gậy th*t để ở miệng huyệt, chậm rãi đi vào trong. Bên trong chặt chẽ ướt mềm, huyệt nhỏ cắn chặt dương v*t, không ngừng mút hút, làm anh sướng tới mức hận không thể hung hăng cắm vào. Anh kìm chế ham muốn cắm vào của mình, chú ý tới vẻ mặt của Tô Nhiễm.

Dù cho đã kiên nhẫn nới rộng, nhưng bởi vì dương v*t của người đàn ông quá lớn, hơn nữa đây còn là lần đầu tiên của Tô Nhiễm, nên bên trong vô cùng chặt chẽ, Tô Nhiễm vẫn cảm thấy hơi đau đớn, nhưng vẫn ở trong phạm vi chịu đựng được.

“Đau không, Từ Từ?” Hạ Cẩn Ngôn thấy Tô Nhiễm hơi nhíu mày, căng thẳng hỏi.

“Cũng được, không phải là quá đau… Anh động đi.” Tô Nhiễm bị cảm giác nửa vời tra tấn, bên trong trống rỗng, muốn có cái gì đó cắm vào, khó chịu vô cùng.

Hạ Cẩn Ngôn nghe thấy lời này, lại cắm vào trong thêm một chút, rồi đụng phải tầng trở lại trong đường đi. “Từ Từ, nhịn chút nha.”

Anh thở hổn hển, cẩn thận mà đâm xuyên qua.