Nô Lệ Của CEO

Chương 7: Khoái Lạc



Anh vác tôi trên vai rồi đi về phía phòng ngủ của tôi. Anh ấy đi đến cạnh giường tôi rồi nén mạnh tôi xuống giường một cách thô bạo.

“Anh làm cái gì vậy, Sở Nhiễm! Đau…” Tôi chưa kịp nói hết câu thì anh ấy đã tiến đến gần tôi. Anh ấy ghé mặt sát vào tai tôi và khẽ thì thầm.

“Chỉ cần cô nói với tôi rằng cô không muốn, tôi sẽ dừng những gì tôi đang chuẩn bị làm lại và tôi sẽ lập thức rời khỏi đây.”

Tôi không biết những gì đã diễn ra trong tâm trí tôi, bởi tôi cũng không có câu trả lời cho những gì anh ấy nói. Dường như những cảm xúc trong tôi đồng ý với những gì anh ấy định làm. Và tôi cũng không phủ nhận điều ấy. Mãi chìm trong suy nghỉ của chính mình. Tôi không biết rằng anh ấy tiến gần đến môi tôi. Anh ấy đã phủ môi mình lên môi tôi. Tôi có thể cảm thấy được đầu lưỡi của anh ấy đang xâm nhập vào trong khoang miệng của tôi, lưỡi anh ấy quấn lấy lưỡi tôi. Tôi không thể dừng lại dường như tôi đã chìm sâu vào trong nụ hôn ấy, tôi ôm lấy cổ anh ấy bắt đầu đáp lại nụ hôn ấy và tôi muốn nhiều hơn thế nữa.

Điều gì đang sảy ra với cơ thể của tôi? Nó dường như không còn là cơ thể của tôi nữa. Trống rỗng, ngứa ngáy, khó chịu, nó khiếm tôi ham muốn nhiều hơn, nhiều hơn nữa.

Suy nghỉ của tôi chợt dừng lại khi những ngón tay của anh ấy di chuyển trên người tôi, nó khiêm người tôi run lên vì nhột, những ngón ấy hướng đến ngực tôi. Ngón tay anh ấy vẽ những vòng tròn nhỏ ở núm vú. Tôi mới chợt nhận ra rằng trên người mình không hề mặc quần áo, trên người tôi chỉ có một chiếc áo choàng tắm che đi toàn bộ cơ thể vì tôi vừa mới tắm xong.

Tôi thở hổn hển khi tay anh ấy chơi đùa và siết chặt núm vú tôi. Cảm giác khoái lạc khiếm cơ thể tôi như bị nhấn chìm.

“Ah ah….”

Tôi không thể ngăn lại tiếng rên rĩ thoát ra khỏi miệng mình.

Cho đến khi anh ngừng trêu đùa vú của tôi, anh lại bắt đầu hôn tôi và lưỡi anh đi khắp trên cơ thể tôi. Anh hôn lên cổ, xuống ngực, đến rốn tôi, cho đến khi tôi nhắm chặt mắt lại vì tôi biết chính xác lưỡi anh sẽ đi đến đâu tiếp theo.

Một, hai, ba giây trôi qua.

Nhưng tôi vẫn không cảm thấy gì cả.

Mọi thứ trở nên yên tĩnh, như không có chuyện gì vừa xảy ra.

Tôi từ từ mở mắt ra. Lúc này tôi mới phát hiện đầu anh đang gối lên bụng tôi ngủ say.

Tôi ngồi dậy từ từ để tránh anh ấy thức giấc. Tôi không biết tại sao khoé môi tôi đột nhiên nhếch lên khi tôi nhìn thấy khuôn mặt đang ngủ say của anh ấy. Khuôn mặt ấy dịu dàng lúc ngủ anh khác với khuôn mặt lạnh lùng lúc anh ấy tỉnh. Bạn không thể tưởng tượng rằng người đàn ông này giống như một con sói bị bỏ đói lâu ngày. Một người khao khát những ham muốn trần tục.

Tôi không biết mình đang nghỉ gì, tôi chỉ biết bàn tay tôi dường như có sự sống của riêng nó, nó không nghe theo sự điều khiển của tôi. Bàn tay ấy luồn vào tóc anh chải tóc cho anh bằng những ngón tay của mình.

Tôi cứ tiếp tục tiếp tục chải tóc cho anh ấy, nhìn vào khuôn mặt đang ngủ say của anh ấy, rồi mĩm cười một cách bí mật.

Tôi nhẹ nhàng đỡ anh nằm lại ngay ngắn lại như thể sợ anh thức giấc, rồi tôi cũng từ từ nằm xuống bên cạnh anh, tôi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

****

Sáng ngày hôm sau, sau khi thức dậy tôi nhận được một cuộc điện thoại của Lục Doanh, cô ấy muốn gặp và nói chuyện với tôi. Vì vậy tôi quyết định rời giường sửa soạn lại bản thân một chút rồi mới đi gặp cô ấy.

Nhưng tôi vừa mới đứng lên. Liền bị một bàn tay nắm lấy kéo ngược tôi lại. Tôi mất đà ngã xuống giường. Cánh tay ấy liền siết chặt lấy eo tôi.

“Cô định đi đâu” Sở Nhiễm từ từ mở mắt nói.

“Anh quan tâm làm cái gì?” Tôi nhìn anh ấy bằng ánh mắt sắc bén.Mắt tôi mở to khi anh ấy bất ngờ lật người đè lên tôi.

“Vậy chúng ta có thể tiếp tục chuyện mà đêm qua chúng ta đang dang dỡ” Anh nói rồi hôn lên cổ tôi.