Noah Động Vật Chẩn Sở Bệnh Lịch Ký Lục Bộ [Quyển 1]

Chương 52: Con gián mặt người chết (2)



Editor: lynzmix

Beta: Shoorin Yumi

"Gần nhất chúng nó ở chung cũng không tốt lắm" Katrina chỉ chỉ một con gián có một cái râu bị đứt "Cookia và Jam còn thường xuyên công kích nhau, tuy rằng tôi đã cực lực can ngăn, nhưng hiển nhiên cũng không có tác dụng lắm"

Nếu có tác dụng mới kỳ quái đi?!

"Bình thường cho chúng ăn cái gì?"

Katrina lập tức trả lời "Mấy bé kẹo cái gì cũng ăn, có đôi khi tôi còn mua một ít hoa quả tươi ngon về cho chúng nếm thử nữa"

"Việc này cũng không có vấn đề gì, nhưng hoa quả tươi phải rửa thật sạch, phải chú ý vỏ trái cây có thể lưu lại thuốc hóa học có thể sẽ khiến chúng nó trúng độc chết" Lạc Tái lấy kính lúp ra cẩn thận quan sát hai con gián kia một chút, sau đó vừa ghi chép vừa hỏi Katrina phu nhân "Xin hỏi có sử dụng hộp tự dưỡng nhân tạo không?"

"Có. Bởi vì chúng nó luôn thích chạy loạn trong nhà, tôi sợ không cẩn thận sẽ đạp phải hoặc là ngồi lên chúng nó nên bình thường đều nhốt ở trong hộp tự dưỡng nhân tạo. Chỉ có lúc ra ngoài mới cho chúng nó đi ra hít thở không khí một chút mà thôi"

"Hộp tự dưỡng độ ẩm và độ ấm có chú ý bảo trì không?"

"A?" Katrina có chút khó hiểu "Còn phải chú ý tới độ ẩm và độ ấm nữa sao?"

"Đương nhiên" Lạc Tái buông bút, đẩy đẩy kính mắt, khí thế chuyên nghiệp lập tức áp qua cả nữ vương Prada "Tuy rằng đối với loài gián, độ ẩm bảo trì có thể hỗ trợ giống cái sinh sôi nảy nở, nhưng cũng bởi vì hộp tự dưỡng là không gian khép kín mà không phải trong hoàn cảnh tự nhiên, nên nếu độ ẩm quá cao sẽ làm cho vi khuẩn trong côn trùng phát triển gần giống như tình trạng bị mốc, sau đó khiến gián chết tập thể. Còn độ ấm thì nên duy trì ở nhiệt độ bình thường là 24 đến 32℃, nếu độ ấm quá cao sẽ xuất hiện tình huống các con đực công kích lẫn nhau."

"A!" phu nhân giật mình che miệng, lộ ra âm thanh sợ hãi than "Mấy bẹ kẹo của tôi, thật không ngờ chúng lại là những sinh mệnh nhỏ bé yếu ớt như vậy..."

"Ngoài ra không gian tự dưỡng cũng vô cùng quan trọng. Gián đực tồn tại lãnh địa ý thức, cho nên khi không gian tự dưỡng không đủ rộng, giữa giống đực rất có thể vì bảo hộ địa bàn mà tấn công lẫn nhau. Tôi đề nghị Katrina phu nhân nên suy xét gia tăng không gian tự dưỡng, hoặc cũng có thể giảm bớt số lượng gián lại"

"Không, không, tôi sẽ không để cho mấy bé kẹo phải chịu ủy khuất! Trở về tôi sẽ lập tức cho người chuẩn bị thêm vài hộp tự dưỡng nữa!" Katrina phu nhân hiển nhiên đối với Lạc Tái đã thêm vài phần kính trọng.

Phu nhân cao quý, đưa tay ra, đàn gián mang theo hoa văn mặt người đáng sợ liền bò vào trong ống tay áo của bà. Bà đứng lên, dùng ngón tay vuốt lại kiểu tóc, lại sửa sang một chút nếp nhàu trên váy, mỉm cười từ chiếc xắc nhỏ lấy ra một bình nước hoa xinh đẹp.

"Đây là tạ lễ cho bác sĩ. Thứ này do tôi tỉ mỉ điều chế, chỉ cần tích một giọt, người yêu của bác sĩ sẽ không bao giờ muốn rời xa. Một lọ này đủ để cho tình yêu của bác sĩ và người yêu giữ được lửa nóng kích tình suốt cả đời"

"......"

Lại nữa rồi! Lại nữa rồi lại nữa rồi lại nữa rồi!!!

Có lầm hay không vậy?

Cậu vốn còn đang cảm thấy dù là nuôi gián mặt người chết thì cũng không bằng cổ quái khách nhân!

"Bác sĩ, y thuật của anh khiến tôi rất hài lòng" Katrina phu nhân đóng túi lại, đeo lên đôi kính mắt mèo "Tôi sẽ suy xét việc giới thiệu phòng khám này cho một số người bạn của tôi trong những bữa tiệc. Thú cưng mà bọn họ dưỡng đa phần là những sinh vật kỳ diệu mà người thường không thể chịu được. Nhưng nếu ngay cả Địa ngục song đầu khuyển bác sĩ đều dám nuôi ở trong nhà, như vậy những thứ kia cũng chẳng là gì đúng không"

Tuy rằng cậu là bác sĩ thú y, cần phải bình tĩnh, nhưng ít ra...cũng phải hỏi cái gọi là mấy sinh vật kỳ diệu mà người thường không thể chịu được là như thế nào. Nếu hơn cả mấy loài cực hạn như Nhện lông hoa hồng (Grammostola rosea), rết khổng lồ nhiều chân, ếch độc Nam Mỹ thì cậu vẫn là xin miễn thứ cho kẻ bất tài này đi!!

"Xin, xin chờ một chút..."

Lạc Tái còn chưa kịp nói gì thì Katrina phu nhân đã nhận một cuộc điện thoại "Ừ, tôi biết rồi, mọi người cứ chuẩn bị sẵn bài diễn văn trong buổi họp kêu gọi đầu tư cho tốt đi, tôi sẽ tới ngay" lưu loát tắt đi chiếc điện thoại khảm kim cương "Thật có lỗi, bác sĩ, hiện tôi có chút bận, đành để sau này có cơ hội sẽ cùng anh trao đổi một chút bí quyết dưỡng mấy bé kẹo đi! Tạm biệt"

Giày cao gót phát ra từng tiếng thanh thúy 'cộp cộp cộp cộp' lấy tư thái cực kỳ lão luyện một bên xem đồng hồ một bên vội vã rời khỏi phòng khám, ngồi lên chiếc xe ô tô loại nhỏ, giẫm chân ga một cái, gào thét rời đi.

"Đây là thứ gì vậy?"

Bác sĩ Lạc cầm lấy bình thủy tinh đựng nước hoa, giơ lên dưới ngọn đèn. Thân bình hình tròn, hơn nữa màu nước hoa khiến nó trông như một quả táo nhỏ tươi xanh.

Bỗng nhiên bả vai trầm xuống một chút, thanh niên không biết lúc nào đã xuất hiện ở đằng sau, hơi cúi người, cánh tay vòng qua eo cậu, cằm theo thói quen để ở trên bả vai, thanh âm mềm nhẹ vang lên bên tai "Bác sĩ đang làm cái gì vậy?"

Lạc Tái cũng không cảm thấy tư thế này có gì không ổn, dù sao khi loài chó muốn làm nũng thì cũng rất thích tùy ý cọ cọ, củng củng. Cho dù giữa hai chân còn bộ phận tương đương xấu hổ nhưng chúng cũng quyết đoán nhào vào, đem đầu hướng bên trong dụi dụi "A, đây là lễ vật vị phu nhân vừa rồi lưu lại"

"Bác sĩ biết đây là cái gì sao?" .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trọng Sinh Trở Lại Bảo Vệ Gia Đình Của Tôi
2. Cô Ấy Biết Tất Cả
3. Hoa Viên Bệnh Viện Tâm Thần
4. Vợ Yêu Là Mẹ Đơn Thân Thuần Khiết Nhất
=====================================

"Không. Mang đi xét nghiệm một chút liền biết thôi mà"

"Ha ha..." yết hầu của Or nhẹ nhàng chấn động, phát ra tiếng cười khàn khàn mang theo gợi cảm mị lực "Bác sĩ, đây chính là 'bí dược của vu nữ (nữ phù thủy). Dù có xét nghiệm cũng không thể biết được những thành phần thần bí trong đó đâu!"

"...Vu nữ (nữ phù thủy)?"

"Nếu là vị vừa rồi thì hẳn phải gọi là vu bà! (mụ phù thủy)"

"......" Nhờ sự lưu truyền của các quyển sách cổ tích mà mỗi bạn nhỏ trên toàn thế giới đối với hình tượng mụ phù thủy dùng ngôi nhà kẹo ngọt dụ dỗ trẻ con, hay dùng trái táo độc lừa gạt hại chết công chúa Bạch Tuyết đã để lại hình tượng khắc sâu vô cùng – một bà lão mũi quặm như mũi két, tóc bù xù như ổ quạ, hốc mắt thụt sâu đen thui như mắt gấu trúc, có khi trên mũi còn có một nốt ruồi ác tâm.

Nhưng vị phu nhân cả người đều giống như "nữ vương mặc prada" kia thì dù chỉ là 0.001% khả năng đại biểu cho vu bà cũng không có!

Hơn nữa chiếc xe bà ấy lái hình như chính là một trong 250 chiếc mini cooper matt số lượng giới hạn toàn cầu được giới thiệu trong tờ tạp chí cậu đọc lần trước? Chẳng lẽ phương tiện truyền thống – cây chổi – bởi vì lo lắng bay nhầm vào đường bay của máy bay hoặc là bị ra đa quân sự bắt được mà đã trở thành quá khứ rồi sao?!

Nhưng tại sao sau khi biết vị nữ vương mặc prada kia là phù thủy xong ngược lại cảm thấy bà ta nuôi sủng vật là con gián mặt người chết thực thích hợp, một chút cảm giác không ổn đều không có là xảy ra chuyện gì?!

Mặc kệ nội tâm của bác sĩ rối rắm không thôi, cánh tay dài của thanh niên đưa qua, cầm lấy bình nước hoa quả táo nhỏ đáng yêu kia, để dưới mũi ngửi một chút "Tôi không thích mùi này, giống như mùi mẫu cẩu phát tình vậy..." khuôn mặt anh tuấn lộ ra thần sắc chán ghét, ném bình nước hoa qua một bên, sau đó mới đem mặt chôn vào bên gáy của Lạc Tái "Vẫn là hương vị của bác sĩ dễ chịu hơn..." chóp mũi của hắn gần như chạm vào cổ của Lạc Tái. Hô hấp nhẹ nhàng nhưng không thể xem nhẹ sự tồn tại của nó, thay thế làn da tiếp xúc có đôi khi ngược lại càng khiến cho người ta sinh ra một loại ảo giác thân cận khác thường "Ừm, có mùi giống như mùi sữa..."

Đó là bởi vì dạo gần đây lúc tắm toàn dùng sữa tắm sao?

Đúng rồi, hình như trước kia Or từng nhắc qua là thích mùi sữa. Nếu ngoan cẩu trong nhà thích, Lạc Tái cũng liền thực nghiêm túc đề nghị "Nếu cậu thích, gần đây có một loại sữa tắm hương sữa mới chuyên dùng cho chó để làm đẹp lông, giảm nhiệt, kháng khuẩn và trừ thối, lần sau lúc đi mua khúc xương mài răng liền tiện thể mua luôn đi!"

"......" Or đứng thẳng thân mình, thực nghiêm túc nhặt lại bình nước hoa, cầm ở trên tay "Tuy rằng mùi không dễ chịu lắm, nhưng tốt xấu gì cũng là bí dược mà ngay cả chợ đen cũng không bán. Làm mất liền không tốt lắm đâu, để tôi cất giùm bác sĩ đi."

"Hay là vứt đi?" Lạc Tái thực hoài nghi thành phần của đồ chơi này, ai biết trong đó bỏ mấy thứ linh tinh quỷ quái gì. Nếu là chân nhện, móng dơi gì đó còn được, nhưng nếu là cấm dược thì liền phiền toái. Cậu cũng không muốn lúc cảnh sát lâm thời kiểm tra nhà lại bị tố cáo là độc phiến đâu!!

Or cũng không muốn thảo luận thêm về vấn đề này nữa, hắn càng để ý một số vấn đề quan trọng hơn "Bác sĩ, lúc chúng ta rời thuyền, vương tử Theseus có tặng không ít tôm cua cá thậm chí cả sò tươi, tôi đã đem sân quét sạch sẽ, không bằng đêm nay chúng ta liền tổ chức một bữa hải sản nướng đi?"

"Không phải sẽ thực phiền toái sao?"

"Không đâu! So với miến xào hoặc là cà hấp còn đơn giản và dễ làm hơn nhiều" Or thè lưỡi, một thanh niên luôn ấm áp ổn trọng ngẫu nhiên lại lộ ra một mặt trẻ con khác "Kỳ thật, tôi nghĩ muốn lười biếng một chút thôi..."

"Như vậy cũng rất thú vị!" tâm tình của Lạc Tái lập tức trở nên rất vui vẻ, cõi lòng còn có chút chờ mong.

Dù sao đối với một lưu học sinh ở nước ngoài một mình cầu học như cậu, loại hoạt động tập thể như tiệc nướng gần như là không hề dính dáng gì tới cậu, dù sao cũng không thể ở trong vườn ngồi một mình nướng đồ ăn đi, nhìn có chút thê thảm.

Cho nên mấy thứ như phù thủy, rồi bí dược gì đó, kia đều trở thành mây bay trong mây bay!