Nông Kiều Có Phúc

Chương 306: Nhận thân



Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Sở Nhị lão gia sau khi tàn tật, tính tình đại biến, hỉ nộ vô thường. Lão hầu gia và lão phu nhân đã đi về cõi tiên thương yêu hắn, ca ca và đệ đệ nhường nhịn hắn, dưỡng thành thói xấu sống phóng túng, trêu hoa ghẹo liễu.
     
Nam nhân Sở gia đều không nạp thiếp, nhưng vì để cho Sở Nhị lão gia hồi tâm, lão phu nhân chỉ đành cho hắn nâng hai nha đầu thông phòng. Một người nha đầu đặc biệt có tâm kế đổ thuốc tránh thai, vì Nhị lão gia sinh hạ thứ trưởng tử, được nâng thành phòng di nương.
     
Vốn là tàn tật, lại có thứ trưởng tử, Sở Nhị lão gia lại khó tìm tức phụ.
     
Vẫn là ở lúc hắn mười chín tuổi, trong nhà cuối cùng tìm cho hắn người tức phụ, chính là Sở nhị phu nhân. Cha Sở nhị phu nhân vốn là một tiểu quan bát phẩm, Sở Hầu gia tìm quan hệ cho hắn thăng hai cấp, lại tìm một vị trí tương đối béo bở, mới bỏ được khuê nữ của mình.
     
Sở nhị phu nhân lớn lên tạm được, trắng trẻo thanh tú, lại xuất thân quan gia. Ban đầu Sở Nhị lão gia vẫn tương đối thích, cũng đồng ý trong nhà quyên cho hắn một tiểu quan, nghĩ lãng tử hồi đầu, trông coi quản lý công việc vặt, vì thê nhi chống lên một mảnh trời. Nhưng thời gian qua lâu, liền nhìn ra Sở nhị phu nhân mắt nhỏ, nói chuyện làm việc không có kết cấu, tham tiền, những tật xấu vừa bại lộ, không thiếu khiến người chê cười.
     
Sở Nhị lão gia lại ưu thương, bệnh cũ cũng lại phạm.
     
Mặc dù hắn cái khác không được, nhưng biết sinh hài tử, Sở đại lão gia cùng Sở Tam lão gia đều chỉ có hai đứa bé, hắn liền có năm đứa, hai trai ba gái.
     
Theo thứ tự là, nhị gia Sở Lệnh Kỳ, mười chín tuổi, thứ trưởng tử. Tam gia Sở Lệnh An, mười bảy tuổi, con trai trưởng. Nhị cô nương Sở Trân, mười bốn tuổi, đích nữ. Tam cô nương Sở Lâm cùng tứ cô nương Sở Bích đều là chín tuổi, đều là thứ nữ.
     
Trần A Phúc đè xuống tâm tư, đi đến trước mặt Sở Nhị lão gia. Bông thỏng tầm mắt, vẫn có thể nhìn thấy mặt mày Sở Nhị lão gia cùng Sở Lệnh Tuyên có vài phần tương tự, nhưng khí chất hoàn toàn bất đồng, tương đối u ám, văn nhược, tay áo trái là trống không.
     
Trần A Phúc khom gối phúc phúc cho hắn, nói: "Gặp qua nhị thúc."
     
Sở Nhị lão gia gật gật đầu, lời nói cũng lười phải nói, cầm cái hồng bao đưa cho nàng.
     
Tiếp theo lại gặp Sở Tam lão gia, Sở nhị phu nhân, Sở tam phu nhân, ba người bọn họ Trần A Phúc đều đã gặp mặt. Sở Tam lão gia cùng Sở tam phu nhân đều cười nói vài câu cát tường sớm ngày con đàn cháu đống, Sở nhị phu nhân cũng chỉ "ừ" một tiếng, từng người cầm hồng bao cho nàng.
     
Nàng là trưởng tẩu, trừ trưởng bối ra, người khác là tiểu thúc, tiểu cô, em dâu, chất tử đều phải đến ra mắt nàng. Nàng chuẩn bị lễ ra mắt cho bọn họ, nam là vật trang sức ngọc, nữ là ngọc trâm.
     
Cuối cùng đến ra mắt cho nàng là Sở Tư Văn nhi tử nhị gia Sở Lệnh An, một tuổi. Cậu nhóc là được vú nuôi ôm dập đầu, tiểu nam hài thật đáng yêu.
     
Xong lễ gặp mặt, lại đi từ đường bái bài vị.
     
Trở lại Trúc Hiên đã là buổi trưa, Trần A Phúc nhìn thấy Lý ma ma cùng Thanh Phong và mấy nha đầu đều đến thượng phòng hầu hạ.
     
Hai người đi phòng tắm rửa mặt, ăn bữa cơm trưa, Sở Lệnh Tuyên liền đi tiền viện, hắn nói có việc muốn thương lượng cùng Sở Tam lão gia.
     
Trần A Phúc ngồi bên cạnh bàn bát tiên sảnh phòng, để cho người trong viện đến dập đầu cho nàng.
     
Trúc Hiên trước có sáu nha đầu, bốn bà tử, Hạ Nguyệt cho các nàng mỗi người một cái hà bao chứa ngân quả tử. Bởi vì Ngọc Trạc cùng Hồng Phỉ là đại nha đầu, hà bao của hai người bọn họ chứa là sáu cái ngân quả tử.
     
Trần A Phúc định Lý ma ma là mụ mụ quản sự của nàng, Hạ Nguyệt, Thanh Phong, Ngọc Trạc, Hồng Phỉ là đại nha đầu. Tiểu Hồng, Tiểu Lục, còn có hai người nha đầu Trúc Hiên, nàng đổi tên là Tiểu Hoàng cùng Tiểu Mặc, làm nhị đẳng nha đầu, Tiểu Tử cùng vài tiểu nha đầu khác là nha đầu tam đẳng, bốn người bà tử vẫn là ai có chức nấy, Hoa mụ mụ quản phòng bếp nhỏ, chịu trách nhiệm nấu cơm hoặc là nấu nước, ba bà tử khác là bà tử thô sử.
     
Ngọc Trạc đã đính hôn lúc ở phủ Định Châu, lần này cũng mang vị hôn phu Dư Vĩnh Thuận của nàng đến. Hai tháng sau bọn họ thành hôn, Ngọc Trạc chính là mụ mụ quản sự Trúc Hiên, lâu dài ở tại bên này trông giữ Trúc Hiên. Mà Dư Vĩnh Thuận là quản cửa hàng của Trần A Phúc ở kinh thành, trực tiếp chịu Tằng Song lãnh đạo, bán hàng nông nghiệp Phúc Vận Lai cung cấp.
     
Phân công hết, Trần A Phúc lại phân phó Hoa bà tử chuẩn bị một chút bột mì, trứng gà, sữa bò và nguyên liệu nấu ăn, chậm một chút nàng muốn làm một ít điểm tâm, hiếu kính trưởng bối. Diendanlequydon~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d
     
Khi trong phòng chỉ còn lại Lý ma ma và Hạ Nguyệt, Hạ Nguyệt lấy hồng bao ra.
     
Bên trong hồng bao chứa đều là ngân phiếu. Lão hầu gia đưa là tám trăm lượng bạc, Sở Tam lão gia cùng Sở tam phu nhân mỗi người đưa là bốn trăm lượng bạc, Sở Nhị lão gia đưa cũng là bốn trăm lượng bạc, Sở nhị phu nhân đưa là hai mươi lượng bạc.
     
Hạ Nguyệt khinh bỉ nói: "Nhị phu nhân cũng thật sự là, một trưởng bối, cho hai mươi lượng bạc, cũng không biết xấu hổ."
     
Trần A Phúc giật giật khóe miệng không lên tiếng, bà ta không chỉ kiến thức hạn hẹp, mà ngay cả chút mặt mũi cũng không làm.
     
Nàng đang dựa ở trên giường nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Đầy tớ đến báo, Tứ gia cùng Ngũ gia đến.
     
Ngũ gia đương nhiên chính là Sở Lệnh Trí, Tứ gia là trưởng tử Sở Lệnh Vệ của Sở tam phu nhân. Buổi sáng Trần A Phúc không nhìn quá rõ ràng, chỉ cảm thấy Sở Lệnh Vệ lớn lên rất cao, năm nay vừa mới mười một tuổi, cao hơn A Lộc cùng Trần Vũ Lam mười hai tuổi nửa cái đầu.
     
Trần A Phúc đứng dậy cười nói: "Mau mời."
     
Sở Lệnh Trí bịch bịch bịch chạy vào, cười nói: "Đại tẩu, cuối cùng tẩu cũng gả vào nhà đệ. Rời đi lâu Đường Viên như vậy, đệ nhớ nhất là đại tẩu làm điểm tâm."
     
Trần A Phúc giận cười nói: "Chỉ nhớ điểm tâm?"
     
Sở Lệnh Trí vội vàng nói: "A, còn nhớ đại tẩu, Yên Nhi, Đại Bảo, Truy Phong, Ào Ào, Vượng Tài, Thất Thất, Hôi Hôi. Đại tẩu vì sao không mang nhóm hắn (nó) đến chứ?"
     
Trần A Phúc cười cười, thỉnh Sở Lệnh Vệ ngồi xuống ở trên ghế. Sở Lệnh Vệ thừa kế tướng mạo tốt của người Sở gia, có chút thẹn thùng, mặt đỏ hồng, hoặc là cũng vì mình đến cửa đòi hỏi thức ăn nên thẹn thùng đi.
     
Nàng biết rõ, Sở gia lấy lão hầu gia cầm đầu, các nam nhân đều thích ngọt, đặc biệt là thích ăn điểm tâm. Hai nam hài này khẳng định là thèm ăn điểm tâm.
     
Nàng cười nói: "Tẩu đã kêu phòng bếp chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, lập tức làm liền. Các đệ ngồi uống nước trà một chút, một lát liền xong."
     
Nàng mang Hạ Nguyệt đi phòng bếp hậu viện, Hoa bà tử đã nhồi bột xong.
     
Bên này không có lò nướng, rất nhiều điểm tâm không thể làm, nàng liền làm bánh ngọt hoàng kim, còn vụng trộm bỏ một chút bột Yến Trầm Hương đập vụn trước đó vào trong bột mì. ChieuNinh~^&*dien~dan~lequydon{}:D^d^l^q^d
     
Gần nửa canh giờ liền làm xong, trưởng bối mỗi người tám khối, mỗi người chủ tử khác bốn khối, còn cho vài đầy tớ có thể diện mỗi người hai khối. Để nha đầu phân biệt đưa đi cho bọn họ.
     
Người trong Trúc Hiên đương nhiên ai cũng có phần.
     
Nàng bưng một bàn bánh ngọt hoàng kim đến chính viện, Sở Lệnh Vệ cùng Sở Lệnh Trí đang cho cá ăn ở trong viện, thấy Trần A Phúc bưng điểm tâm đến, vội vàng dùng khăn lau lau tay chào đón.
     
Sở Lệnh Vệ nói: "Đại tẩu, nữ đầu bếp nhà chúng ta cũng biết làm bánh ngọt hoàng kim này, nhưng làm được chính là không ăn ngon như đại tẩu làm."
     
Trần A Phúc cười nói: "Thích ăn thì thường đến chơi, đại tẩu còn biết làm cái khác."
     
Nàng thích hai vợ chồng Sở Tam lão gia, cũng thích hai đứa bé này.
     
Huynh đệ bọn họ đều ăn xong bánh ngọt hoàng kim trong mâm, Trần A Phúc còn chuẩn bị cho mỗi người bọn họ bốn khối để bọn họ lấy về.
     
Hết chương 306.