Nữ Nhân Của Vương, Ai Dám Động!

Chương 2: Đệ nhất mỹ nam hoàng thành.​



Hắn là đệ nhất mỹ nam hoàng thành, cũng là người tồn tại thần bí nhất toàn bộ hoàng tộc.

Thiên hạ đệ nhất tuyệt sắc, tài mưu lược khoáng cổ thước kim*, tính tình quỷ dị không rõ ràng, cùng với, quyền lực chí cao vô thượng!

(*) khoáng cổ thước kim: Chưa từng có.

Không ai biết tại sao hắn lại xuất hiện ở đây, xuất hiện trên giường của cửu tiểu thư Phượng gia.

Nhưng, khuôn mặt như vậy, phong phái thanh nhã xuất trần như vậy, cho dù y phục tóc tai hắn có xộc xệch hỗn độn, ngươi cũng không có cách nào ảo tưởng nói ra những từ ô uế trên người hắn.

"Cửu hoàng thúc!" Sau khi Chiến Dục Hành ngẩn ra, sắc mặt lập tức biến đổi, sải bước tiến lên, cúi người thỉnh an.

Nhiếp Chính Vương! Nam nhân trên giường Phượng Cửu Nhi, lại là người mà đương kim hoàng thượng nhìn thấy cũng phải nhún nhường ba phần Nhiếp Chính Vương Chiến Khuynh Thành!

Phượng Quân Trác luống cuống, bước nhanh tới, phịch một tiếng quỳ xuống: "Tham kiến Cửu vương gia!"

Những người khác phần lớn căn bản chưa từng gặp qua bộ dáng Cửu vương gia trong truyền thuyết, nghe thấy thanh âm tham bái của Phượng Quân Trác, còn ai dám chậm trễ?

Một đám quỳ xuống, nơm nớp lo sợ nói: "Tham kiến Cửu vương gia!"

Phượng Thanh Âm đã sợ tới mức không còn tìm thấy được thanh âm, bị Phượng Quân Trác nổi giận quát một tiếng, mới đột nhiên phản ứng lại, nhanh chóng quỳ xuống.

"Tham kiến Cửu vương gia!"

Người trong phòng, ngay cả hít thở cũng không dám để lộ một hơi.

Chỉ có Chiến Dục Hành, còn dám ngẩng đầu nhìn một cái.

Nam nhân trên giường, sắc mặt tái nhợt, giữa hai hàng lông mày mơ hồ có một phần sắc tím, rõ ràng là bị người khác bỏ thuốc!

Cửu hoàng thúc bị thương!

Chiến Dục Hành đang muốn tiến lên, bỗng nhiên, một đạo thân ảnh màu đen như gió bước tới, trong nháy mắt, đã che trước mặt Chiến Dục Hành.

"Vương gia, thuộc hạ vô năng, để tặc nhân chạy thoát!"

Thiếp thân thị vệ bên cạnh Cửu vương gia, Ngự Kinh Phong, bàn tay hắn vung lên, màn che tức khắc rơi xuống, đem khuôn mặt tuấn tú xinh đẹp khiến nữ nhân cũng phải đố kỵ của Chiến Khuynh Thành, trong nháy mắt chắn lại.

Ngự Kinh Phong cúi người với Chiến Dục Hành: "Hành hoàng tử, tối nay vương gia muốn trưng dụng căn phòng này, mời quay về."

"Được." Chiến Dục Hành không hỏi gì, chuyện của Cửu hoàng thúc, hắn cũng không phải là có thể hỏi nhiều.

Lại cúi người với nam nhân sau màn che lần nữa, hắn xoay người rời đi.

"Đây.." Vẻ mặt Phượng Quân Trác chần chờ, Cửu vương gia ở chỗ này, vậy.. Phượng Cửu Nhi đâu?

Sắc mặt Ngự Kinh Phong trầm xuống, cả giận nói: "Cút!"

Người trong phòng, trong nháy mắt cút đến sạch sẽ, không ai dám ở lâu một lát.

Cửu vương gia muốn trưng dụng gian phòng này, ai dám ngăn cản? Ngay cả hoàng thượng tới, cũng sẽ không nhiều lời, huống chi là bọn họ?

Nhưng mà, Phượng Cửu Nhi đâu? Không phải nói Phượng Cửu Nhi lén gặp nam nhân sao? Bây giờ nàng đang ở đâu?

Chẳng lẽ, nam nhân gặp lén chính là Cửu vương gia?

Phi! Sao có thể? Cửu vương gia chính là dung mạo thiên nhân, chỉ bằng Phượng Cửu Nhi một mặt xấu xí kia, cởi hết đưa đến trước mặt hắn cũng không đổi được một cái liếc mắt của hắn.

"Tìm! Lật toàn bộ Phượng phủ, cũng phải tìm ra người cho ta!"

Sau khi cách khỏi căn phòng đủ xa, Phượng Quân Trác mới dám lửa giận ngút trời mà quát: "Mau!"

"Vâng!" Một đám người hầu lập tức tản đi khắp nơi, đi tìm người.

* * * Trong phòng, Ngự Kinh Phong cúi đầu, không dám nhìn nử mắt lên trên giường: "Vương gia.."

Trên giường vương gia rõ ràng còn có một phần khí tức, là của nữ tử, nếu vừa rồi Hành hoàng tử đi lên phía trước thêm vài bước, nhất định có thể phát hiện.

Phượng Cửu Nhi nỗ lực muốn tránh khỏi bàn tay trên môi mình, còn không chờ nàng tránh thoát, đột nhiên, thân thể lại nhẹ bẫng.

Nàng bị người khác xách lên!

Hô hấp Chiến Khuynh Thành trầm trọng, xách theo Phượng Cửu Nhi, ống tay áo vung lên, phá cửa sổ mà ra.

Trong nháy mắt, hai đạo thân ảnh kia đã biến mất trong bóng đêm kéo dài..