Nông Kiều Có Phúc

Chương 100: Đoạn hồ.



Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

La đại phu nhân, cũng chính là Đại cữu nãi nãi Sở tiểu cô nương, ở tiểu cô nương đi rồi, cười nói với tân khách: "Yên tỷ muội rất được chiều chuộng, rất ít đi ra gặp người khác, cho nên có chút nhát gan sợ phiền phức. Còn thỉnh các vị tha thứ nhiều."
     
Có người cười nói, hài tử còn nhỏ, lớn chút nữa thì tốt rồi.
     
Lại có người khen, hài tử này thật xinh đẹp, lớn lên giống đóa hoa, mặc giống như đóa hoa nhi...
     
Còn có người nói, ai da, hài tử này xinh đẹp được tựa như tiểu ngọc nữ ngồi trước Quan Âm...
     
Nói tóm lại chính là, Sở tiểu cô nương ngày hôm qua biểu hiện tốt ngoài ý muốn, khiến những người kia muốn nhìn si nữ thất vọng. Cũng làm cho rất nhiều người hồ nghi, không phải nói là Sở đại cô nương ngu xuẩn lợi hại sao? Không giống! Tiểu cô nương kia nhiều lắm chính là phản ứng có chút chậm, có lẽ không có trưởng bối phái nữ dạy bảo, đột nhiên nhìn thấy nhiều người như thế cũng chỉ có sợ hãi, nhưng lớn lên quả thực xinh đẹp...
     
Còn như người ghen tị nào đó, quý nhân nào trong cung, La quản sự không nói rõ.
     
La chưởng quỹ dùng khăn lau mắt nói: "Nếu như chủ tử biết rõ tỷ muội nhu thuận ở trước mặt mọi người như thế, không biết cao hứng bao nhiêu."
     
La quản sự cười nói: "Lão hầu gia, đại gia, La đại phu nhân, đều thích đến như gì. Ngày hôm qua hạ một buổi, đại gia đã phái người đi Hồng Lâm Sơn đưa tin, cũng để cho chủ tử cao hứng một chút." Rồi nói với Trần A Phúc: "Đại gia kêu ta thay hắn cảm ơn cô, cô làm xiêm y và con rối đều vô cùng đẹp mắt, khiến tỷ muội thích đến trong lòng." Nói xong móc từ trong lồng ngực ra một cái hồng bao, cười nói: "Đây là đại gia nhà ta tạ lễ, ta đặc biệt dùng phong hồng bao, để cho cô cũng dinh dính không khí vui mừng tỷ nhi nhà ta."
     
Trần A Phúc nói cám ơn tiếp nhận hồng bao, hồng bao nhẹ nhàng, hẳn là ngân phiếu.
     
Không nghĩ tới, nàng làm một việc thiện, đương nhiên còn có Kim Yến Tử thiện ý, không chỉ giúp tiểu cô nương, còn để người Sở gia cao hứng như thế. Có vẻ như, lại làm cho mình phát một khoản tài nhỏ. Càng không nghĩ tới, gia thế Sở tiểu cô nương thì ra là hiển quý như thế.
     
Chuyện tốt liên tiếp được mình đụng vào, phúc khí nữ xuyên việt quả thật không phải là đùa.
     
Mấy người lại nói đùa một trận, Trần A Phúc mới nói mục đích đến thêu phường Nghê Thường.
     
La chưởng quỹ nghe nói nàng muốn dùng làm khuy cài, không chỉ cho sa tanh nàng cần, chỉ thêu cùng túi lưới, thế nhưng còn cho hai thước chỉ vàng.
     
La chưởng quỹ còn nói, La tứ nãi nãi đã đồng ý hợp tác cùng thêu phường Nghê Thường, cũng cho phép Trần A Phúc tái thiết kế khuy cài. Cho nên để cho nàng vội vàng làm tốt khuy cài hàng mẫu, đến thời điểm nàng ấy muốn xem.
     
La quản sự cùng Trần A Phúc cùng nhau rời khỏi thêu phường, hắn còn đặc biệt kêu xe ngựa đưa Trần A Phúc về nhà. Cũng nói cho nàng biết, hai ngày nay mình tương đối bận rộn, chờ qua bận rộn, liền bồi nàng đi người môi giới mua đất. ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ lequydonD^d^l^q^d
     
Trần A Phúc trở về phòng thì mở hồng bao ra, bên trong đúng là ngân phiếu một trăm lượng bạc. Nàng mím môi vui mừng, lại có thể mua thêm hai mươi mẫu đất đai.
     
Vương thị cùng A Lộc, Đại Bảo đều ở đây, nghe nói có thể mua nhiều đất đai một chút, cũng là một trận vui vẻ. Đại Bảo cười càng thêm sáng lạn, bởi vì cậu nghe nói muội muội xinh đẹp ngày hôm qua biểu hiện được rất tốt, nhận được tất cả mọi người tán dương.
     
Trần A Phúc lại cùng Vương thị nhốt ở trong phòng nhỏ làm nút áo. Toàn bộ chỉ vàng dùng ở trên khuy cài phượng hoàng, phượng hoàng màu đỏ thẫm, còn lóe kim quang, vừa đẹp mắt lại quý khí.
     
Toàn bộ sáu đôi khuy cài ở buổi sáng ngày mười tám tháng chín làm xong. Qua một buổi, Trần A Phúc liền cùng Vương thị cầm lấy khuy cài lại đi thêu phường Nghê Thường.
     
La chưởng quỹ mời các nàng vào hậu viện phòng phòng, nhìn thấy mấy đôi khuy cài, con mắt đều trợn tròn . Cầm lấy khuy cài phượng hoàng nói thẳng: "A, ông trời ơi, khuy cài còn có thể làm như thế! Ta vốn cho rằng khuy cài hoa cúc đã đẹp đến bầu trời rồi, vẫn còn có đẹp hơn."
     
La chưởng quỹ cầm lấy từng cái khuy cài nhìn nhìn, lại dùng khăn che miệng vui mừng một trận. Mới cười nói: "Trần gia nương tử thật sự là khéo tay, chả trách ngay cả đại gia của ta đều muốn thỉnh cô làm sư phụ may vá cho tỷ muội nhà ta. Ai da, danh đúng với thực." Lại cười nói: "Mấy khuy cài này đều đẹp mắt, nhưng mà có chút phức tạp cũng có cái đơn giản. Thế này, giá cả thiết kế cũng sẽ không giống nhau."
     
Trần A Phúc cười nói: "Xác thực như thế. Phương diện giá tiền, ta tin được La chưởng quỹ."
     
La chưởng quỹ lại cười nói: "Khuy cài phượng hoàng cùng khuy cài uyên ương phức tạp hơn, cũng dễ nhìn, mỗi cái giá ba mươi lượng bạc. Khuy cài lẵng hoa, khuy cài tỳ bà, khuy cài Yến Tử, khuy cài chữ thọ muốn đơn giản hơn, mỗi cái giá hai mươi lượng bạc. Trần gia nương tử thấy sao?"
     
Trần A Phúc gật đầu cười nói: "Liền theo La chưởng quỹ."
     
La chưởng quỹ còn nói: "Khuy cài không dễ làm, mấy đôi khuy cài này làm tinh xảo như thế, đặc biệt là đôi khuy cài phượng hoàng, tú nương cao cấp nhất thêu phường chúng ta, cũng không thể vượt qua cái trình độ này. Tiền công đôi khuy cài này, ta liền trả ba lượng bạc."
     
Nói xong đứng dậy từ trong ngăn kéo tủ bát lấy ra một tờ ngân phiếu một trăm lượng cùng một tờ ngân phiếu bốn mươi lượng, ba nén bạc một lượng, giao cho Trần A Phúc.
     
Trần A Phúc cất ngân phiếu cùng bạc. Nghĩ tới mình kiếm được nhiều bạc như vậy, liền thấy tặng kèm một chút chủ ý đi. Liền lại chỉ vào khuy cài phượng hoàng đối miệng cùng khuy cài uyên ương nói: "Loại khuy cài này vừa đẹp mắt lại may mắn, thích hợp may ở trên đồ cưới tân nương. Khuy cài chữ thọ, khẳng định thích hợp may ở trên thọ phục thọ tinh. Mấy khuy cài này, không nhất định trên một bộ quần áo thì dùng một hoa văn, đồng dạng lớn nhỏ, chuyển hướng thay đổi càng dùng hay hơn. Nói thí dụ như, viên nút thứ nhất có thể dùng một ít khuy cài lớn phức tạp chút như lẵng hoa, phượng hoàng, hoa cúc, còn lại có thể dùng một ít khuy cài tỳ bà, Yến Tử, chữ thọ. Khuy cài cũng không nhất định đều dùng ở trên quần áo, cũng có thể dùng ở trên hà bao, trên giầy..."
     
La chưởng quỹ nghe được liên tiếp gật đầu, mím môi vui mừng.
     
Sau đó, La chưởng quỹ lại cầm sáu thất sa tanh màu sắc bất đồng đi ra, cười nói: "Khuy cài đa dạng hình thức như thế đã đầy đủ rồi. Nghe đại ca ta nói cô làm xiêm y cho tỷ muội nhà ta vô cùng đẹp mắt rất khác biệt. Một ít sa tanh này cô cầm lại nông thôn đi, đặc biệt làm xiêm y đẹp mắt. Tiểu cô nương cũng được, đại cô nương cũng được, nhất định cần phải đẹp mắt, rất khác biệt. Nhớ kỹ, nhất định không thể khiến người khác nhìn được. Làm xong rồi, để đại ca ta hoặc là chất tử đưa tới phủ thành."
     
Đang nói, liền thấy một tiểu nhị chạy vào nói: "La chưởng quỹ, biểu tứ nãi nãi đến rồi."
     
La chưởng quỹ vừa nghe, vội vàng đứng dậy, trừ khuy cài bươm bướm cùng khuy cài lẵng hoa cầm ở trong tay ra, khuy cài khác đều khóa vào trong ngăn kéo tủ bát.
     
Trần A Phúc nói: "La chưởng quỹ, ngài bận rộn, chúng ta đi trước."
     
La chưởng quỹ gật đầu, dẫn đầu đi ra ngoài, Trần A Phúc cùng Vương thị một người ôm ba thất sa tanh đi ở phía sau. Vừa đi vào trong viện, vừa vặn cùng chạm mặt La tứ nãi nãi đang đến. Diendanlequydon~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d
     
La tứ nãi nãi mặc vải bồi đế giầy gấm vóc hoa hồng tím thân xòe, chỗ váy xòe dùng tố gấm màu nhạt đè lên mép vái, không có thêu hoa, may mười mấy đôi khuy cài hoa cúc, so với thêu hoa rất khác biệt. Trên đầu mang một cái trâm phượng vàng ròng khảm ngọc hàm châu, mắt xếch, môi mỏng, khí tràng mười phần Vương Hi Phượng (nhân vật trong Hồng Lâu Mộng).
     
Nàng thế nhưng còn nhận ra Trần A Phúc, chỉ Trần A Phúc giống như cười mà như không nói: "Ngươi chính là nhân tài ta phát hiện, lại bị La chưởng quỹ cục gừng cay kia đoạn hồ (cướp đoạt) đi rồi. Ai da, tức chết ta, lỗ lớn." Lại nửa thật nửa giả oán trách La chưởng quỹ, "Lão gừng già, đoạn hồ đoạn đến cô nãi, còn để cho cô nãi nãi thua thiệt, ngươi vẫn là người đầu tiên

Hết chương 100.