Nữ Diễn Viên Tuyệt Nhất

Chương 5



5.

Tôi không đợi Hạ Thừa Niên trả lời.

Nhưng ba ngày sau, tôi gặp anh ấy tại bữa tiệc rượu mà người quản lý tôi mời đi. Thật ra đã hai năm từ lần cuối cùng tôi nói chuyện với anh ấy, mà hot search tôi yêu thầm anh cũng đã biến mất từ lâu.

Nhưng có lẽ vì chột dạ và áy náy vì đã không làm sáng tỏ mọi việc nên khi tôi bước vào, nhìn thấy anh cầm ly rượu nói chuyện với người khác, tôi vẫn hơi khựng lại.

Trong buổi tiệc toàn những ngôi sao tụ họp, tướng tá anh tuấn của anh không hề thua kém, vai rộng eo thon, đường nét quai hàm góc cạnh rõ ràng, mặt mày sâu sắc, cẩn trọng, giơ tay nhấc chân đều mang vẻ tao nhã, hờ hững.

Khoảng một năm trước, từng có một hot search: “Mất mát lớn nhất trong ngành giải trí: Hạ Thừa Niên không ra biểu diễn.”

Khi đó một video Hạ Thừa Niên hướng dẫn diễn viên diễn xuất được chia sẻ điên cuồng trên mạng, chắc do diễn viên không hiểu nên anh mới tự mình lên sân khấu đóng vai nằm vùng.

Ở nơi giao dịch ngợp trong vàng son, sóng ngầm mãnh liệt, anh lạnh lùng, xa cách, say rượu ngồi dựa vào ghế sô pha, đầu ngón tay kẹp điếu thuốc, áo sơ mi hơi mở ra, yết hầu trượt lên xuống theo động tác uống rượu, dưới ánh đèn lờ mờ, ánh mắt mơ màng mà lạnh nhạt, mê hoặc, phóng đãng.

Đoạn video đó không biết ai quay rồi tung lên mạng, có lẽ vì trước giờ anh quá khiêm tốn, luôn ở phía sau hậu trường, cho dù lên sân khấu nhận giải cũng tuyệt đối không dừng lâu một giây, vì vậy khi anh xuất hiện trước công chúng với sự tương phản chết người này đã khiến cư dân mạng phát cuồng.

Nhưng cho dù vậy, anh vẫn chưa từng nói câu nào trên mạng, càng đừng nói đến việc bận tâm cái nhìn của người ngoài giới với mình. Thậm chí sau khi được chú ý cũng chưa bao giờ có gánh nặng tâm lý, khi ở đoàn phim vẫn mặc áo phông đơn giản bình thường nhất, mái tóc ngắn không chải chuốt lòa xòa trước trán, anh ngồi trước màn hình, ánh mắt tập trung nghiêm túc.

Vòng qua đám người, tôi đi ra vườn hoa, nghĩ đến email xin lỗi kia, không biết anh có đọc không, nhưng cho dù có đọc thì chắc cũng không bận tâm, dù sao thì với khoảng cách giữa tôi với anh, tôi nghĩ, “Thích Tuệ là ai” có lẽ là suy nghĩ của anh khi nhìn thấy hot search.

Giới giải trí là vậy, thực tế đến tàn nhẫn, có người nổi tiếng, có người vô danh, khi bạn không có thành tựu thì cho dù có cố gắng đến đâu cũng không thể thoát khỏi số phận bị lãng quên hoặc phớt lờ.

Khác với Tống Hách Nam, người sinh ra đã có tất cả mọi thứ, Hạ Thừa Niên xem như thực sự từ tầng thấp nhất đi từng bước một lên đến đỉnh núi, mà trên người anh cũng có hơn một phần cố chấp, tàn nhẫn so với Tống Hách Nam.

Gió đêm lành lạnh, tôi uống hết ly nước ép, quay người chuẩn bị về thì bỗng phát hiện bên ngoài cửa kính có một bóng người cao cao đang đứng tựa vào đó.

Là Hạ Thừa Niên.

Tôi không biết anh đứng đó đã bao lâu, càng không biết khi nhìn tôi thì anh đang nghĩ gì, tóm lại khi tôi xoay người nhìn thấy anh thì hơi thở ngừng lại, đờ người đứng yên tại chỗ.

Yên lặng vài giây, anh thong thả bước đến gần tôi, đặt cánh tay lên lan can sắt, quay sang nhìn tôi cười nhẹ: “Không phải muốn xin lỗi sao? Định xin lỗi thế nào?”