Nơi Không Có Người

Chương 1



1

Đêm trước đám cưới của Diệp Thời An.

Mọi người đã tổ chức một bữa tiệc cho anh ta và Giang Vân.

"Chúc mừng nha, nhiều năm như vậy cuối cùng hai người cũng tu thành chính quả rồi."

"Đây mới là trai tài gái sắc, Thời An, trước cậu cưới cái người kia, ngay cả một ngón chân của Giang Vân cũng không bằng."

"May mà ly hôn rồi."

Vợ cũ của Diệp Thời An mà họ đang nói đến chính là tôi.

Nửa năm sau khi tôi và Diệp Thời An ly hôn thì tôi chế.t.

Sau khi tôi chế.t, linh hồn vẫn luôn lang thang trên thế giới này.

Cách đây không lâu, tôi đã bay đến bên người Diệp Thời An, linh hồn như thể bị ràng buộc với anh ta vậy, không thể trôi xa được.

Chắc là vì chế.t rồi nên những lời cay nghiệt trước đây giờ lọt vào tai mà tôi chỉ thấy ồn ào.

Còn Diệp Thời An cụp mắt xuống, không thể nhìn rõ được cảm xúc của anh ta.

Đôi tay thon dài của anh ta đang bóc quýt cho Giang Vân, cẩn thận bóc sạch phần sơ trắng trên múi quýt.

Tôi thấy mà ngạc nhiên.

Diệp Thời An là con trai của một gia đình giàu có, một cậu chủ được nuông chiều từ nhỏ.

Tôi với anh ta kết hôn 5,6 năm trời nhưng anh ta chưa từng làm chuyện này cho tôi.

À, có một lần.

Lần đó, tôi bị sốt cao, sau khi tỉnh dậy thì muốn ăn táo.

Anh ta chủ động gọt một quả cho tôi.

Đó là lần đầu tiên anh ta đáp lại tình cảm của tôi.

Lúc đó tôi đã rất cảm động, nghĩ rằng cuối cùng mình cũng có thể nhìn thấy mặt trăng khuất sau những đám mây rồi.

Kết quả là quả táo mới gọt được một nửa thì Giang Vân gọi điện nói cô ta đã trở về nước rồi, nhờ Diệp Thời An đến đón cô ta.

Diệp Thời An vội vàng rời đi.

Đến cuối cùng thì tôi cũng không ăn được quả táo do chính tay anh ta gọt.

Giang Vân vẫn luôn thích trở thành tâm điểm của đám đông, khi nghe thấy bạn bè của Diệp Thời An nghị luận về tôi thì cô ta có hơi không vui.

"Ngày vui như hôm nay mọi người nhắc về cô ta làm gì?"

"Ăn quýt đi."

Giang Vân nếm thử quả quýt do chính Diệp Thời An bóc vỏ thì khuôn mặt mới nở nụ cười.

Chỉ là sự tồn tại của tôi rốt cuộc vẫn trở thành cái gai trong lòng Giang Vân.

Trên đường trở về, Giang Vân lo lắng: "Thời An, hai ngày nữa chúng ta kết hôn rồi. Anh nói xem, liệu Hứa Dao có đến gây rắc rối cho chúng ta không? Đó là ngày trọng đại nhất đời em, em không muốn bị Hứa Dao phá hỏng đâu."

Diệp Thời An vỗ nhẹ vào lòng bàn tay cô ta, giọng điệu có chút gai góc: "Em yên tâm, cô ta đã buông tay từ lâu rồi."

Tôi cạn lời.

Rõ ràng năm đó người sai là anh ta, sao trong giọng nói của anh ta lại ẩn chứa sự hận thù đối với tôi rồi?

Giang Vân: "Hy vọng là vậy."

Cũng khá mỉa mai đấy.

Hóa ra Giang Vân cũng biết đám cưới đối với con gái quan trọng như thế nào.

Nhưng đám cưới của tôi đã bị cô ta phá hỏng.

2

Ngày mà tôi và Diệp Thời An kết hôn.

Giang Vân gọi điện thoại cho anh ta, giọng khóc nghẹn ngào: "Thời An, em bị tai nạn xe, hình như em sắp chế.t rồi, anh có thể đến thăm em được không."

Trong video, đầu của Giang Vân bê bết má.u, nhìn mà đau lòng.

Diệp Thời An một bên an ủi Giang Vân, một bên nói với tôi: "Anh ra ngoài một lát."

Tôi nhắc nhở: "Thời An, hôm nay là đám cưới của chúng ta."

Lông mày của Diệp Thời An càng cau chặt hơn: "A Dao, em hiểu chuyện chút đi, Giang Vân sắp chế.t rồi. Anh phải ở cạnh cô ấy thì cô ấy mới có thể yên tâm thực hiện ca phẫu thuật."

Anh ta vừa đi, tất cả các vị khách mời đều quay qua xem trò cười của tôi.

Bạn bè của Diệp Thời An thậm chí còn mỉa mai nói:

"Hứa Dao, thấy chưa? Cô đến cả xách giày cho Giang Vân cũng không xứng."

"Chỉ khi Giang Vân ở nước ngoài thì cô mới có cơ hội gả cho Thời An."

"Cô đừng tưởng cô gả cho Thời An thì sẽ là chị dâu của chúng tôi, chị dâu trong lòng chúng tôi chỉ có thể là Giang Vân thôi."

Sau đám cưới, tôi cũng nhận được tin nhắn từ một số lạ.

[Tôi còn tưởng Thời An yêu cô thế nào, hóa ra cũng chỉ có vậy.]

Mặc dù không có bằng chứng, nhưng tôi biết tin nhắn này là do Giang Vân gửi.

Đó là lần đầu tiên tôi nhận ra rằng lực sát thương của ánh trăng sáng lại mạnh như vậy.

Trước khi kết hôn, tôi chỉ biết có một người như Giang Vân từ miệng của bạn Diệp Thời An